Đường Nhân Đích Xan Trác ( Dịch )

Chương 1717 - Chương 1714: Nữ Nhi Tình Trường, Anh Hùng Khí Đoản (2)

Chương 1714: Nữ nhi tình trường, anh hùng khí đoản (2) Chương 1714: Nữ nhi tình trường, anh hùng khí đoản (2)Chương 1714: Nữ nhi tình trường, anh hùng khí đoản (2)

Đây là lần đầu tiên có người nói nó chưa đủ thông minh, nhưng Vân Loan không phục không được. A gia nói đúng, sở trường của nó ở cơ quan thuật, sao lấy y thuật làm cơ sở, lấy cơ quan làm chủ công, tạo hướng phát triển mới, nó có thể giảm bớt độ khó học y xuống, thậm chí có thể bồi dưỡng ra được những lang trung dựa vào công cụ chữa bệnh.

Chỉ vài câu nói khiến Vân Loan nhìn ra được phương hướng của cuộc đời, phân khích thi lễ với Vân Sơ:" Hài nhỉ biết rồi."

Vân Sơ thở dài:" Chỉ tiếc y giả không học gia học nhà ta, nếu không con sẽ có thêm người trợ giúp, bổ sung thêm góc nhìn cho con, có giao lưu mới có tiến bộ."

Ngu Tu Dung tham gia câu chuyện:" Gia học Vân thị được xưởng in của Đồng Bản in tới năm sáu nghìn cuốn rồi, giá rẻ mà không mấy người mua. Đồng Bản nói với thiếp, muốn gia học nhà ta bán được thì phải in ít đi, ngoài ra đóng thành phiên bản đắt tiền, trang trí thật cầu kỳ cao cấp, bán cao vào, mới bán tốt. Phu quân, thiếp thấy hắn nói có ý lắm."

Vân Sơ vốn muốn bán sách giá rẻ để nhiều người tiếp cận học vấn, không ngờ phản tác dụng như thế, cảm khái:" Không phải ta khen đồ nhà ta, nhưng mà đám người ngoài kia đúng là không biết nhìn hàng."

Vân Loan làu bàu:" A gia, chủ yếu là vì ai cũng biết học kinh sách sau này có thể làm quan, sách của a gia, với những người chưa lần nào tiếp xúc chẳng những thấy khó hiểu hoang đường, còn chẳng biết học xong để làm gì, trừ khi a gia có thể đem gia học nhà ta biến thành nội dung ắt phải khảo thí, nếu không thì chẳng ai muốn bỏ công sức ra học đâu."

Vân Sơ thấy nhi tử nói đúng, đám trẻ con nhà mình từ lúc vỡ lòng đã có chút kiến thức cơ sở, biết nhận thức thế giới, nên thấy được thứ học tập để làm gì, lớn lên muốn tiến bộ, sẽ phát triển những thứ từ nhỏ được học. Trẻ nhà khác dù có được vỡ lòng rồi, trong tư duy chỉ có chỉ hổ giả dã, tất nhiên không thấy tác dụng vật lý, hóa học.

Có điều Vân Sơ không muốn làm theo lời Vân Loan. Đám con ăn xong đi hết rồi, Vân Sơ đã buông đũa vẫn ngồi im đó, khi Ngu Tu Dung hỏi mới bất ngờ nói:" Trước kia ta thấy mẹ ta Tắc Lai Mã là đồ ngốc, giờ mới phát hiện mẹ ta là trí giả."

Quả nhiên là phu thê tương thông, Ngu Tu Dung lườm trượng phu:" Có phải chàng đang nói chuyện mẹ dạy chàng cưới thật nhiều nữ nhân để sinh ra cả một bộ tộc không?"

Vân Sơ gật đầu:" Làm học vấn, truyền bá học vấn cũng như thế, nếu nàng sinh cho ta trăm đứa thì ta đâu phải lo gia học sau này không ai kế thừa."

Ngu Tu Dung tức thì ngọt nhạt:" Phu quân bây giờ hiểu ra cũng chưa muộn mà, phu quân muốn thử không, tránh quý phụ Trường An lại nói thiếp ghen tuông, không chuẩn bị mỹ nhân cho phu quân."

Nói tới đó nàng quay sang hỏi Tam Phi đang thu dọn bát đũa:" Tam Phì, ngươi đã 50 tuổi chưa?"

Tam Phì xoay cái eo to tướng lại, kích động hỏi:" Phu nhân muốn nô tỳ thị tẩm lang quân à? Cơ mà nô tỳ già rồi, Thất Phì trẻ hơn, hay là an bài muội ấy đêm nay thị tẩm?"

Vân Sơ chấn kinh không nói lên lời, suy nghĩ này từ đâu mà nảy sinh ra được vậy, y cũng không khách khí gì, cho một câu:" Giường nhà ta không chịu nổi nữ tử béo như thế."

Tam Phì tức thì hét lên:" Nô tỳ gây hơn Thất Phì nhưng có tuổi rồi, sợ không sinh được con cho lang quân nữa đâu."

Thấy Thôi ma ma đầu hai thứ tóc cũng có ý đồ sán tới tiến cử bản thân, Vân Sơ quyết đoán rời bàn, phất tay bỏ đi không thèm nói câu nào.

Mấy chục năm chung sống, Vân thị cơ bản toàn là phụ nhân đã đi hết quá nửa cuộc đời, dù trước mặt gia chủ như Vân Sơ, cái gì cũng dám nói, chẳng cố ky gì cả.

