Q7 - Chương 366: Vân mỗ ở đây, kẻ nào dám giết!
Q7 - Chương 366: Vân mỗ ở đây, kẻ nào dám giết!Q7 - Chương 366: Vân mỗ ở đây, kẻ nào dám giết!
Vân Sơ không nói không rằng mang theo sát khí ngập trời, ngựa Ô Chuy như gió lốc xông qua cổng cung vẫn không dừng lại, móng sắt của nó đạp lên phiến đá dưới chân, thi thoảng tóe lên những đốm lửa.
Phía trước là tường thuẫn cao hai mét, mũi thương chĩa ra như rừng, chỉ đợi Vân Sơ xông tới. Vân Sơ lại chẳng phải Nhị Bách Ngũ thật, ai đời đi làm cái chuyện ngu xuẩn đó, xoay đầu ngựa đi vào lối rẽ dẫn đội ngũ vào lối rẽ.
Thuấn trận vô cùng kiên cố, nhưng mà xoay chuyển thì lại rất khó khăn.
Đội ngũ chạy chưa được trăm bước, Vân Sơ lại lần nữa ghìm cương chiến mã, cuối con đường lại là một bức tường thuẫn, những tấm thuẫn lớn bằng sắt một đầu nhọn cắm xuống đất, khe hở lấp lóe hàn quang từ trường mâu.
Vân Sơ thả chậm ngựa lại, đứng phía trước tường thuẫn hô lớn:" Lam Điền hầu Vân Sơ tới cận kiến bệ hạ."
Sau tường thuẫn, một tướng quân mặc minh quang khải xuất hiện, hướng về phía Vân Sơ chắp tay:" Quân hầu, lối này không thông, mời đi hướng khác."
Vân Sơ nhìn một cái liền gọi thẳng tên hắn:" Mã Sở Tần, ngươi là giáo úy chiết trùng Thương Châu, bệ hạ xưa nay đối xử với ngươi không tệ, vậy mà giờ ngươi cũng cản đường mỗ sao?"
Mã Sở Tần lấy ra lệnh bài xuất binh:" Mạt tướng làm theo lệnh mà thôi."
Vân Sơ không thèm để ý, tiếp tục hô lớn:" Lam Điền hầu Vân Sơ cận kiến bệ hạ."
Không ai đáp lời Vân Sơ, có thể thấy bên trong cung Cửu Thành không còn người của hoàng đế nữa. Mã Sở Tần thở dài:" Quân hầu, không phải mạt tướng muốn ngăn cản, mà là lệnh trên khó cãi."
Đây là điều Vân Sơ lo lắng nhất, nhưng không có cách nào khác, đối phương ở gần, y ở xa, hành động kiểu gì cũng không kịp:" Các ngươi dám giam cầm bệ hạ sao? Đó là tội chết! Còn không mau xéo đi." Mã Sở Tần thấy Vân Sơ không nghe lọt tai lời khuyên can thì từ trên tường thuẫn đi xuống, ngay lập tức tường thuẫn cử động, binh sĩ hô lớn, từng bước từng bước tiến về phía đội ky binh của Vân Sơ. Cùng lúc ấy, tường thuẫn Vân Sơ bỏ lại phía sau cũng đã kịp thời chuyển hướng, chặn đường lui của y, hơn nữa toàn bộ tường mâu đã vươn ra, như con nhím sắt, từ từ ép lại.
" Chủ thượng, phải hành động thôi." Ân Nhị Hổ nóng lòng nói xong kéo áo choàng ném đi, lộ ra toàn thân là thuốc nổ, định xông tới lấy mạng mở đường sống cho Vân Sơ:
Vân Sơ kéo Ân Nhị Hổ lại:" Chưa cần!"
Lời vừa dứt thì từ phòng ốc hai bên xuất hiện hơn trăm binh sĩ, liếc mắt qua một cái, trước ngực bọn chúng chẳng những đeo đạn thuốc nổ, sau lưng còn có cả du hỏa đạn lớn hơn đạn thuốc nổ một cỡ.
Nhân số đối phương hoàn toàn áp đảo, trên dưới đều có, đám người Vân Sơ mọc cánh khó thoát.
" Thượng trụ quốc Vệ đại tướng quân Lam Điền hầu Vân Sơ ở đây, tất cả binh sĩ! Tránh đường."
Vân Sơ gầm lên một tiếng vang dội, kéo cương ngựa, ngựa Ô Chuy cảm nhận được sự cuồng nộ của chủ nhân, nó dựng vó hí vang, chân cào đất, bốn vó nổi gân phát lực, đâm thẳng vào tường thuẫn.
" Chủ thượng!" Nhìn hành động tự sát của Vân Sơ, tim gan Ân Nhị Hổ vỡ nát, gáo thét cùng toàn bộ số ky binh còn lại lao thẳng vào tường thuẫn:
Mắt thấy ngựa Ô Chuy sắp va vào tường thuẫn, không ngờ những tấm thuẫn san sát đột nhiên nứt ra, tách sang hai bên, nhường ra một khe hở. Vân Sơ hét to, thúc ngựa lao vọt qua khe nhỏ đó xông về phía trước.
