Đường Nhân Đích Xan Trác ( Dịch )

Chương 174 - Q1 - Chương 174: Bí Mật Nhà Phú Hào.

Q1 - Chương 174: Bí mật nhà phú hào. Q1 - Chương 174: Bí mật nhà phú hào.

Mặc dù biết mình làm việc vô nghĩa, Vân Sơ rốt cuộc vẫn dùng tiền cũ nhà mình để đổi tiền mới trong tay phường dân, điều này làm phường dân mặt mày âu sầu vì giá cả tăng vọt liền vui vẻ trở lại.

Hôm sau bọn họ mang tới nhiều tiền mới hơn nữa, tìm lý trưởng đổi, kết quả lý trưởng dứt khoát từ chối.

Lòng tốt là thứ phát ra một lần đã nhiều, phát nhiều lần sẽ thành thằng ngốc, rõ ràng phường dân biết tiền cũ giá trị hơn tiền mới, bọn họ vẫn tích cực đổi, điều này nói lên rằng, trong mắt họ, lý trưởng là kẻ ngốc.

Vân Sơ không để bụng.

Giống như Thôi nương tử nói, trong cuộc cướp bóc quy mô lớn này, Vân Sơ chẳng thể làm được gì, chỉ có thể trơ mắt nhìn giá cả ở Trường An tăng vọt, từ hai văn một đấu lên tới hai mươi văn một đấu.

Câu nói Trường An lớn, sống chẳng dễ càng thêm nổi tiếng.

Ba ngày sau khi kết thúc Tết Nguyên Tiêu, quan phủ đưa ra thông báo, kho thường bình ngừng bán lương thực, còn cảnh cáo tất cả bách tính, không được tích trữ, nếu phát hiện ra sẽ trừng trị.

Đồng thời triều đình cũng đang tích cực định ra kế hoạch giảm thuế, tuy không biết nội dung ra sao, nhưng Vân Sơ biết, triều đình bất kể thế nào cũng không chịu tổn thất. Có điều xảy ra chuyện thế này, thế nào cũng có người chịu tổn thất, như thế mới cân bằng được sổ sách.

Cho nên kẻ ngốc nào chịu tổn thất đã rõ rồi.

Con khỉ già tới thăm Vân Na mang theo rất nhiều món quà, trong đó có cả thất bảo lưu ly đăng mà nó nhắc mãi.

Vân Sơ nghiên cứu cái đèn này, rất nhanh phát hiện ra bí mật nó vì sao ngày càng sáng. Chủ yếu là vì căn cứ vào độ trong của lưu ly chia làm bảy tầng, mà tầng cuối cùng là thấu kính lõm, chỉ cần xoay cơ quan trên đó, từng tầng sẽ đi lên, cuối cùng là mỗi bước mỗi sáng.

"Ta đã nói với hương tích trù rồi, trước Tết Nguyên Tiêu đã đem toàn bộ tiền gửi của ngươi đổi thành hoàng kim."

Nghe Con khỉ già nói vậy, Vân Sơ hiểu ngay, trong lần biến động tiền đồng này, có một phần công lao của chùa Đại Từ Ân.

Chính vì câu nói đó của Con khỉ gia khiến Vân gia từ trong nguy cơ này từ người bị hại thành người thắng lợi.

"Huyền Trang đại sư mãi không chịu gặp ngươi, ta cũng không biết vì sao. Có điều chỉ cần nói tới ngươi là ông ấy vui vẻ, đúng là quái lạ."

"Vốn định hỏi ngươi xem có biết nguyên nhân không, nhưng nhìn cái bộ dạng ngốc nghếch này của ngươi là biết ngươi chẳng biết gì rồi."

"Rảnh rỗi thì để Na Cáp vào chùa, đứa bé này ngày ngốc ơi là ngốc, Tâm Kinh ngắn ngủi mà đọc nửa tháng không thuộc. Ta mắng vài câu, Huyền Trang đại sư lại nói, đọc thuộc thứ vô dùng làm cái gì, trong mỗi con người đã có Tâm Kinh, chỉ xem tu hành cao thấp ..."

“Nói thì nói thế nhưng đợi bệ hạ, hoàng hậu, tới 18 thàng 3 sinh và 28 tháng 7 ngày mất của Văn Đức hoàng hậu tới chùa Đại Từ Ân dâng hương, Na Cáp phải xuất hiện. Tới khi đó mà nó không thuộc Tâm Kinh thì khó ăn nói."

Mặc dù Con khỉ già này rất đáng ghét, nhưng mà đối xử với Vân Na thì không phải nói.

Cho nên Vân Sơ cho ông ta một vò rượu cồn mà trong nhà mới làm được. Không ngờ con khỉ già uống một ngụm thì kiên quyết trả lại, nói đây là thuốc độc.

