Vân Sơ mở cái nấp lớn ra, món cơm thủ trảo ngon lành đã thành công.
Bùi Hành Kiệm không có mấy phản ứng, song hắn vẫn thấy món này nên dâng lên lão mẫu trong nhà.
Hà y phán càng thúc giục Vân Sơ lấy phần ngon nhất, cho đầy một bát lớn, đặt vào hộp cơm chuẩn bị sẵn, cưỡi ngựa đi luôn.
Địch Nhân Kiệt bị Vân Sơ thúc giục mãi cũng đi, đó là chỗ không hay của việc bái gian nhân làm lão sư.
Một khi gian nhân cho rằng mình đã làm trọng trách nhiệm của lão sư, học sinh mà không mau chóng làm tròn trách nhiệm của học sinh, gian nhân lão sư sẽ cho rằng mình uổng công bồi dưỡng đệ tử rồi. Để đám học sinh sau này tôn kính hơn, sẽ lấy học sinh không biết tôn kính ra làm gương là chuyện tất nhiên.
Khi thầy Trương Thiên Thành trước lúc chết tóm chặt áo y mà rống, muốn y nhất định phải thành công, y biết, không phải thầy yêu thương mình, mà coi mình là hóa thân, là hi vọng.
Cái thế giới này có hi sinh mới có báo đáp, thầy Trương Thiên Thành đã thế thì Lý Nghĩa Phù càng thế, đừng mong thứ gì miễn phí, thứ miễn phí thường đắt nhất.
Đợi đám người tặng quà trở về thì rượu vẫn chưa nguội, dựa vào thời gian Địch Nhân Kiệt trở về mà xét thì hắn đã không kể chuyện của mình với Lý Nghĩa Phù.
Bữa cơm diễn ra rất vui vẻ, khi Công Tôn Đại Nương mượn hơi rượu múa kiếm, ai nấy chấn kinh, chỉ có Địch Nhân Kiệt không mấy hài lòng, hắn kiên trì cho rằng, Công Tôn Đại Nương mặc y phục múa kiếm không đạt tới cảnh giới cao của kiếm vũ.
Cả đám người vừa ăn vừa lấy, ăn con cừu không còn chút nào, chắc là chỉ còn cái đốt xương không ngửng nhảy trong tay Vân Na thôi, à còn cả tấm da cừu Bát Phì rất thích là đại biểu nó từng tới thế giới này một chuyến.
"A di đà phật." Khi Con khỉ già đi, hướng về Vân Sơ đọc một câu phật hiệu:
Com nước rất ngon, khách rất hài lòng, chỉ có Vân Sơ tựa hồ chẳng hề vui, dù y luôn cười, nhất là khi Công Tôn Đại Nương múa kiếm, y biểu hiện tích cực nhất, hò reo rất hăng.
Không ngờ chẳng qua được mắt lửa ngươi vàng của Con khỉ già.
"Gần đây ta việc gì cũng thuận lợi, còn thu hoạch được ái tình, kiếm được rất nhiều tiền, được Tôn thần tiên khen ngợi, không cần ông dùng Phật biểu đạt thương xót ta." Vân Sơ bực mình nói:
Con khỉ già vỗ vai Vân Sơ:" Ngủ một giấc thật ngon đi."
Nói xong liền đi, lần này ông ta không leo tường.
Vị khách cuối cùng rời đi là Ngu Tu Dung, khi đi nàng đứng ở cửa vẫy tay với Vân Sơ, nàng để lại ráng chiều ở Vân gia, chỉ mang đi một hộp cơm thủ trảo.
Vân Sơ thấy mình có thể chiến thắng tâm trạng xấu tới một cách bất ngờ, giống như nữ nhân có vài ngày không thoải mái, nam nhân cũng có lúc tâm trạng tồi tệ.
Tới một cách vô cớ, đi cũng vô cớ.
Hiện giờ tâm tình Vân Sơ đúng là rất tệ, làm bao nhiêu chuyện thành công như vậy mà tâm tình vô duyên vô cớ tệ như thế. Vân Sơ chuẩn bị đi tắm một phen.
Nếu tâm tình không tốt lên thì y sẽ nhân lúc trời còn chưa tối, cưỡi con ngựa mận chín, phi nước kiệu trên Chu Tước đại nhai phát tiết một hồi.
Nói ra thì tâm trạng Vân Sơ không tốt từ lâu rồi, từ lúc mưa xuân li ti ướt đẫm Trường An, bình an quá lâu, mọi chuyện diễn ra quá tốt, quá thuận lợi làm y cứ thấy thiếu thiếu gì đó, y đè nén xuống. Nhưng tâm trạng đó cứ từng chút từng chút một tích lũy trong lòng, trở thành sự bức bối khó chịu hiện giờ.
Nhị Ngưu mặc áo cộc tay màu lam, một cái quần cộc quá gối, chân dẫm lên đôi guốc mộc giống người Nhật, thế là bị Vân Sơ đang khó chịu đá một phát.
