Đường Nhân Đích Xan Trác ( Dịch )

Chương 190 - Q1 - Chương 190: Ngày Trọng Đại Sắp Tới.

Q1 - Chương 190: Ngày trọng đại sắp tới. Q1 - Chương 190: Ngày trọng đại sắp tới.

Tiểu nha hoàn kia bê một cái khay tới, nó cũng chạc tuổi Vân Na, mặt cũng dính đầy mỡ để lại khi ăn.

Dù sao tuổi còn nhỏ, gặp phải đồ nướng, ăn tới mặt nhoe nhoét là chuyện thường.

"Đây là thứ tiểu nương tử nhà nô tỳ đưa cho lang quân."

Vân Sơ nhìn cái khay toàn đồ nhà mình, cười nhận lấy:" Thay ta cám ơn tiểu nương tử nhà ngươi."

"Lang quân thực sự là thái học sinh à?" Tiểu nha đầu đưa đồ xong không đi mà đứng một bên, mặt đầy hiếu kỳ:

"Không thể giả được."

"Nhưng tiểu nương tử nhà nô tỳ nói tuổi lang quân còn quá nhỏ, sao có thể là thái học sinh được?"

Vân Sơ vừa ăn đồ nhà mình vừa cười nói:" Bảo với tiểu nương tử nhà ngươi, trong thái học có cả trẻ sơ sinh và thằng ngốc, nên ta thành thái học sinh không có gì là lạ hết."

"Tiểu nương tử còn nói, nhà nô tỳ rất nghèo, ngay cả thức ăn đem tặng cũng là của nhà lang quân, không có mấy của hồi môn, không có huynh trưởng để dựa dẫm."

"Thế thì khéo quá, ta cũng chẳng ai để dựa vào, có điều ta có rất nhiều tiền. Nhà ta ở Trường An có một trạch viện nhỏ mười mẫu tại phường Tấn Xương, ta còn là lý trưởng, càng là ti y tòng bát phẩm, mỗi năm được nhận rất nhiều bổng lộc."

"Thôi ma ma nói, lang quân là người có công từ thiên quân vạn mã giết ra, ngài giết người rồi à?"

"Ừ, giết rồi, nhưng đều giết kẻ địch, không giết người tốt, nói với tiểu nương tử nhà ngươi, ta lợi hại lắm, không ai dám chọc vào."

"Tiểu nương tử nhà nô tỳ nhìn thấy lang quân rồi, nói nam nhân đẹp như lang quân sẽ không tới lượt mình, lang quân cũng nhìn thấy tiểu nương tử nhà nô tỳ rồi phải không? Có đẹp không?" Tiểu nha hoàn khi nói câu này thì mím môi lại, nhìn Vân Sơ chằm chằm không chớp:

Vân Sơ nhìn tiểu nha hoàn hai bên miệng có vệt màu đen rất đậm, đó là vết than do tham ăn để lại, không nhịn được, hơi cúi mình xuống thấp giọng nói: " Thích hay không bảo tiểu nương tử nhà ngươi tới tự mình hỏi ta, ta sẽ nói cho nàng đáp án."

Tiểu nha hoàn nghe xong lập tức trở mặt:" Đồ phóng đãng."

Mắng một cái chạy ngay.

Vân Sơ cười phá lên, khiến con ngựa bất mãn lắm, vừa rồi vì tránh cái bụng bị rồi cắn, nó đã nằm xuống, vậy mà Vân Sơ không chiếu cố tốt được.

Kiểu nói chuyện như vừa rồi mới phù hợp với tâm thái của tiểu cô nương mười bốn mười lăm tuổi, nếu như tiểu nha đầu chạy tới hỏi về thi từ ca phú, Vân Sơ sẽ chạy ngay. Y sẽ cho rằng tất cả thiện cảm vừa rồi là sai lầm do y thấy sắc nổi lòng tham thôi.

Một tiểu cô nương thì hiểu cái gì về Hồng Nhạn thời tiền Tần chứ, dù là hiểu cũng chỉ là hiểu chữ, chứ chẳng hiểu hàm nghĩa, càng chẳng thể hiểu bi thương và khổ đau ép ra nước từ trong đó.

Thật may, nàng không phải là người phù phiếm như vậy.

Long Thủ Nguyên không phải cao, nhưng ở đây có thể thấy toàn cảnh Trường An, cũng nhìn thấy Vị Thủy uốn lượt chảy qua.

Chỉ là Vị Thủy chảy tới gần Trường An thì không còn tinh khiết nữa, vì người Trường An thích nhất là đem nước bẩn không cách nào giải quyết của hố xí đổ vào Vị Thủy.

