Trên đường trở về hai huynh muội Vân Sơ lại lần nữa đi qua phường Phong An, trong phường im phăng phắc, tựa hồ chẳng có một ai.
Thi thoảng có một hai người thò đầu ra, nhìn thấy bộ thanh sam trên người Vân Sơ liền rụt đầu lại ngay, xem ra vừa rồi đám người mặc thanh sam kia để lại ấn tượng rất tệ cho họ.
Dựa vào thái độ của tên sĩ tử kia hồi nãy, nhất định không phải thứ tử tế gì.
Trở về tới nhà, Vân Sơ và Vân Na dùng nước ấm tắm cho con cừu mẹ sắp sinh.
Công việc này Vân Sơ làm vô cùng thuần thục, Vân Na cũng phối hợp rất tốt. Điều này làm Thôi nương tử rất kinh ngạc, vì dù Vân Sơ hay Vân Na đều không nói với bất kỳ ai rằng từng sống trong bộ tộc Hồi Hột.
Địch Nhân Kiệt lại tới Vân gia, nhưng không phải ăn vụng, hắn mang theo hộp thức ăn cực lớn, trong hộp là cơm nước lấy từ nhà ăn.
Vân Sơ ngẩng đầu nhìn, phát hiện hôm nay bọn họ ăn củ cải nấu sườn, món này rất ngon, chỉ là sườn ít quá, song cũng có khả năng là Địch Nhân Kiệt ăn mất ở trên đường rồi.
Vân Sơ vừa chải lông cho cừu vừa nói:" Hôm nay ta đi ngang qua phường Phong An, phát hiện ở đó cũng có thái học sinh muốn làm lý trưởng, khi đó đang giáo huấn phương dân, ngươi biết là ai không?"
Địch Nhân Kiệt hời hợt đáp:"Khâu Thần Tích."
Vân Sơ à một tiếng, không hỏi nữa.
"Phản ứng này của ngươi là gì thế?" Địch Nhân Kiệt rất mẫn cảm nhận ra:
Vân Sơ lắc đầu:" Chẳng liên quan gì tới ta."
"Ngươi thấy Khâu Thần Tích hạ mình làm lý trưởng không phải là chuyện tốt, hay có thể nói đây là một tai họa, đúng không?" Địch Nhân Kiệt truy hỏi:
Cha của Khâu Thần Tích là Khâu Hành Cung hống hách cả đời, thái tông hoàng đế vẫn tin tưởng ông ta. Lương Kiến Phương mới chỉ là Nhạn Môn hầu, người ta đã là Thiên Thủy quận công lâu rồi.
Khâu Thần Tích cũng được ân ấm, hắn sinh ra một cái đã là quan thất phẩm, bây giờ làm lý trưởng nhỏ xíu, chỉ có thể nói là hạ tấm thân cao quý xuống, chơi đùa mà thôi. Có lẽ người ta thấy Địch Nhân Kiệt kiếm chức lý trưởng phường, muốn kiếm một cái chơi.
" Ngươi sợ hắn sẽ làm hỏng thanh danh của hai chúng ta à?" Địch Nhân Kiệt thấy Vân Sơ vẫn không trả lời liền nói thêm một câu, đồng thời kiếm ra một miếng rẻ sườn, cho vào miệng mút một cái lấy hết thịt nhả xương ra, rất điêu luyện:
Vân Sơ nhún vai:" Chúng ta làm gì được hắn chứ, cha hắn vươn một ngón tay ra cũng dí chết chúng ta rồi, ta thậm chí còn hoài nghi, Khâu Thần Tích làm lý trưởng là một phần kế hoạch của Lý Nghĩa Phù."
"Ta mặc dù có thể làm quân cờ cho người khác, nhưng ta không làm tốt, ta định nhường vị trí lý trưởng lại cho Lưu Nghĩa, không làm nữa."
Địch Nhân Kiệt ngừng nhai, mất một lúc mới nói:" Ngươi định rút à? Không phải ngươi muốn biến thành Trường An trở thành dáng vẻ như ngươi muốn sao, sao lại lùi bước?"
"Quá nguy hiểm, khi cần lùi thì phải lùi." Vân Sơ kiến nghị:" Hay ngươi cũng lùi đi, chuyện này bắt đầu lớn rồi đấy, có kẻ đã thấy mùi lợi ích trong này nên mò tới rồi, không còn là cuộc đua tranh giữa hai chúng ta nữa đâu."
Địch Nhân Kiệt lắc đầu:" Ta tiến mỗi bước đều tốn hết sức lực, khó lắm mới đi tới bước này, bằng cái gì mà lùi?"
Vân Sơ cười, lại dùng nước ấm rửa vú cho con cừu, như thế dễ ra sữa, đời cừu non sinh ra sẽ có sữa luôn rồi.