Có điều Con khỉ già nể tình Vân Sơ bắt đầu biết tặng quà cho mình, đồng ý để Vân Sơ đem con phượng hoàng cỡ nhỏ vừa sai công tượng đúc ra mang vào chùa thờ cúng, đợi người có duyên đưa về nhà thờ.

"Tượng đồng quan trọng là đồng, trong tượng đồng của ngươi có đồng không?"

Vân Sơ nhìn cái tượng đồng trắng bệch của nhà mình, ít nhiều cũng thấy quá đáng, vì cái thứ này nhìn không ra đồng ở đâu, xem ra công tượng dựa theo lời của y không cẩn thận cho ít đồng quá.

Trên con phố của Vân Sơ trước kia có trạm thu mua đồng nát, tuy tên khó nghe, nhưng lũng đoạn đồng nát trên phố, nên lợi nhuận hàng năm rất khả quan.

Trong đó lợi nhuận cao nhất là kim loại màu,

Tri thức trong chuyện này rất nhiều, Vân Sơ cũng học một ít, lệnh công tượng giảm bớt đồng, thêm nhiều chì, sản suất ra một đồng tượng "đồng".

Bây giờ xem ra có vẻ thất bại rồi.

Con khỉ già dù khinh thường hàng Vân Sơ đưa tới, vẫn thu lấy 200 cái "tượng đồng".

Còn bảo Vân Sơ tới chỗ tri khách tăng nhận tiền, giá rất tốt, chẳng những kiếm về lòng tốt thua thiệt của Vân Sơ, còn dư trả tiền công cho các công tượng.

Theo Con khỉ già vào chùa Đại Từ Ân, sau khi nhận được tiền từ tri khách tăng rồi, Vân Sơ mới hỏi con khỉ già :" Ông không thiệt chứ?"

Không đợi con khỉ già trả lời, tri khách tăng ở bên đã cười híp mắt:" A di đà phật, a di đà phật, số tượng đồng này đã tốt lắm rồi, chỉ lần dát vàng ở bên ngoài, nhất định sẽ có cư sĩ, hương khách nguyện ý thỉnh về thờ cúng."

Vân Sơ không để ý những lời khác, chỉ biết tri khách tăng nói số tượng này tốt lăm rồi.

Khi y sai người đúc tượng đồng, lời nói ra bản thân y cũng đỏ mặt, không ngờ trong miệng tri khách tăng, số tượng đồng này là sản phẩm lương tâm rồi.

Đột nhiên y có cảm giác lỗ lớn.

Biết cái chùa này có phần trong chuyện đổi tiền, định ép bọn họ lấy lại chút tiền cho bách tính, ai ngờ tính toán chưa thấu đáo.

Con khỉ già như đọc được ý nghĩ của Vân Sơ:" Ngươi kiếm của ngươi, ta kiếm của ta, hàng giao tới nơi rồi."

Vân Sơ đem tiền về nhà cảm giác lỗ rất nhiều, đành chịu thôi, thân phận của y quá thấp, quá nhiều thứ không biết thì làm sao đấu lại. Thôi nương tử rất cao hứng, Vân Na cũng rất cao hứng giúp y đếm tiền.

Sau đó Vân Sơ phát hiện, tiền Vân Na đếm cứ biến mất, ngược lại cái túi tiền của nó lại phồng lên thấy rõ.

Vân Sơ muốn hỏi nhưng bị Thôi nương tử dùng ánh mắt ngăn lại, còn cố ý sáng tạo cơ hội cho Vân Na di chuyển tiền, để nó đi dọn sạch túi, còn đến đếm tiền tiếp.

Công tác đếm tiền vất vả kết thúc rồi, Vân Na cao hứng nhún nhảy đi mất, Thôi nương tử báo:" Vân Na tiểu nương tử lấy đi 620 văn tiền."

Vân Sơ hỏi nhỏ:" Tiểu nha đầu biết tiêu tiền rồi à?"

Thôi nương tử khẽ lắc đầu:" Lương thực tăng nhiều quá, giờ đám trẻ con bộ hạ của tiểu nương tử mỗi ngày chỉ được ăn một bữa, đói tới không còn sức cùng tiểu nương tử chơi nữa rồi."

"Mặc dù là chuyện tốt, nhưng nó lấy tiền vẫn nên nói cho người lớn."

"Cơm trộm được mới ngon, tiền trộm được nuôi người mới càng khiến người ta cảm kích. Đợi tiểu nương tử nuôi chúng một thời gian, nhà ta có thể quang minh chính đại trả nhà chúng một khoản tiền, đưa về làm phó nhân rồi. Thiếp thân cho rằng nhà ta tuy không thiếu đường kiếm tiền, nhưng gia nô không đủ, nay giá lương thực tăng lên gấp chục lần, nhân cơ hôi này nuôi nhiều gia nô mới phải."

Vân Sơ không nói thêm nữa, thở dài đứng dậy, người ta nói trên lập trường lợi ích của Vân gia, y lấy gì mà phản đối?

Bình Luận (0)
Comment