Đường Nhân Đích Xan Trác ( Dịch )

Chương 1742 - Q7 - Chương 368: Mây Đen Vờn Quanh. (1)

Q7 - Chương 368: Mây đen vờn quanh. (1) Q7 - Chương 368: Mây đen vờn quanh. (1)Q7 - Chương 368: Mây đen vờn quanh. (1)

Gió lạnh từng cơn.

Trường An vốn là nơi ít gió, vậy mà những ngày gần đây cuồng phong rít gào, mây đen vần vũ, tầng tầng chồng lên nhau, đoán chứng sớm thôi sẽ có một trận tuyết to đổ xuống.

Năm nay cái nắng hạn hán hoành hành, mùa đông tới muộn, có thêm vài trận tuyết lớn không phải chuyện xấu.

Ý chỉ trách mắng của hoàng đế chưa tới, Vân Sơ không cách nào đóng cửa hối lỗi, tiếp tục thành thật sáng đi làm tối về nhà trong thời tiết không hề tốt.

Khi Vân Sơ ngồi trong quan giải thì thành Trường An chẳng có chuyện gì cả, ngay những vụ án liên quan tới phong hóa thường thấy ở thành thị lớn đều rất ít.

Trường An thể hiện ra một sự yên bình tới quỷ dị.

Trong thành Trường An này, người có quan chức cao hơn Vân Sơ có cả đống, tước vị cao hơn y không ít, hay như nói địa vị trong quân thì vẫn còn Trình Giảo Kim, Tô Định Phương đang trốn ở Ly Sơn, trong mắt nhiều người, y còn lâu mới có thể được coi là đệ nhất nhân trong quân.

Có một đám người vì Vân Sơ nắm quyền lớn trong tay nên bị áp chế thời gian dài, giờ y sắp bị mất quyền tùy nghi hành sự, không chỉ là mất một quyền lực lớn, còn là tín hiệu mất đi thiên vị của hoàng đế. Thời khắc gông cùm trên người sắp bị thủ tiêu, bọn họ sẽ kiên nhẫn chờ đợi.

Vân Sơ ở Trường An hơn 20 năm, 20 năm này kinh tế Trường An ngày một phát triển, khoảng mười năm đầu, đám quý nhân này vẫn hưởng lợi, đến mười năm thực sự bước vào thời phát triển cao tốc thì đám bách tính chân bùn mới lại vượt lên hưởng lợi nhiều nhất.

Một phần lợi ích tới từ sáng tạo kỹ thuật, một phần tới từ khai thác thị trường, nhưng mà phần lớn nhất vẫn là do Vân Sơ cướp từ miệng những quý nhân hơn người một bậc, nhét cho bách tính. Nếu không có y, đám chân bùn đó sao dám mở cửa hiệu, mở quán, mở xưởng tưng bừng như thế, nên nhớ trước kia chúng muốn làm ăn lớn một chút, phải chủ động dâng cổ phần lên cho họ.

Nhìn cái đám trước kia tỉ tiện tới mức mình đi qua không dám ngẩng đầu lên nhìn, dơ dáy bẩn thỉu, giờ đây lụa là gấm vóc, đeo vàng đeo bạc, từ xa thấy họ đã ha hả cười lớn chào hỏi tựa như chỗ thân tình, họ hận không thể đá chết chúng tại chỗ.

Nhưng đó là chuyện ngày xưa rồi, bây giờ không phải thời giết một người ném ra vài đồng bồi thường là xong nữa.

Bọn họ nhịn.

Nhưng mất đi khoản lợi lớn thế, ai cam lòng, tuy bọn họ thường ngày cười với Vân Sơ, kiên định ủng hộ mỗi quyết định của Vân Sơ. Nhưng một khi quyền lực của y có dấu hiệu dao động, trong mắt những quý nhân kia, y chẳng qua là một kẻ võ công cao cường, thủ đoạn cứng rắn thô bạo thôi.

Trường An đã đứng bên Vị Thủy, cạnh Tần Lĩnh, giữa bình nguyên Quan Trung này nhiều năm rồi, trên mảnh đất này, công thần danh tướng thủ đoạn cứng rắn đem chôn tới mấy mẫu.

Võ công cao cường à? Không đáng nhắc tới, chẳng qua là tên thất phu.

Công huân trác tuyệt chẳng có ý nghĩa gì, người Quan Trung sở trường nhất là chôn cái loại này. Không tin à, ngươi lật vài trang sử thôi cũng liệt kê cả đống cái tên rồi, ai chẳng một thời hô mưa gọi gió, đến khi chết chẳng gợn lên chút sóng gió nào.

Hơn nữa ngươi chết rồi, công huân của ngươi do ai ghi chép lại?

