Đường Nhân Đích Xan Trác ( Dịch )

Chương 1754 - Chương 1751: Tiểu Dân Không Đáng Kể (1)

Chương 1751: Tiểu dân không đáng kể (1) Chương 1751: Tiểu dân không đáng kể (1)Chương 1751: Tiểu dân không đáng kể (1)

Thời gian hoàng đế tổ chức yến tiệc là hai ngày sau, địa điểm là Hoa Ngạc Lâu, chủ yếu là vì nơi đó có sân khấu biểu diễn vô cùng rộng rãi, đủ để hoàng đế chiêu đãi lượng khách đông đảo.

Hơn nữa trong tòa lâu đó còn có một ao rượu lớn, khách khứa tham dự yến hội có thể tha hồ mà uống.

Đương nhiên rượu trong ao rượu chẳng thể nào là rượu nhỏ, mà là các loại rượu gạo. Cái thứ thuốc sát trùng mà Vân thị làm ra giờ hết thời rồi, chỉ rất ít người uống, cơ bản bây giờ không còn xuất hiện trên những buổi yến tiệc của người Đường.

Danh sĩ Đại Đường uống rượu, mà muốn cái triệu chứng lâng lâng say say do men rượu gây ra, bọn họ thích phóng túng bản thân trong trạng thái trúng độc nhẹ đó, trong khoảnh khắc như vậy bọn họ tựa hồ đạt thành cảm giác thiên nhân hợp nhất.

Mà uống rượu là phải phóng khoáng, uống từng đấu từng đấu, uống xong ngửa mặt cười to mới có phong phạm, mới hào hùng. Uống thứ thuốc sát trùng kia vào bụng, uống thì như lửa thiêu đốt, chưa uống mấy chén đã say như lợn chết, bị giết cũng không biết, uống say ngất còn là may, nếu say rồi nôn oe ra đó thì còn gì là mỹ cảm, còn gì là phong độ.

Thế nên trong mắt danh sĩ, đó là đồ là đồ uống của đám mãng phu thô hào.

Tửu yến của hoàng đế dùng rượu gì, Vân Sơ tất nhiên là phải thương lượng với hoàng đế, nếu hoàng đế muốn uống thâu đêm suốt sáng, thế thì cứ rượu nho hay rượu gạo là ưu tiên hàng đầu, nếu hoàng đế chỉ muốn làm cho có, Vân Sơ định dùng thuốc sát trùng nhà mình, chỉ cần sau khi khai tiệc hoàng đế nâng chén mời quần thần ba lần là loại bỏ quá nửa rồi.

Lý Trị chắc là sống trung dung quen rồi, hắn quyết định trong ao rượu dùng lượng lớn rượu nho ngòn ngọt, sau đó pha thêm vào một phần thuốc sát trùng.

Nhìn cái bộ mặt nham hiểm của Lý Trí, Vân Sơ hiểu ý hắn, trong bữa tiệc long trọng ngày mai, ở nửa đầu, hoàng đế sẽ công chính ôn hòa, hào sảng rộng rãi. Nửa sau hoàng đế muốn cảnh quần ma loạn vũ.

Để đạt được mưu tính âm u của hoàng đế, Vân Sơ quyết định cho thêm ít đường vào rượu nho, che lấp hơi cồn quá mạnh của thuốc sát trùng.

Rượu mạnh lại còn ngòn ngọt, êm êm dễ uống, khi uống nhiều vào người ta quên mất cả bản thân, ở phương diện này Vân Sơ có kinh nghiệm rồi.

Vân Sơ lại lần nữa phủ quyết kiến nghị muốn đi hầu hạ phụ hoàng mình của Lý Tư, cũng không cho nàng tham gia vào đội ngũ kiếm vũ của Công Tôn thị. Tóm lại, không cần biết thế nào, Vân Sơ không cho Lý Tư gặp Lý Trị vào thời điểm này.

Rốt cuộc cái ngày tất cả huân quý đại tộc Trường An mong chờ cũng đã tới.

Hôm nay là một ngày trời trong nắng chiếu, thời tiết Trường An se se lạnh, hoa mai trong Hưng Khánh Cung nở rộ, hoa hạnh cũng nhú từng nụ hoa, trên cành gai góc của hoa nghênh xuân xuất hiện chồi non xanh nhạt, hết thảy tựa hồ vừa vặn.

Đúng là một ngày tốt bày tiệc.

Hôm nay công tác trọng tâm của thành Trường An chỉ có một, đó chính là bữa tiệc ở Hoa Ngạc Lâu sắp diễn ra.

Từ khi trời vừa mới sáng đã có hơn nghìn cung nữ tới trang trí cho nơi này.

Lý Trì thức dậy ngạc nhiên phát hiện, nông điện Hưng Khánh Cung hôm qua chỉ toàn luống đất trơ trọi, hôm nay đã thành một biển mai đua nở rực rỡ, phóng mắt nhìn tới chỉ thấy đại dương trắng thích mắt, từng cánh hoa nhỏ run run lay động trong gió, cực kỳ đẹp đẽ.

