Q1 - Chương 250: Quyền thần luyện thành như thế nào? (3)
Q1 - Chương 250: Quyền thần luyện thành như thế nào? (3)Q1 - Chương 250: Quyền thần luyện thành như thế nào? (3)
Vân Sơ ở lại cung Cửu Thành ba ngày, cùng vị hoàng đế bệ hạ vĩ đại chơi trác du ba ngày.
Dưới trướng của Lý Trị bệ hạ, kỳ nhân dị sĩ vô số, cái trò trác du làm người ta không tưởng tượng ra nổi này, được hoàng đế bệ hạ sau khi làm ra phiên bản đầu tiên, trong một thời gian ngắn, Lý Trị lại phát triển thêm sáu bảy phiên bản tinh xảo khác.
Mỗi trò chơi đều xoay quanh an toàn cùng với lo lắng của hoàng đế bệ hạ cùng với các sự kiện có thể phát sinh tiến hành giả thiết điều kiện, sau đó nhanh chóng chế tác ra.
Tới ngày thứ ba, Vân Sơ đã thành một tên phản diện lớn không cần nghi ngờ gì nữa, trong thế giới Đại Đường đầy rẫy âm mưu quỷ kế, y dùng thủ đoạn ác độc vô sỉ liên tiếp thành công, ép liên minh chính nghĩa do hoàng đế đứng đầu chống đỡ vất vả ... Đương nhiên cuối cùng thì liên minh chính nghĩa giành được phần thắng, tên ác tặc Vân Sơ bị ngũ mã phân thây.
Vân Sơ phẫn nộ ném kịch bản đi, rống lên:' Thần phá đê Hoàng Hà nhấn chìm Trung Nguyên à?”
Lời vừa phát ra bị Lý Trì đảm nhận đạo diễn ném chén nước tới:" Ngươi quát tháo ai, coi trẫm là người chết à?"
Vì chỉ có một con mắt, Lý Trị nhắm không chuẩn, Vân Sơ chẳng cần phải né tránh, thế nên chén nước ném vào đầu đen đủi Thụy Xuân ở mé trái.
Võ công của Thụy Xuân rất cao, nhưng chén hoàng đế ném tới thì hắn làm gì dám né, thế là bốp một phát trúng mặt.
" Thần vừa mới bị cách ngũ ngưu phân thây mới của bệ hạ xé xác rồi, lúc này thần là người chết." Vân Sơ tức lắm, sao chuyện thối tha gì cũng đổ lên đầu lão tử, lão tử mới là người bảo vệ thiên hạ khỏi tên hoàng đế bạo ngược chứ:
Lý Trị cười ha hả đắc ý:" Từ lúc Tiết Nhân Quý hạ được Hán Trung, cắt đứt liên hệ giữa Trường An và Thục là ngươi thua rồi." " Nhưng thần phá nổ Kiếm Các, bịt đường vào Thục, có bản lĩnh bảo Tiết Nhân Quý học Đặng Ngải vào Thục một lần xem, thần nhất định đánh Tiết Nhân Quý phọt cứt giữa rừng núi trùng điệp!"
Lý Trị nghe vậy chẳng để ý tới Tiết Nhân Quý mặt bừng bừng phẫn nộ, nói với xá nhân bên cạnh:" Tiếp tục nghiên cứu, dưới tiền đề thuốc nổ sung túc, làm sao có thể đánh vào đất Thục một cách hiệu quả hơn ... Còn cả Đồng Quan nữa."
Vân Sơ chỉ ra:" Đồng Quan đã bị phế bỏ rồi."
Lý Trị liếc xéo Vân Sơ:" Có thể xây lại."
" Xây một tòa thành ở trên đất cát, phía dưới là Hoàng Hà, Hoàng Hà không ngừng xâm lấn, sụt lở, như thế Đồng Quan đâu cần thiết phải xây lại. Bệ hạ, hay là thiết lập thế này đi, bệ hạ cát cứ Trường An, còn thần làm tiên phong của thái tử ...' Vân Sơ ý đồ dụ Lý Trị vào vai phản diện:
" Cút ra ngoài -"
Vân Sơ rời khỏi cung Cửu Thành được Thụy Xuân tiễn chân, thái độ hết sức ân cần, không hề để bụng mấy ngày qua bị y cho vào vai thái giám âm hiểm tàn nhẫn.
" Quân hầu, binh mã bao vây Trường An đã về doanh rồi." Thụy Xuân nhỏ giọng báo tin:" Thật nguy hiểm!"
Vân Sơ đáp đơn giản:" Thế nên ta mới tới đây!"
Thụy Xuân cảm thán:" May mà là quân hầu mới khiến sự việc không đi xa, đổi lại là người khác không có cái can đảm này, bệ hạ là bậc hùng chủ một đời, trừ khi sự thực đặt trước mắt, nếu không sẽ không buông lỏng đề phòng."