Giết Vân Sơ thì hiện giờ bọn họ cũng chưa làm được, nói ra đám người này cũng không hề có ý giết Vân Sơ, Trường An này chưa thể thiếu con hổ đầy sức công kích đó, nhưng chặt đứt móng vuốt của y, để y phải dựa vào bọn họ là điều ai cũng muốn.

" Huân quý đại địa chủ cố hữu và giai tầng tư sản mới sinh ắt phải có một trận quyết chiến, một khi quyền bính của ta bị lấy đi, gặp xui xẻo đầu tiên là giai tầng tư sản mới sinh này."

" Không có sự bảo hộ của ta, bọn họ không có tư cách hưởng thụ lợi ích từ sự phát triển của Trường An, không có ta ủng hộ, tài phú mà bọn họ vừa mới có được sẽ bị đám quý tộc cũ cướp mất."

" Loại chuyện này nhất định sẽ xảy ra, vấn đề chỉ là sớm hay muộn thôi, đây là cuộc chiến sinh tử, trừ khi một bên chết hẳn, cuộc chiến sẽ không dừng lại."

Những đạo lý kiểu này Vân Sơ sẽ không bao giờ nói với Vũ Tam Tư, Vũ Thừa Tự, y nói cho Vân Cẩn và Ôn Hoan nghe.

" Nói như vậy là a gia lần này chủ động phạm sai lầm, kỳ thực là muốn kiểm nghiệm sức chiến đấu của những người chúng ta nâng đỡ?" Vân Cẩn nhấc ấm đồng trên bếp lò, thêm nước cho phụ thân, khẽ hỏi:

Vân Sơ né tránh câu hỏi của nhỉ tử, tiếp tục nói:" Cho dù trải qua rất nhiều lần đả kích, áam huân quý, môn phiệt, đại địa chủ vẫn là những kẻ nắm nhiều tài phú nhất, nhiều đất đai nhất trong thành Trường An."

" Mấy trăm năm qua bọn chúng vươn xúc tua tới khắp nơi, buộc chặt bản thân vào tòa thành này."

" Đáng lẽ chúng trói buộc bản thân vào Trường An rồi thì phải có chút nhịp thở, chung vận mệnh với tòa thành này, đáng tiếc, chúng lại không làm thế, xúc tua của chúng chỉ để hút máu tòa thành này, không biết nâng niu bảo vệ nó."

" Nguyên nhân sâu xa là gia thiên hạ, tất cả là của hoàng đế, của hoàng tộc, muốn giải trừ vô cùng gian nan."

Vân Cẩn và Ôn Hoan nghe tới đó nhất tề nín thở thì Vân Sơ, Vân Cẩn hơi run thăm dò:" A gia muốn phát động cách mạng ở Trường An à?"

Vân Sơ gật đầu, nói thêm:" Chuyện này phải xem hoàng đế... A Hoan, vì sao ta lại nói thế?"

Ôn Hoan trả lời ngay:" Nếu như hoàng đế không tước giảm quyền lực của sư phụ, vậy sư phụ có thể tiếp tục bảo vệ giai cấp mới sinh này, cho bọn họ thêm thời gian để trường thành."

" Nếu hoàng đế tước bỏ quyền lực trong tay sư phụ, vậy ngoài phát động cách mạng thì không còn cách nào khác." Vân Sơ nâng chén trà lên, giọng có hơi lạnh:" Đúng là như thế, quyền lực xưa nay luôn có được từ tranh đoạt đẫm máu, chưa bao giờ nghe nói người có lợi ích lại chủ động nhường cho người khác. Xưa nay ta chưa bao giờ tin rằng những vị thánh vương thời cổ vì nhìn trúng nhân phẩm, công tích của đối phương mà nhường quyền lực ra."

" Ngược lại Hạ Vũ đem quyền lực truyền cho nhi tử Khải mới là phù hợp với đạo lý."

Vân Cẩn hỏi:" Nhưng nếu giai cấp mới thất bại thì sao ạ."

Vân Sơ nhíu mày:" Con tự nói xem.”

Ôn Hoan lo lắng nói:" Sư phụ, không sợ họ thua, đệ tử sợ nhất là bọn họ không có cái gan khiêu chiến với huân quý địa chủ cũ, càng không có quyết tâm thay thế. Ngược lại, bọn họ rất có thể là đám giá ao túi cơm, thông qua hối lộ huân quý cũ để sống sót."

" Năm xưa liên minh sáu nước chống Tần, cuối cùng biến thành trò cười sáu nước hối lộ Tần, chỉ mong Tần đánh nước khác mà bỏ qua cho mình, kết cục ra sao, lịch sử viết rất rõ."
Bình Luận (0)
Comment