Hắn liên gọi Thụy Xuân tới hỏi:" Mai trồng từ hôm qua đấy à?"

Thụy Xuân phấn chấn khoe:" Vâng ạ, vào giờ Tý đêm qua, cung nhân của Dịch Đình Cung bắt đầu trồng đến giờ Thìn mới xong đấy ạ."

" Trẫm hỏi ngươi là trồng như thế nào?"

" Dạ, đào một cái hố, sau đó là đem cây mai trồng xuống..."

Lý Trị nhìn Thụy Xuân giả ngốc như nhìn một con lợn, Thụy Xuân vội vàng nói thêm:" Đều là hoa lụa thôi ạ." Lý Trị hừ khẽ nói:" Trụ vương có ao rượu rừng thịt, Thành Sùng đấu giàu với người ta đem lụa treo lên cây, giờ tới Đường hoàng dùng lụa trắng làm hoa sao?"

Thụy Xuân chớp chớp mắt:" Bệ hạ, chuyện này ở Trường An là điều hết sức bình thường thôi mà."

Lý Trị đem thân thể dựa vào bụng con gấu lớn:" Bình thường là như thế nào?"

"Mùa đông ở Trường An quá dài, trừ trúc xanh và tùng bách ra thì rất hiếm khi thấy được màu xanh, người Trường An lại có yêu cầu rất cao về cảnh trí. Bởi thế rất nhiều tửu yến ở Trường An xuất hiện chuyện dùng hoa lụa trang trí, nói ra thì đây là một nghề kiếm sống, rất phổ biến ở Trường An đấy ạ." Thụy Xuân biết hoàng đế không giận chuyện này mà một thói quen thôi, hoàng đế không muốn gánh tiếng xấu vô vi:

Lý Trị chỉ hoa mai đẹp đẽ bên ngoài:" Màu sắc sống động như vậy, nhất định phải dùng lụa thượng đẳng chế tạo, sao có thể rẻ được."

Thụy Xuân thở dài:" Bệ hạ, chỉ phí sinh hoạt Cung Thành Trường An vốn do nội khố hoàng gia cung cấp, nhưng những năm qua, sự chủ ý của hoàng gia đều đặt ở Lạc Dương hết. Cho nên Cung Thành Trường An khó tránh khỏi thiếu thốn kinh phí, cung nhân, hoạn quan, cùng với các loại công tượng đành phải nghĩ cách nuôi sống bản thân."

" Hoa mai ở đây chính là do cung nữ hoạn quan dùng thời gian rảnh rỗi cắt ra, xếp chồng lên thành bông hoa, gắn từng đóa từng đóa lên cây mới có được cảnh tượng hiếm có này."

" Thứ này nếu chỉ dùng một lần thì tất nhiên là giá cả đắt đỏ, nhưng có lần sử dụng này của bệ hạ, những cung nữ, hoạn quan có thể phục vụ thêm nhiều người học theo dùng hoa lụa trang trí cây mai trong đình viện. Như thế bọn họ có không ít thu nhập, có thể nuôi sống được bản thân."

Lý Trị tới lúc này mới có chút không thoải mái, cau mày nói:" Cung nhân mà phải tự nuôi mình à?"

Thụy Xuân khom người báo:" Bệ hạ, Cung Thành Trường An có hơn 6300 cung nữ, hoạn quan và công tượng, thực sự là gánh nặng không nhỏ với nội khố hoàng gia. Nếu họ có thể tự nuôi sống bản thân, chẳng phải bớt cho triều đình lượng lớn thuế má, đây cũng là chuyện tốt."

Lý Trị nghĩ một lúc nói:" Lệnh Vân Sơ mỗi năm chỉ phí cấp Cung Thành cứ giao hết cho Cung Thành Trường An, không cần gửi tới Lạc Dương nữa."

"Nô tài tuân chỉ."

" Bên này có hoa mai, vậy bên Hoa Ngạc Lâu có gì?”

Thụy Xuân lần nữa phấn chấn tinh thần kể:" Bệ hạ có đèn màu ạ, rất, rất nhiều đèn màu, chỉ cần đợi bệ hạ tới mở tiệc, đèn màu sẽ thắp sáng, Hoa Ngạc Lâu lúc đó sẽ thành cung khuyết trên trời."

" Số đèn màu đó cũng do cung nhân làm sao?"

" Vâng ạ, tay nghề công tượng trong cung làm đèn màu tỉnh xảo hơn ngoài dân gian nhiều lắm, công tượng bên ngoài không cách nào sánh được, đây cũng là kế sinh nhai của họ.

" Nói thế khác nào thứ trẫm dùng cũng như thứ dân gian dùng." Giọng Lý Trị không nghe ra mừng giận thế nào, tựa hời hợt nói một câu:
Bình Luận (0)
Comment