Đường Nhân Đích Xan Trác ( Dịch )

Chương 1767 - Q7 - Chương 293: Chuẩn Bị Đã Lâu.

Q7 - Chương 293: Chuẩn bị đã lâu. Q7 - Chương 293: Chuẩn bị đã lâu.Q7 - Chương 293: Chuẩn bị đã lâu.

Vân Sơ có lẽ là một trong số ít người chẳng hòa nhập vào không khí tưng bừng của bữa tiệc, nhưng không chuyện gì qua mắt được y. Tới giờ y vẫn không hiểu kỹ tử biểu diễn rối pháo hoa làm sao để thuốc nổ cháy trên người lại không tổn hại đến bản thân, có điều hắn biểu diễn rất đẹp. Thuốc nổ đủ màu sắc đôi khi từ ống tay áo hắn phun ra, lúc thì lại là từ miệng hắn, khi hắn xoay tròn, toàn thân liên biến thành một cây lửa rực cháy.

Phải nói Vân Sơ cực kỳ tò mò.

Khách khứa hò reo vang dội, ném ra vô số vàng ngọc, thưởng cho màn biểu diễn hết sức đặc sắc.

Đợi kỹ tử toàn thân bốc khói đó thi lễ đi ra, Vân Sơ liền bám theo, phát hiện tên đó vừa mới đi ra sau màn thì ngã rầm xuống đất, năm sáu kỹ tử mặt bôi màu xanh đỏ lập tức vây quanh.

Khi Vân Sơ tới gần, rõ ràng ngửi thấy mùi lông tóc cháy xém, cùng với một chút mùi thịt nướng. Đợi những kỹ tử kia giúp người biểu diễn cởi lớp y phục tầng tầng lớp lớp dày cộm, Vân Sơ mới phát hiện tên đó toàn thân từ trên xuống dưới, không có được mấy mảnh da lành lặn.

Một quan viên mặc lục bào của nhạc phủ đi tới, ném ra túi tiên, bịt mũi ra chiêu ghê tởm xua đuổi:" Mau mau đi đi, chớ làm bẩn Hoa Ngạc Lâu."

Mấy kỹ tử lấy túi tiền, rối rít tạ ơn rồi khiêng người bị thương kia mau chóng rời đi.

Vân Sơ nổi nóng, có điều không hành động vội, hỏi:" Sao lại làm cái chuyện dùng mạng người để mua vui như thế?"

Quan viên nhạc phủ bấy giờ mới phát hiện ra Vân Sơ đứng đó, rối rít thi lễ giải thích:" Quân hầu có điều chưa biết, chuyện này đều do người ta tự nguyện, được biểu diễn cho bệ hạ xem chính là khát vọng lớn nhất cuộc đời những kỹ tử này. Vốn bọn họ còn phải mặc thêm một lớp áo bảo hộ bằng da trâu, nhưng bọn họ chê mặc thứ đó vào thân thể không đủ linh hoạt, vũ đạo không đủ đẹp mặt, nên nhịn đau không mặc." " Biến thành bộ dạng này là do bọn họ tự chuốc lấy, không phải bọn hạ quan ép người ta."

Vân Sơ gật đầu biểu thị lý giải, hoàng đế bao năm rồi chưa về Trường An, một đoàn ca kỹ chỉ cần xuất hiện trước mặt hoàng đế, lấy tính mạng ra để biểu diễn có thể hiểu được, đây là chuyện đem lại cơm áo cho con cái đời sau.

Chuyện này Vân Sơ không trách ai, nhưng không để nó tái diễn:" Đưa tuyên bố công khai, lần sau không được dùng những kẻ biểu diễn có thể gây nguy hiểm tính mạng, làm thế tổn hại nhân đức của bệ hạ."

Quan viên kia vâng lời, rồi tranh thủ nói:" Quân hầu, người trong nhạc phủ nay đang tranh luận thế nào là chính nhạc, thế nào là nhã nhạc, Hồ nhạc, hạ quan cho rằng chỉ cần nghe hay là được, không biết ý quân hầu ra sao?"

Vân Sơ thoáng ngạc nhiên rồi bật cười hiểu ra:" Đây là chuyện của các ngươi, chớ kéo mỗ gia vào, chuẩn bị đàn tranh đi, sắp tới lượt chúng ta xuất hiện rồi."

Quan viên kia "vâng" một tiếng thất vọng ra mặt đi chuẩn bị.

Vân Sơ chắp tay rời đi, không hề để bụng tên quan viên cấp thấp đó đào bây dụ mình, bây giờ ở Đại Đường nơi nào cũng tranh luận, trừ trang phục trang điểm của nữ tử, tới cách ứng xử, rồi ẩm thực, nhạc khúc ... Tất cả đều đang thay đổi, tạo ra xung đột cũ mới, cùng với trường phái khác nhau. Quan viên kia hiển nhiên thuộc phái kiêm tịnh, hắn chẳng qua muốn mượn lời của Vân Sơ để tăng thêm sức thuyết phục cho luận điểm của mình thôi, không có ý xấu.