Nhiều năm qua, Vân thị ở Trường An nổi tiếng nhất không phải nhờ vị gia chủ Vân Sơ, mà là nhờ mười mấy lão phụ to lớn trong nhà, chính nhờ các lão phụ đó gánh nửa giang sơn sản nghiệp Vân thị.

Khiến cho bây giờ chỉ cần nhìn thấy trên đường phố có phụ nhân béo tròn đeo vàng đeo ngọc, người Trường An bất giác nghĩ đó là một vị đại nương của Vân thị."

Ứng dụng Truyện Dịch ebookshop.vn

Đợi Vân Sơ đi rồi, Thôi ma ma tới bên Ngu Tu Dung hỏi:" Phu nhân, có cần lão nô chuẩn bị mấy mỹ nhân cho lang quân không?"

Ngu Tu Dung hừ một tiếng:" Có đám A Phì là được rồi."

Nghe Ngu Tu Dung nói thế, mấy bà nương béo cười lớn hết sức vui vẻ.

Bên Bá Kiều, dù là mùa đông, dương liễu vẫn rủ tơ xuống dòng nước, tựa hồ quyến luyến chẳng muốn rời.

Thụy Xuân rời Trường An không ai tiễn chân, hoa lau bên Vị Thủy bị gió lạnh xé nát, dán vào mặt đám Bách ky ti, tựa như trang điểm cho bọn họ chút chòm râu, để trông uy mãnh hơn một chút.

Đám Bách ky ti mồ hôi như mưa, chẳng thể trách họ, tình cảnh bọn họ đang phải đối diện, cho dù là mãnh tướng như Vân Sơ tới cũng chẳng khá hơn được.

Mấy chiến mã bị chặt đầu ngã gục trên Bà Kiều, máu đỏ chảy thành dòng xuống Vị Thủy, còn mấy cỗ thi thể tan nát gục bên lan can, không cách nào hình dung được chỉ một khắc trước đó những thi thể đó còn vô cùng uy phong lẫm liệt.

Cự hán, minh quang khải, mạch đao dài trượng hai, chùy xích to như đầu trẻ con, bình thường có một người như thế đã hiếm, phía trước lại có những bốn người, bọn họ chặn đứng Bá Kiều rộng rãi.

Bốn cự hán được giáp trụ bọc kính từng bước ép về phía giữa cầu, chỉ bốn người thôi mà khiến đám Thụy Xuân cảm giác như đang đối diện với thiên quan vạn mã.

Chiến mã quấy đầu liên tục phát ra tiếng hí bất an, nhưng không dám lui lại, phía sau họ cũng xuất hiện ba mạch đao thủ, cán đao được móc vào đai lưng, bọn họ cầm ngang mạch đao, từng bước áp sát đám ky binh Bách ky ti.

Thụy Xuân phất tay, sáu ky binh lập tức xông về phía bốn mạch đao thủ phía trước, số còn lại cũng giơ nỏ cung trợ giúp chiến hữu xung phong.

Chỉ đáng tiếc nỏ tiến bắn vào minh quang khải nảy lên rồi rơi xuống đất, mạch đao thủ chỉ dùng một tay che mắt là khiến số nỏ tiễn ào ào bắn tới chẳng thể uy hiếp gì tới họ, qua khe hở găng tay sắt, người Bách ky ti vẫn cảm nhận được sát khí cuồng bạo tỏa ra từ đôi mắt.

Chớp mắt ky binh đã tới gần, sáu thớt chiến mã hí lên đâm vào mạch đao thủ đứng sừng sững như thiết giáp, ky sĩ cùng ném thừng ra, muốn trói họ.

"Hây a

Mạch đao thủ ngoài cùng phía trái rút xích sắt ra tức tốc lui lại, ba giáp sĩ cầm mạch đao bước lên một bước dàn hàng ngang, hít hơi xuống tấn, lấy hông làm trục, ba thanh mạch đao phân ra thượng trung hạ chém một cách bạo liệt vào ky binh sắp va chạm.

Đáng thương tên ky binh ngoài cùng, hông đột nhiên tóe máu, nửa người rời khỏi thân thể, nửa dưới vẫn cưỡi ngựa xông lên.

Đúng lúc này một cái chùy bắn ra dưới hông mạch đao thủ phía trước, giáng mạnh vào đầu chiến mã, đánh cho cái đầu ngựa to lớn lạch sang bên, đổ sâm xuống.

Mạch đao thủ ở giữa hùng tráng nhất, phạm vi mạch đao bao phủ cũng lớn nhất, đao xoay tròn đánh ra, bóng đao hình rẻ quát loáng lên, ba thớt chiến mã bay đầu, không đợi chiến mã ngã xuống, hắn lần nữa tiến tới xuất kích. Ba tiếng kim loại va chạm nhanh như chỉ có một tiếng, mạch đao chém đứt ba hoành đao, đồng thời ba ky binh bị đánh bay đi, người giữa không trung đã có máu mũi tuôn ồng ộc, nhìn là rõ không sống được nữa rồi.

Hai ky binh ngoài cùng bên phải vận mệnh cũng không tốt hơn, mạch đao thủ thấp nhất góc độ xuất đao cũng thấp, gần như chém từ hông ra, mạch đao không hề bị cản trở chém đứt bốn cái chân ngựa. Chiến mã vừa ngã cắm mắt xuống thì mạch đao lại xoay tròn chém đi hai cái đầu lâu.

Sáu ky binh bị diệt gần như trong một cái chớp mắt, đối phương không mảy may xước xát, đám Bách ky ti chấn kinh, bất giác lùi lại.
Bình Luận (0)
Comment