Đường Nhân Đích Xan Trác ( Dịch )

Chương 1791 - Q7 - Chương 318: Bảo Vệ Nhân Tài.

Q7 - Chương 318: Bảo vệ nhân tài. Q7 - Chương 318: Bảo vệ nhân tài.Q7 - Chương 318: Bảo vệ nhân tài.

Dựa vào tiền đề thành Cương Thiết công trình cực kỳ to lớn đang rầm rộ khởi công, kế hoạch thành Phường Chức, thành Hỏa Du, thành Thạch Thán, thành Xa Mã... v... v... Cũng được huynh đệ Vũ thị trình lên.

Hai huynh đệ này có lẽ không phải là nhân tài tính khai thác đi đầu dẫn dắt người khác, nhưng đi theo đuôi người mở lối, mang tới tác dụng thúc đẩy thì không thành vấn đề.

Cho nên huynh đệ Vũ thị cực kỳ coi trọng nhân tài tính khai thác, thậm chí tới mức cưng chiều bọn họ.

Điều này khiến cho Trường An có rất nhiều công tượng cao minh, nhân tài chuyên môn cao minh, rất thân thiết với huynh đệ Vũ thị, nói thế nào người ta đường đường là hầu gia, là hoàng thân quốc thích. Được một vị hầu gia lại xưng huynh gọi đệ với bọn họ, cùng nhau uống rượu ở thanh lâu trung đẳng, thậm chí bình phẩm chỗ tuyệt diệu của kỹ nữ, chắc chắn được coi là lễ hiền đãi sĩ.

Vân Sơ nhổ lá trà uống vào miệng ra, đặt chén trà xuống, ngạc nhiên nhìn Vũ Thừa Tự ở đối diện:" Ngươi chắc là muốn lập thị trường chuyên biệt chứ?"

Vũ Thừa Tự gật đầu chắc chắn:" Vâng ạ, quân hầu, trong Trường An tấc đất tấc vàng, dùng để làm xưởng thì tiếc quá, bây giờ chỉ thế này thôi, về sau có lương thành, từu thành, trà thành, đủ các loại ngành nghiệp. Ở những thành trì này chỉ tiến hành giao dịch lớn, không bán lẻ nữa, mỗi nghề sẽ lại có một sở giao dịch riêng giống ở thành Khúc Giang, như thế tiện việc quản lý, lại ngăn chặn được thất thoát thuế thu."

Vân Sơ hỏi tiếp:" Rồi người đem công xưởng được dọn trống kia xây thành nhà ở, khu mua sắm, rồi bán với giá cao?"

Không ngờ Vũ Thừa Tự còn có kế hoạch to lớn hơn:" Nếu như có khả năng, hạ quan còn muốn mở cả phường riêng, chuyên môn bố trí toàn bộ quan thự ở Trường An, nhưng đơn xin phép, phê duyệt bình thường liên quan tới bách tính, thương cổ, phải tập ở một quan thự. Tránh bọn họ phải chạy khắp nơi trong thành, cuối cùng vừa tốn tiền, lại làm lỡ dở công việc." Nghe kiến nghị kiểu cơ cấu một cửa một dấu do Vũ Thừa Tự nói ra, Vân Sơ lấy ngón út ngoáy lỗ tai mấy lần, chuyện này nếu là y bắt chước đời sau làm ra không nói, mà lại do tên nhà quê Đại Đường nghĩ ra, đúng là khiến người ta đi từ ngạc nhiên này tới kinh ngạc khác.

Mặc dù nếu quản lý giám sát không theo kịp thì cơ chế một cửa một dấu sẽ thành sơ hở lớn, có điều có ý nghĩ thế này đã là ghê gớm lắm rồi.

" Trao đổi đất đai sẽ sản sinh lợi ích cực lớn, cho nên bất kể là các ngươi định xây dựng thành gì, thì nhất định phải xứng đáng với giá trị của mảnh đất đó."

Thấy Vân Sơ không phản đối, Vũ Thừa Tự phấn chấn:" Tất nhiên ạ, các xưởng dệt chiếm cứ quá nửa phường, một khi di dời toàn bộ, có thể đưa theo không dưới 5 vạn người hạ đẳng. Đợi sau khi xây dựng nơi ở xong, có thể đưa vào 1 vạn người thượng đẳng có tiền."

" Hạ quan cho người thống kê rồi, một người thượng đẳng chi tiêu gấp mười lần người hạ đẳng, như thế chắc chắn có lợi ích lớn cho kinh tế Trường An."

" Một lý do nữa là thành Trường An đã quá chật chội, nếu có thể di dời 20 vạn người, trong thành sẽ rộng rãi sạch sẽ hơn, không tới mức cứ sáng sớm là Chu Tước đại nhai lại tắc đường nữa."

Vân Sơ không tán đồng:" Cưỡng chế đuổi người dân đi không phải thượng sách."

Vũ Thừa Tự khẩn thiết nói:" Không đâu ạ, chỉ cần quân hầu chịu bỏ khống chế giá lương thực ở Trường An, khi đó chi phí sinh hoạt nơi này trở nên đắt đỏ, bách tính sẽ tự nhiên chọn sang ở những quách thành vừa có công việc để làm, giá lương thực không cao."

" Như thế chúng ta có thể xây dựng lại Trường An, chẳng phải có thể sớm ngày hoàn thành mong ước dát vàng dát bạc Trường An của quân hầu sao?"

