Đường Nhân Đích Xan Trác ( Dịch )

Chương 1811 - Q7 - Chương 338: Thời Cơ Trăm Năm Có Một.

Q7 - Chương 338: Thời cơ trăm năm có một. Q7 - Chương 338: Thời cơ trăm năm có một.Q7 - Chương 338: Thời cơ trăm năm có một.

Trong phòng tắm, hơi nước bốc lên khiến cho mọi thứ dưới ánh đèn đều trở nên mờ mờ ảo ảo.

Da thịt thiếu nữ óng ánh ngâm trong nước nóng ửng lên màu hồng quyến rũ, ao nước dập dờn dưới ánh đèn, mái tóc đen dài óng mượt xoã ra xõa ra trước ngực Thái Bình che khuất đi mất một phần thân thể mê đắm lòng người giữa làn nước trong vắt khiến người ta khao khát muốn khám phá thêm.

Ào một tiếng, Vân Sơ đưa cánh tay rắn chắc ra bế bổng Thái Bình trần truồng ra khỏi ao nước, tay vòng qua vòng eo nhỏ nhắn của nàng, Thái Bình chủ động ôm cổ y, gò má đỏ au. Vân Sơ đặt nàng xuống chiếc giường thấp bên cạnh ao nước, Thái Bình hai mắt he hé nhìn thân thể cường tráng, cơ bắp rắn chắc đó, mê lực quả thực đám mỹ nam tử mặt trắng môi hồng nàng từng gặp sao so được, thẹn thùng đưa tay che chắn chỗ riêng tư, cắn môi thỏ thẻ:" Thiếp lần đầu trải qua chuyện nam nữ, mong lang quân thương xót."

Bộ dạng mặc người ngắt hái của Thái Bình thực sự vô cùng cám dỗ, sức hút thân thể của nàng có lẽ chưa đủ, nhưng kết hợp với thân phận của nàng, e không mấy nam nhân thiên hạ có thể cầm lòng.

Vân Sơ rút cái khăn lông, tỉ mỉ lau nước trên người Thái Bình, lau từ tóc, lau tới bầu ngực thiếu nữ non nớt, lau qua cả bờ mông quy mô không tệ, cùng nơi riêng tư nhất. Mỗi khi tay Vân Sơ đi tới đâu, miệng Thái Bình phát ra tiếng rên rỉ như lên cơn sốt, toàn thân nàng nổi lên từng lớp gai ốc li ti.

Lau sạch sẽ rồi, Vân Sơ khăn tắm cực lớn cẩn thận quấn Thái Bình lại, không phải quấn bình thường, mà như cái tã trẻ con. Vì Thái Bình lớn hơn đứa bé quá nhiều, chân lại dài, thế là quấn thành kiểu gối nến.

Nghe nói nếu trẻ nhỏ được quấn tã thế này thì chân sẽ rất thẳng.

Vân Sơ làm việc rất chuyên chú, tay cũng rất thuần thục, trong vẻ mặt ngơ ngác của Thái Bình, y còn thắt một cái nơ bướm rất đẹp trước ngực nàng, đưa tay vuốt vuốt cái mũi nhỏ xinh xinh. " Công chúa hơn Tư Tư nhiều lắm, đứa bé ấy từ nhỏ đã ngốc, đôi khi ỉa đùn, đái bậy trong tã mà chẳng kêu, chỉ biết ngơ ngác nhìn quanh, tới khi tháo tã ra mới biết nó lại mang tới cho ta không ít chuyện để làm."

" Vân Cẩm thì từ nhỏ đã thông minh hiểu chuyện, chỉ cần trong người không thoải mái một chút là ọ ọe, tức là chuẩn bị muốn đi vệ sinh. Nếu nó khóc toáng lên, thế thì hỏng rồi, phải nhanh chóng tắm rửa sạch sẽ, nó rất ghét bẩn."

" Có điều khi lớn lên rồi chúng đều là trẻ ngoan cả, Tư Tư hoạt bát vô tâm, Vân Cẩm lạnh lùng khó tính, nhưng đều hiếu thảo. Công chúa thì vẫn làm người ta đau đầu, bằng này tuổi rồi còn chơi trò không nên."

" Ta biết công chúa lần này sợ rồi, muốn tìm người nói đỡ giúp công chúa, cứ khóc một trận tới tìm ta, chẳng lẽ ta có thể không giúp công chúa hay sao?"

" Được rồi, lần sau đừng nghịch ngợm như thế nữa."

Thái Bình chẳng hiểu sao không nói được một lời, cứ ngây dại nghe giọng nói hiền hòa trầm ấm của Vân Sơ, khi y khẽ nhéo mũi một cái quay đi, bỗng nhiên thấy tủi thân hết mức.

Vân Sơ xuống ao tiếp tục tắm rửa vẫn còn dang dở, tới khi xong xuôi quay lên thì Thái Bình bị y quấn như bọc nến đã biến mất rồi.

Nằm bên ao nước là cái tên mặt bị dầu nóng rán cho be bét không ra làm sao.

Vân Sơ lấy tay lau nước trên mặt:" Sao ngươi lại vô dụng như thế, trông nhà thôi cũng không xong."

Cừu Phì bò tới bên ao nước:" Tiểu nhân có lợi hại tới mấy cũng không thể chống lại năm mươi người, trong tay người ta còn có nỏ, người mặc giáp."