Vân Sơ hừ nhẹ lắc đầu:" Không phải hùng tâm, mà là bệ hạ sợ, bệ hạ già rồi, nhất định phải đưa bệ hạ tới Đại Minh Cung, ta tin bệ hạ sớm muộn cũng chọn Đại Minh Cung."
"Vì sao???"
" Chọn kẻ cao nhất trong số tên lùn thôi, bệ hạ sau khi cân nhắc người có thể tin tưởng nhất, sẽ phát hiện ra Đại Minh Cung là nơi dưỡng lão tốt nhất." Tuy Vân Sơ không đưa ra yêu cầu, nhưng y đã nói ra như vậy là Thụy Xuân hiểu phải làm gì rồi, nói nhỏ:" Thiên Hoàng, Thiên Hậu chia ra sống ở hai đô thành, quân hầu không sợ Đại Đường bị chia rễ sao???"
Vân Sơ lườm hắn:" Ngươi coi thái tử là người chết đấy hả??"
" Rốt cuộc cũng yên tĩnh rồi!" Thụy Xuân thở phào, ngày tháng vừa qua, ngay cả tên thái giám quyền thế như hắn cũng thấy khó sống, mặc dù được hoàng đế giao quyền sinh sát, nhưng giết càng nhiều oán hận càng nhiều, người ta không dám hận hoàng đế, mọi thứ đổ lên đầu tên thái giám hắn:
Có lẽ tới Trường An là lựa chọn tốt, ít nhất còn có cái đầu to của Vân Sơ chắn trước hắn.
" Bây giờ nói tới yên tĩnh vẫn còn quá sớm! Chớ thả lỏng, nhớ kỹ lời ta."
Nói rồi Vân Sơ lên ngựa, dẫn hơn mười thân vệ phóng nhanh về Trường An.
Quay trở lại Trường An mấy ngày qua không có xáo động gì nhiều, Thụy Xuân rút đi, Chu Hưng vẫn giết người.
Chu Hưng xử trảm tội tù thích lựa chọn nơi đông người náo nhiệt, chỉ có để thật nhiều người nhìn thấy kết cục của tội tù, thì việc xử trảm đám người này mới có ý nghĩa răn đe giáo dục.
Cổng chợ Tây là nơi phù hợp làm việc đó.
Ngày hôm nay xử trảm là cả nhà ba mươi chín người của Tả vệ đại tướng quân Dương Kiến.
Người được quan phủ giết cả nhà đều là những nhân vật rất ghê gớm, ví như Dương Kiến. Người của hình bộ, của đại lý tự tìm ra trong nhà của Dương Kiến tới 2000 cân thuốc nổ, 120 bộ giáp, kho vũ khí trong nhà ông ta không kém kho vũ khí bất kỳ chiết trùng phủ nào.
Người này xuất thân là lang tướng của thái tử lục soái khi Lý Trị còn chưa đăng cơ, nếu như chỉ vẻn vẹn là chuyện cất giấu vũ khí quân giới, cùng lắm là bị bãi quan đoạt tước mà thôi. Đáng tiếc kẻ này luôn cho rằng mình vất vả công cao, đánh chết cũng không chịu khi ra đạn thuốc nổ, lôi hỏa đạn, cung no, giáp trụ, thuốc nổ mà tả vệ doanh làm thất thoát bao năm qua.
Điều này làm Chu Hưng vô cùng phẫn nộ, mười lăm năm qua, chỉ riêng số thuốc nổ tả vệ đánh mất không dưới vạn cân, chưa tính thứ khác.
Bây giờ sắp chặt đầu tới nơi rôi, Dương Kiến tóc đã bạc trắng mới bắt đầu hoảng sợ, chỉ Chu Hưng ngồi trên đài giám trảm rống lên:" Còn chưa qua tam nghị, Chu Hưng, ngươi dám chém lão phu, bệ hạ nhất định không tha cho ngươi."
Chu Hưng cứ như không nghe thấy lời Dương Kiến, chỉ ngẩng đầu lên nhìn mặt trời, tới giờ ngọ ba khắc một cái, hắn sẽ ném lệnh bài trên bàn đi, khiến cả nhà Dương Kiến chết khi mặt trời mãnh liệt nhất, dương khí thịnh vượng nhất, khiến bọn chúng thành quỷ cũng không được.
Hơn một vạn cân thuốc nổ, hơn ba vạn bộ chiến giáp, không ít hơn 5000 bộ cung nỏ quân dụng, thêm vào các loại cung nỏ, đao kiếm khác, đủ ứng phó với một cuộc chiến tranh quy mô không hề nhỏ.
Dương Kiến là Tả vệ đại tướng quân, chỉ huy 500 thân binh, bây giờ không thể không truy hồi những thứ này, nếu không là mầm họa.