Vân Sơ nhún nhường làm Địch Nhân Kiệt rất tức giận, địch đập hộp thức ăn trút giận, nhưng mà nghĩ một lúc, ăn thật nhanh xong, nheo mắt nghi ngờ nhìn Vân Sơ:" Ta biết rồi, ngươi đã nắm được nhân tâm của bách tính phường Tấn Xương, cho nên vị trí lý trưởng này không còn ý nghĩa gì nữa đúng không?"
"Chỉ cần ngươi dám đề xuất không làm lý trưởng nữa, sẽ có người lập tức tiếp nhận, hơn nữa người này còn khó dây hơn Khâu Thần Tích, ngươi tin không?"
"Nay đám thái học sinh vì có được công danh, nên nối nhau xuống phường làm lý trưởng. Nhưng vì ta và ngươi có ưu thế đi trước, nếu kiếm người thay chúng ta sẽ quá khó coi, dễ bị chính địch nắm sơ hở công kích."
"Cho nên hiện ngươi phải tiếp tục làm lý trưởng mới an toàn, nếu không chỉ ngươi xui xẻo, mà còn có cả phường dân nơi này."
Vân Sơ ném tấm vải rách trong tay đi:" Ta chỉ sợ ngươi lùi bước thôi."
Địch Nhân Kiệt thấy trong hồn còn vụn sót lại, gom vào một chỗ ăn hết, dùng đũa chỉ Vân Sơ:" Ý chí của ta vững như núi Thái Sơn, sau này ngươi đừng dùng mánh nhỏ thăm dò ta."
Nói xong thấy xung quanh trừ con cừu bụng to thì không có ai khác, hạ thấp giọng xuống:" Có thể dùng phi thạch đập chết Khâu Thần Tích không?"
Vân Sơ lắc đầu:" Dùng tên có lẽ còn được, chứ ta không biết dùng phi thạch."
Địch Nhân Kiệt thở dài:" Ngươi vẫn chưa tin ta."
“Chẳng hiểu ngươi nói gì.” Vân Sơ chắp tay sau lưng đi vào phòng:
………. …………. ……….
………. ………….. ………
Một luồng ánh nắng rực rỡ từ ngoài cửa sổ chiếu vào, trên chiếc giường êm ái, lông tơ nhàn nhạt của đứa bé bị ánh sáng này làm hiện lên rõ ràng.
Một nữ nhân mặc váy lụa màu vàng nhạt đẹp đẽ, bên trên chiếc áo choàng lông trắng muốt hiếm có, nhưng khi nhìn vào không hề thấy xa hoa, vì chẳng ai chú ý nữa, tin rằng tất cả bị lấn át bởi vẻ đẹp của nàng, nàng đang ngồi bên giường đưa tay ra sờ vánh tai gần như sáng bóng của đứa bé, trong mắt ngập tràn vui sướng làm mẹ.
Đây là một đứa bé đẹp đẽ, khi ánh nắng chiếu lên người nó, nàng có thể nhìn thấy cả huyết mạch như mạng nhện xương xương cốt mảnh dẻ của nó.
Đây là nhi tử đầu tiên của Đại Đường hoàng đế, tên là Lý Hoằng.
Nhìn đứa bé há cái miệng không răng ra cười với mình, Vũ Mị thấy một phen vất vả của mình không uổng phí, sinh ra được nhi tử hiếu thuận.
Hai mẹ con dưới ánh nắng ê a nói chuyện với nhau, Vũ Mị thích cực, bế con lên xoay vòng tròn trong đại điện rộng rãi, mép váy thùng thình bay lên tựa như đóa hoa nở rộ.
Hôm nay trong Đại Hưng Cung hết sức náo nhiệt, tất cả cung nhân đều tới chính điện, ở đó trưởng tử của Lý Trị, Trần vương Lý Trung chính thức được phong làm thái tử, được sắc phong còn có ba nhi tử khác của Lý Trị, Hứa vương Lý Hiếu, Kỳ vương Lý Thượng Kim, Ung vương Lý Tố Tiết.
Hôm nay là một ngày khiến tất cả mọi người đều hài lòng. Lý Trung thành thái tử, Lý Hiếu không chỉ phong vương còn là đô đốc Tịnh Châu, Lý Thượng Kim được phong vương hai năm trước, nay thành đại đô đốc Ích Châu.
Còn về phần Lý Tố Tiết càng đắc ý, dưới sự hỗ trợ của mẫu thân Tiêu Thục Phi thành Ung Châu mục thủ vệ kinh kỳ.
Vũ Mị một mình nhẹ bước ca mua trong đại điện mênh mông, làm bạn chỉ có Lý Hoằng, bất kể là Lý Hoằng hay là Vũ Mị đều rất hài lòng.
Lý Trị có bao nhiêu nhi tử chẳng sao.
Trưởng tử của hoàng đế chỉ có thể là đứa bé nho nhỏ, mềm mềm trong tay nàng.