Thật ra hành vi của Vân Sơ rất vô lý, vì người Đường hiện giờ đang đi guốc mộc, chỉ tại y khó chịu nên mới đâm ngứa mắt thôi.
Thế là Nhị Ngưu ngồi bệt trên mặt đất khóc toáng lên, Vân Sơ có được đống ánh mắt khinh bỉ của người trong nhà tắm.
Không biết vì sao, nhà tắm tựa hồ luôn có hiệu quả hồi âm rất tốt, cho nên tiếng khóc của nó rất vang.
Bị đối phương ức hiếp thì phải khóc to vào, nếu đối phương không chịu cho tiền thì vừa khóc vừa lăn lộn ... Đây là thủ đoạn đòi tiền mà Vân Sơ khi tắm rảnh rỗi dạy cho Nhị Ngưu.
Dựa vào âm lượng tiếng khóc của Nhị Ngưu mà xét, không có mười tiền là không dỗ được nó.
Mười tiền ném ra, Nhị Ngưu lập tức ngừng khóc, mặt còn dấu nước mắt đã lấy khăn sạch hỏi Vân Sơ là muốn ngâm mình trước, hay là tắm trước.
Vân Sơ ngâm mình trước, những người tắm rửa kia thấy y bắt nạt một đứa trẻ con nên chẳng thèm để ý tới y.
Do Vân Sơ là kim chủ lớn nhất trong nhà tắm, Nhị Ngưu nhiệt tình ngồi bên ao nước bóp vai cho Vân Sơ.
"Hôm nay kiếm được bao tiền, nghe nói mẹ ngươi đã bắt đầu chuẩn bị sửa nhà rồi, sao thế, muốn định thân cho ngươi à?" Vân Sơ khép mắt lại hưởng thụ, trêu chọc:
"Hôm nay làm ăn không tốt, buổi sáng không có ai, đến trưa mới nhiều lên, thêm vào 10 tiền mà lý trưởng vừa thưởng, cháu đã kiếm được 50 tiền rồi. Đến tối dọn dẹp nhà tắm, chắc kiếm được 80 tiền."
"Lý trưởng, cháu có được dầu hoa hồng từ chỗ người Hồ, ngài muốn thử không? Nghe nói bôi lên người xoa bóp, có tác dụng an thần ích khí."
Vân Sơ đột nhiên quay ngoắt lại:" Ngươi chắc là dầu hoa hồng chứ?"
"Mẹ cháu bán tằng cao ở chọ tây, bên cạnh có người Hồ bán dầu hoa hồng, thông dịch nói người Hồ đó bán thứ tốt, chỉ là đắt quá, người Đường chúng ta không ai thích, người Hồ đó sắp chết đói rồi." Nhị Ngưu kể:
"Người Hồ nghe thông dịch nói nhà cháu làm việc trong nhà tắm lớn, hắn liền cho mẹ cháu ít dầu hoa hồng, bảo cháu tới nhà tắm thử. Cháu nói khô cả miệng mà không ai cần, chê là đắt."
Vân Sơ há hốc mồm nãy giờ:" Đắt thế nào?"
Nhị Ngưu ngại ngùng:" Một giọt một tiền, thực ra không đắt, năm giọt đủ xoa lưng rồi, một lần cháu chỉ thu mười đồng. Nếu lý chưởng không thích dầu hoa hồng thì cháu có dầu hoa bưởi, cũng là thứ tốt, cháu bôi cho mẹ cháu, thơm cả ngày."
Vân Sơ nghĩ đây là cách kiếm tiền hay, giải quyết được lượng lớn sức lao động dôi dư trong phường, hào phóng nói to:" Dùng dầu hoa hồng cho ta, trước tiên thử 20 giọt."
Nhị Ngưu là thằng nhóc rất có thiên phú thương nghiệp, sau khi xác định Vân Sơ thích dầu hoa hồng, lập tức thông qua ổ cửa sổ nhỏ ở phòng thay y phục, liên hệ với Yêu Nương ở nhà tắm nữ. Bảo nó bất kể thế nào cũng phải để Vân Na tiểu nương tử và Thôi ma ma dùng dầu hoa hồng, nếu Đại Phì có tiền cũng dùng cho nó, cứ bảo là lý trưởng nói.
Sắp có ba vụ làm ăn lớn, khả năng thành bốn, nên Nhị Ngưu xoa bóp cho Vân Sơ rất tích cực.
Vân Sơ được mùi thơm hoa hồng bao phủ lại được xoa bóp dễ chịu, chẳng mấy chốc đã ngủ rồi, trước khi ngủ y còn mơ màng nghĩ, nếu đổi Nhị Ngưu thành mỹ nữ, sau đó đốt ngọn nến ở góc phòng thì hạng mục phục vụ này nên thu bao tiền.