Cửu Phì nằm trên xe lừa ngủ một giấc, thấy mặt trời ngả về phía tây, chủ nhân vẫn không định rời đi.

Thấy chủ nhân dựa vào bụng con ngựa mận chín, hồn bay lên trời, nhìn về phía cái màn vải, chụp mũ lên đầu, hắn định ngủ thêm một giấc nữa, nói không chừng ngủ dậy trong nhà sẽ có thêm một chủ mẫu.

Khi Vân Sơ về tới phường Tấn Xương, Cửu Phì chưa về nhà, hắn phải đánh xe trâu đưa ba người chủ phó kia về.

"Ca ca, vì sao huynh không đưa tẩu tử về."

"Vì ta và nàng ấy còn chưa thành thân."

"Vì sao Yết Tư Cát đưa mẹ đi không thành thân."

"Vì họ yêu nhau."

"Ca ca có yêu tẩu tử không?"

"Chưa thể nói được."

Ở Đại Đường chuyện yêu đương chẳng có gì thú vị để kể, vì chẳng thấy nhau, muốn kiến lập tình cảm gì đó thì đúng là hoang đường.

Khi Vân Sơ hỏi Địch Nhân Kiệt cùng tiểu vị hôn thê quan hệ thế nào, hắn ngậm chặt mồm không nói, thậm chí có vẻ muốn nổi khùng đánh Vân Sơ ... Nếu mà ước chừng đánh được thì hắn đánh rồi đấy.

Xem ra quan hệ chẳng ra làm sao.

Rất tốt! Vân Sơ được an ủi nhiều lắm, thấy hôn sự của mình có tệ tới mấy cũng ăn đứt tên đó, thế có gì không hài lòng.

Con khỉ già sau khi biết chuyện này, hai con mắt muốn bốc hỏa, ông ta vốn cho rằng Vân Sơ nên cưới cô nương họ Úy Trì.

Có điều ông ta không phát tác, vì Huyền Trang đại sư không ngờ chẳng tỏ thái độ gì về chuyện này, thậm chí còn mắng ông ta can thiệp quá nhiều vào chuyện của Vân Sơ, không giống người xuất gia.

Huyền Trang dung túng vô hạn cho Vân Sơ ít nhiều làm Con khỉ già đau lòng, vì Huyền Trang lập cho ông ta rất nhiều quy củ, nhưng đối với Vân Sơ lại có lòng dạ Phật tổ, bao dung hết thảy.

Ông ta không biết rằng Vân Sơ sở dĩ nhanh chóng xác định mục tiêu, trong đó có nguyên nhân vì ông ta.

Con khỉ già luôn cho rằng Vân Sơ sinh ra đã là người Phật môn, không biết Vân Sơ luôn tránh xa Phật môn.

Phường Tấn Xương bề ngoài yên bình, thực tế đang phát triển với tốc độ cực nhanh.

Vân Sơ rốt cuộc đợi được tới này sinh nhật Văn Đức hoàng hậu 18 tháng 3 rồi.

Hai ngày trước Kim Ngô vệ bắt đầu vào phường Tấn Xương đóng, sàng lọc người có thể đi lại trên đường.

Kết quả chọn đi chọn lại, cả phường Tấn Xương chỉ có một người hợp cách, đó là Vân Sơ.

Quan viên phụ trách an toàn hoàng đế xuất hành vô cùng đau đầu, cả cái phường Tấn Xương lớn như thế không thể chỉ có một quần chúng đi lại trên đường, như thế khó coi lắm.

Trước kia khi Văn Đức hoàng hậu còn thi thoảng rời hoàng cung, đi trên Chu Tước đại nhai, tiếp nhận bách tính triều bái.

Bà thậm chí rời khỏi sự bảo vệ của thị vệ, đi vào trong bách tính, cùng vài người tán gẫu chuyện thường nhật. Thậm chí còn xem quyển tông trong đại lao Kinh Triệu phủ, chọn vài tử tù hiếu thuận phóng sinh.

Lý Trị không có gan đi vào trong quần chúng, nên những quần chúng này chỉ có thể do người Kim ngô vệ cải trang.

Thân phận của Vân Sơ trải qua điều tra nghiêm ngặt, bất kể là anh hùng ở chiến sự Tây Vực, hoặc là thái học sinh do Lương Kiến Phương tiến cử, lý trưởng phường Tấn Xương, những thân phận này định sẵn y ắt phải tới bên xa giá của hoàng đế, nhận hỏi chuyện.

Không chỉ thế, có hai hoạn quan từ trong cung ra, tới Vân gia, mang cho y một bộ quan phục xanh lục mới tinh, từ mũ tới áo trong, thậm chí là tất, đều không thiếu.

Bình Luận (0)
Comment