Đầu tiên là nói tới lợi ích, sau đó là bày ra thực tế, tiếp đó nâng tâm quan trọng, cuối cùng vẽ ra cái bánh lớn cho lãnh đạo. Tên này thủ đoạn làm quan càng lúc càng lão luyện rồi, Vân Sơ nghe mà hắn từng bước từng bước dẫn dụ mình mà kinh ngạc.

Đương nhiên trong đó còn có lợi ích để quan phủ trên xuống dưới ra tay kiếm chác không nói ra, chỉ cần biểu đạt mập mờ. Còn lại là xem tính khuynh hướng của lãnh đạo nữa thôi, Vân Sơ tin rằng chỉ cần y ngả theo hướng nào, tin rằng Vũ Thừa Tự trong lòng đã có phương án tương ứng, phù hợp với tâm lý lãnh đạo.

Đơn giản, thô bạo, đánh thẳng vào lòng người, tên Vũ Thừa Tự này thậm chí còn mơ hồ hình thành phong cách làm quan của riêng mình. Liên tưởng tới thời phong thiện Thái Sơn cái tên từng nhìn mình mặt mũi thâm tìm mà cười như thằng ngốc, tiếp đó bị mình đấm tím mặt, tới quan viên như bây giờ, thật khó mà tin nổi.

Thấy Vân Sơ chưa tán đồng, Vũ Thừa Tự còn lấy cả bùng nổ dân số ở Trường An ra nói:" Quân hầu, nếu không quy hoạch sớm, sau này làm chỉ phí càng tốn kém hơn..."

Trong thành Trường An cư ngụ 814615 người, qua năm nay sẽ có chừng thêm 950 đứa bé nữa sinh ra, làm phường thị Trường An bị nhân khẩu tăng lên làm chật chội quá sức, lại còn thêm người có tiền vùng ngoài ùn ùn kéo tới, làm mọi thứ càng quá tải.

Đương nhiên, người không có tiên kéo tới Trường An còn nhiều hơn, Trường An cần lượng lớn sức lao động, chỉ có điều bọn họ không được tính vào nhân khẩu Trường An. Nghe nói những phường thị ở gần tường thành, ngay cả ổ gà cũng có người ở.

Trường An không cách nào xây dựng chung cư trăm tầng, để người ta xếp chồng lên nhau mà sống, dưới tình huống này, kiến nghị của Vũ Thừa Tự rất hợp lý.

Nay Đại Đường không có ngoại địch, trong nước trừ vài nơi có ít sơn tặc, thủy tặc, mã tặc tới chết không chịu thay đổi ra, cơ bản không có lực lượng phản kháng nào.

Năm ngoái đại hạn mười tháng, triều đình theo quán tính căng như dây đàn, chuẩn bị đối phó với thiên tai lẫn nhân họa.

Năm thiên tai như thế, nếu là trước kia sẽ chết vô số, bạo loạn khắp nơi, nhưng đại họa năm ngoái lại không khơi lên được sóng gió gì, trừ đám cao môn hiển quý bị lý luận băng hà của Vân Sơ dọa hết hồn, tổ chức mấy đợt kháng hạn cứu tế, đợi khai xuân mưa xuống là dừng rồi, khiến lý luận băng hà của Vân Sơ giờ thành trò cười.

Không có ngoại tộc xâm lược, không có binh tai, cả hạn hán còn ôn nhu như thế, có thể dự đoán nhân khẩu Đại Đường còn tăng mạnh. Vân Sơ có thể lý giải chuyện nhân khẩu tăng trưởng, nghĩ mà xem, ngay cả Vân thị đến buổi tối còn chẳng có tiết mục đêm đặc thù nào, phải đi ngủ sớm. Những thợ làm thuê, nông phu không có tiền càng như thế, đêm dài khó qua, chỉ còn chút thú vui trên giường thôi.

Song đây không phải là chuyện nhỏ ở huyện Vạn Niên mà Vân Sơ có thể tự ý định đoạt, đây là chuyện lớn ảnh hưởng tới tương lai Trường An. Kiến nghị của Vũ Thừa Tự được Vân Sơ đưa lên hội nghị lưu thủ trình bày, Vũ Thừa Tự rất tự tin vào kế hoạch của mình cho rằng đám hoàng tộc thế gia nhất định sẽ hưởng ứng chuyện đuổi đám quỷ nghèo ra khỏi Trường An, để nơi này trở nên gọn gàng sạch sẽ hơn.

Kết quả không phải ai cũng đồng ý.

Có không ít người thà cùng đám quỷ nghèo chen chúc trong phường thị chứ không muốn ở nơi rộng rãi toàn người có tiền.

Vân Sơ hiểu, cảm giác ưu việt của con người là do so sánh mà ra, với bọn họ mà nói, nếu không có những người nghèo kia thì làm sao thể hiện ra được sự phú quý của họ. Những phủ đệ xa hoa, đại môn cao lớn, xe ngựa mỹ lệ, thê thiếp xinh đẹp không còn đội tượng để khoe khoang, sẽ khiến cảm giác hạnh phúc của thế gia đại tộc giảm mạnh.

Quỷ nghèo không chỉ giúp họ kiếm tiền, còn cung cấp giá trị tỉnh thần rất cao.

Cuối cùng hội nghị kết thúc với tỷ lệ một người đồng ý, chín người phản đối, thế là được thông qua.

Vì sao lại như vậy, vì người đồng ý là Vân Sơ. .
Bình Luận (0)
Comment