" Nói vậy thì ngươi chưa chết lại thành quá lợi hại rồi đấy."

" Tiểu nhân nghe thấy giọng của Thái Bình công chúa, vì nàng lên tiếng nên tiểu nhân mới sống được. Quân hầu, vừa xong có nguy hiểm không?"

" Được rồi, không có chuyện gì của ngươi nữa." Vân Sơ không đáp chỉ phất tay:

Cừu Phì vẫn đợi thêm một lúc, nhưng Vân Sơ lại trầm mình xuống nước, có vẻ đang suy nghĩ, thế là hắn không dám làm phiền nữa, bò ra ngoài.

Sơ hở rồi, Vân Sơ đi tới đâu, ngoại trừ Ân Nhị Hổ ra luôn có lực lượng khác ngầm bảo hộ y, thậm chí ở Trường An, còn chẳng cần thêm người bảo vệ làm gì. Vân gia đại viện lại càng là nơi luôn được bảo vệ cẩn mật, người lạ mặt đừng hòng có một cơ hội tiếp cận, chứ nói gì tới mưu đồ xấu.

Thế nhưng hôm nay là ngày đặc biệt, Ngu Tu Dung đã dẫn hết người tới Bá Thượng rồi, đến mấy con chó còn được gửi vào chùa Đại Từ Ân nhờ trông nom. Lại thêm hỏa pháo oanh kích, cơ hồ toàn bộ lực lượng bảo vệ Vân Sơ từ ngoài sáng tới trong tối đều đã kéo tới huyện nha Vạn Niên, bao vây kín nơi đó.

Vân gia đại trạch viện vì thế bỏ trống, để người ta lợi dụng cơ hội lẻn vào.

Vân Sơ về nhà chẳng lẽ còn sai người lục soát nhà mình trước à? Tận dụng thời cơ thực sự là quá khéo, nói trăm năm có một cũng không quá.

Ai cũng biết Vân Sơ chỉ có một lão bà, không có thiếp thất, một số kẻ tin tức linh thông hơn thậm chí còn biết, Vân Sơ chỉ có một nữ nhân là Ngu Tu Dung, ở phương diện nữ sắc, nói y là tấm gương của Đại Đường cũng không quá.

Một người trải qua bao nhiêu sóng gió như Vân Sơ, tâm trí tôi rèn tới mức sắt đá rồi, một con chim non như Thái Bình làm sao có thể dụ dỗ được.

Nhiều năm qua Vân Sơ bị người ta nghiên cứu không biết bao lần, bọn họ thậm chí biết ngoài Ngu Tu Dung, có một nữ nhân khác lọt vào mắt y là Công Tôn thị. Bọn chúng lấy hai nàng làm mẫu, an bài nữ nhân khí chất, dung mạo tương tự, nhưng bất kể dùng phương thức náo xuất hiện trước mặt y đều vô nghĩa.

Cho nên hành vi của Thái Bình trong mắt Vân Sơ không khác gì đứa bé nghịch ngợm, không đủ làm y tức giận.

Thế nhưng nếu đó là không chỉ hành động thiếu suy nghĩ của Thái Bình, mà hành vi có dự mưu có mục đích, thế thì không cần y làm gì, chỉ cần Thái Bình trần truồng xuất hiện trước mặt y là đủ.

Còn về mục đích chúng muốn đạt được, chỉ có một, đó chính là lý gián.

Kế ly gián xưa tới nay vẫn là thứ khó đối phó khó đề phòng nhất, tỉ lệ thành công tương đối cao, kế này chỉ cần người sử dụng đủ khéo, không cần quá để ý tới đối phương, một khi sử dụng là thu được hiệu quả.

Vân Sơ nằm trong ao nước lấy khăn lông úp lên mặt, khẽ thở dài, y cho rằng nếu đây thực sự là âm mưu thì rất nhanh thôi Lý Trị sẽ biết, ái nữ của hắn từng trần truồng cùng Vân Sơ tắm chung ao nước.

Chuyện nam nữ trong xã hội Đại Đường mang theo tập tục của người Hồ, nhất là trong hoàng gia, có cái nhìn rất cởi mở, đám công chúa Đại Đường đều gán với hai chữ dâm loạn.

Thái Bình tuổi còn nhỏ đã có tiếng phong lưu rồi, đó là vì nàng học đám cô cô nãi nãi của mình.

Lý Trị sẽ không bận tâm Thái Bình có bao nhiêu nam nhân, nhưng trong số đó tuyệt đối không thể có Vân Sơ.

Thái Bình cho tới giờ vẫn là xử nữ, nàng không thể nói dối ở chuyện này, nhưng chuyện đó chẳng giúp được gì hết, thậm chí chỉ làm chuyện phức tạp hơn. Nếu đây là âm mưu vậy thì chỉ một người có thể khiến Thái Bình cam tâm tình nguyện chấp hành nhiệm vụ sắc dụ, chỉ có thể là hoàng hậu.

Hơn nữa nếu là hoàng hậu thì nàng có thể chắc chắn mười phần, Thái Bình trừ để lộ thân thể ra thì sẽ không có tổn thất gì cả.

Nghĩ tới đó dù cường đại như Vân Sơ cũng sinh vài phần mệt mỏi.

Từ xưa tới nay, lòng người khó dò nhất.

(*) Sơ xử lý ác thật.
Bình Luận (0)
Comment