Ngựa Ô Chuy vừa đi qua, tường thuẫn ngay lập tức khép lại, ky binh theo sau va thẳng vào tường thuẫn, phát ra tiếng động kịch liệt, ngựa hí người kêu lẫn lộn, vũ khí thép va chạm đinh tai.
Vân sơ phóng được một đoạn xoay ngựa lại, hô lớn:" Tránh ra, cho bọn họ đi qua." Mã Sở Tần thấy hàng thuẫn phía sau dao động, hô:" Quân hầu, thánh lệnh khó trái, xin đừng làm khó mạt tướng."
Vân Sơ chĩa sóc một vòng: " Thánh lệnh ai đưa ra? Ở đây chỉ có một thánh lệnh của hoàng đế, ngươi là nô tài của nhà nào, nếu dám cản đường ta, lão tử biến tất cả các ngươi làm nô, đưa tới nước Oa đào bạc.”
Mã Sở Tần thấy Vân Sơ thân hãm trùng vẫy vẫn còn buông lời ác độc, không nhịn nữa:" Quân hầu đã nói thế thì chớ trách mạt tướng ra tay tàn nhẫn."
Vân Sơ giơ mã sóc lên:" Mau tới nạp mạng!"
Lời vừa mới dứt mã sóc mang theo tiếng gió rít kinh khiếp phóng thẳng vào Mã Sở Tần.
Cheng! Hai tấm thuẫn lớn khép lại, mã sóc của Vân Sơ đâm thẳng vào thuẫn lớn bật ra, đẩy binh sĩ cầm thuẫn lùi lại hai bước, chân lảo đảo, thuẫn xiêu vẹo, thế nhưng ngay lập tức lại có hai mặt thuẫn nữa khép lại, chắn trước mặt.
Vân Sơ như đã lường trước, mã sóc văng ra bị y lao ngựa tới bắt lấy, lần nữa đâm tới. Tiếng va chạm sởn gai ốc phát ra, mã sóc đâm lõm cả thuẫn, Vân Sơ dùng lực hất lên, không ngờ thuẫn lớn trăm cân bị mã sóc của y nâng lên cao, sau đó hít hơi lấy sức ném đi.
Âm, hai hớp tường thuẫn không chịu nổi ngã rạp, Mã Sở Tần thân cao tám thước phẫn nộ tới cực điểm, múa mạch đao gài bên hông chém mạnh vào tấm thuẫn lớn đang bay vèo vèo. Tấm thuẫn một mặt bằng gỗ cứng, một mặt là sắt vậy mà bị Mã Sở Tân chém một đao nứt toạc.
Ở đầu bên kia tướng thuẫn, tiếng va chạm chiến đấu vẫn không dứt, tường thuẫn đầu tiên đã gục hết, đã tới tường thứ hai, binh sĩ vứt trường mâu, chuyển sang dùng đao chém giết, máu đỏ một khoảng sân.
Vân Sơ giọng như mang theo băng giá mùa đông:" Cho bọn họ qual Các ngươi không cản được họ, đừng lãng phí tính mạng binh sĩ."
Mã Sở Tần gầm gừ:" Quân hầu muốn mạt tướng chết hay sao?"
" Nếu bây giờ ngươi chết, ta hứa cho nhi tử ngươi kết thừa hết thảy.' Vân Sơ nói xong quay sang đám giáp sĩ đang tổ chức bao vây:" Không tránh đường thì hôm nay hoặc các ngươi chết, hoặc là ta chết."
Đám giáp sĩ vốn đã sắp kết thành trận, nghe thế sợ hãi đồng loạt lùi lại một bước, mắt nhìn Mã Sở Tần.
Mã Sở Tần theo bản năng nhìn vào tòa lầu các cách đó không xa, hắn hi vọng người bên trong đó có thể giúp hắn gỡ bỏ nút thắt này, đáng tiếc hắn vừa ngẩng đầu lên chỉ thấy cánh sổ phía đó khép lại, hai mắt hắn tức thì chứa đầy tuyệt vọng.
Vân Sơ phát hiện hành vi của Mã Sở Tần, nhanh như cắt quay đầu theo nhưng không thấy ai cả, có điều cũng không quan trọng nữa rồi, dù là ai cũng vậy thôi, gằn giọng nói:" Ngu xuẩn, người đó không dám hạ lệnh giết ta, chỉ có thể là do ngươi tự ý hành động. Ta chết rồi, Quan Trung sẽ ngay lập tức bùng lên chiến hỏa liên miên, gia tộc ngươi sẽ không còn ai sống sót, Mã Sở Tần, ngươi còn chưa hiểu sao?"
ebookshop.vn