Khi quay về tới đại sảnh thì mỹ nữ dưới chân Lý Trị từ một biến thành hai, nhưng không còn là ca cơ, mà đã biến thành hai quan nữ tử.

Quan nữ tử nói thẳng ra là nữ quan bên cạnh hoàng đế, là người hoàng đế thôi, là người có phẩm cấp chính thức, cũng có thể lý giải là một thành viên trong hậu cung của hoàng đế.

Bao nhiêu năm qua Vân Sơ đã tham gia rất nhiều yến tiệc cung đình rồi, trong yến tiệc đó, xem ngâm thơ làm phú nhiều, xem ca vũ nhiều, ném mũi tên vào ống, đoán đố, gì cũng có, nhưng mà cảnh tượng ướt át thế này thì mới thấy lần đầu. Vân Sơ tuy là quan viên tổ chức yến tiệc, nhưng mà không khí bữa tiệc thế nào do hoàng đế định đoạt, nhìn hứng trí của hoàng đế hôm nay cao như thế, Vân Sơ rất lo đám nữ nhân mà khách khứa mang theo liệu khi về có biến thành bộ dạng khác không?

Cũng may Lý Trị mặc dù uống khá nhiều rồi, thần trí tựa hồ vẫn tỉnh táo lắm, ngược lại đám khách khứa uống rượu nho pha thuốc sát trùng từng người đang hưng phấn hưởng thụ yến tiệc hiếm khi thấy một lần.

Rượu hôm nay tương đối mạnh, rất nhiều tên ma men ngay từ lúc uống ngụm đầu tiên đã phát hiện ra rồi, dù là thế, trừ người thân cận bên cạnh, bọn họ không dám tiết lộ với ai, ai biết có phải dụng ý hoàng đế không, chẳng may hỏng bố trí của hoàng đế thì sao? Bọn họ đành đối phó bằng cách nhấp từng ngụm nhỏ, để giữ được tỉnh táo cho tới lúc về nhà.

Còn những người khác uống say sẽ xảy ra chuyện gì thì không liên quan tới họ, nói không chừng bệ hạ dùng rượu mạnh để nhìn người thì sao? Túy chỉ dĩ tửu, quan chỉ kỳ đức.

Mắt thấy trăng đã lên giữa trời, từng đợt từng đợt ca vũ được hiến lên, sắc mặt Lý Trị dân uể oải, thi thoảng còn ngủ gật, con gấu lớn ở bên cạnh cũng ngủ gà ngủ gật từ bao giờ, không biết là ai truyền nhiễm cho ai.

Cho đến khi những vật trang trí bên ao rượu bị hoạn quan khiêng đi, dọn ra một vùng đất trong lớn, tiếp đó từng chiếc đàn tranh trông rất cổ kính lấp đầy, Lý Trị mới ngồi thẳng người lên, tựa hồ lấy lại được chút hứng trí.

Vân Sơ đã thay bạch y, so thường ngày thêm phần tiêu sái phong lưu, vóc dáng lưng hổ eo gấu đầy mê lực, đáng tiếc dáng vẻ này không đi quyến rũ nữ nhân mà đang huấn thị đám thuộc hạ.

Vũ Thừa Tự uống say rồi, cứ ngơ ngơ ngác ngác, hơi chút còn cười ngốc nghếch.

Vân Sơ đang nói nghe thấy hắn cười, lạnh lùng quay sang:" Vũ Thừa Tự, ngươi say đấy à?"

" Hạ quan vẫn hát được." Vũ Thừa Tự cố ưỡn thẳng lưng đáp, tiếp đó lại ở ra một hơi rượu:

Thé phế vật này say thật rồi, cứ tới lúc cần là hắn lại xảy ra vấn đề, Vân Sơ bực mình nói với Lý Tam Tư:" Đưa huynh trưởng của ngươi đi tới hàng cuối!"

Vũ Tam Tư cũng chếnh choáng hơi men, song chưa tới mức cãi lời Vân Sơ, dìu Vũ Thừa Tự đi, Lư Chiêu Lân thấy Vân Sơ đưa mắt ra hiệu liền đi theo.

Đây là tiết mục quan viên toàn thể Trường An dày công chuẩn bị, ý nghĩa trọng đại, không cho sai sót, an bài xong Vân Sơ dẫn đám quan viên đi vào, ai nấy tới sau một chiếc đàn ngồi xuống.

Vân Sơ tay lướt qua dây đàn, phát ra tiếng "tình", đợi thu hút được sự chú ý của hoàng đế vào mình, chắp tay nói:" Bệ hạ, xin nghe tiếng lòng của người Trường Anl"

Lý Trị nâng tay:" Tấu lên!"

(*) Dùng rượu để xem xét tính tình của một người.
Bình Luận (0)
Comment