Đường Nhân Đích Xan Trác ( Dịch )

Chương 236 - Q2 - Chương 017: Tiểu Nhân Đốt Nhà Có Tính Không?

Q2 - Chương 017: Tiểu nhân đốt nhà có tính không? Q2 - Chương 017: Tiểu nhân đốt nhà có tính không?

Chỉ cần rời phường Tấn Xương một cái là giống như xuyên việt thời không vậy, cái thành Trường An xa lạ lại xuất hiện trước mặt Vân Sơ. Nam nhân đầu tóc dính bết, nữ nhân váy toàn đất, y phục trên người đỏ chẳng ra đỏ, xanh chẳng phải xanh.

Đa phần mọi người mặc y phục màu vàng đất, thêm vào khuôn mặt bị mặt trời chiếu cho già nua, chẳng có mấy sức sống, nếu không biết còn tưởng là nạn dân.

Ở trên đường rất dễ nhận ra người của phường Tấn Xương trong đám đông, vì trên áo họ luôn in chữ.

"Đại đức lương sạn, đối xử như nhau!" Người này chắc là làm việc ở nhà ăn, áo màu lam trên người do Đại đức lương sạn cung cấp, màu rất thuần, rất sáng, rất bắt mắt.

"Bành thị thú đầu, đại tượng tạo!" Người này hẳn làm cho đội thi công hệ thống nước, y phục màu lục bắt mắt, nhìn một cái là biết vải rất chắc chắn, thích hợp công tượng lúc làm việc.

"Quán mại tuyết hoa diêm, trần thị thương hành." Đây chắc là người phụ trách mua sắm trong phường, chỉ có bọn họ mới mặc áo lụa trắng muốt mà diêm thương tặng, rồi đi khắp làm ăn.

Đi trên đường nhìn thấy những y phục này không tính là cái gì, ở phường Tấn Xương còn nhìn thấy đám trẻ con ngực in chữ "Trương Thị Thạch Thán", xoay mông chúng nhìn thấy chứ hai trăm cực lớn. Nếu ai hỏi hai trăm là gì, bọn nhóc sẽ nói với người ta, Trương thị bán than đá, hai trăm cân tính một gánh.

Người của phường Tấn Xương bây giờ mặc loại áo thêu đầy chữ như thế đấy. Chuyện toàn dân mặc áo "Đức Thắng Long" đã một đi không về nữa, nghe nói phường chính Lưu Nghĩa bây giờ tham lắm.

Địch Nhân Kiệt mỗi lần nhìn thấy những tấm biển quảng cáo di động này là lại muốn bóp cổ Vân Sơ.

Phường Quang Phúc cũng thay đổi rất lớn, chủ yếu là vì mùa đông năm ngoái gặp hỏa hoạn, nửa con phố bị cháy sạch.

May mà hiệu bánh của đôi tiểu phu thuê không bị cháy lan tới, chỉ là sau lưng là hiện trường vụ cháy, nghe nói ban đêm có ma quỷ khóc gào, khiến làm ăn kém đi nhiều.

Lão bà của hắn sau khi hai năm sinh hai đứa con đã béo lên, chàng trai cũng thêm nhúm râu, râu trên môi mọc không tốt, chỉ có nhúm ở giữa. Thêm vào sau mưa nước bẩn chảy khắp nơi, chỉ có thể đi guốc mộc, làm hắn càng giống người Oa.

"Vương Tam, cho ta ba cái bánh."

Chàng trai đã là phụ thân của hai đứa con, rõ ràng đã chững chạc hơn nhiều, thêm vào lão bà hắn trở nên xấu xí, không còn lo bị Vân Sơ đưa đi làm nha hoàn nữa, cười hì hì lên đón:" Hôm nay nhiều thịt má, đều để giành cho lang quân."

Vân Sơ chỉ đống đổ nát phía sau:" Sao vẫn còn chất đống ở đó?"

Chàng trai học Vân Sơ giang tay:" Không có tiền ạ, chỉ đành thế thôi."

"Huyện Vạn Niên không quản à?"

"Họ muốn quản lắm, người bất lương tới thúc giục mấy lần rồi, hi vọc lý trưởng và mọi người mau chóng xây dựng lại nhà cửa. Mọi người muốn xây lắm, nhưng tiền đâu à? Đứng nói xây cả cái nhà lớn trước kia, xây cái nhà nhỏ cũng chẳng có tiền."

Vân Sơ cắn miếng bánh, kêu lên hài lòng, vẫn mùi vị quen thuộc vẫn sạch sẽ. Chỉ mỗi điều tiểu phụ nhân kia xấu đi rồi, bế một đứa bé cho bú, vạt áo chẳng kéo lên, lộ ra non nửa bầu vú căng sữa rất bắt mắt, đứng ở góc độ vừa che được trượng phu lại khiến Vân Sơ có thể thuận tiện nhìn. Chỉ là giờ Vân Sơ nhìn mà thở dài, còn nhớ ngày nào bị mình nhìn thôi cũng đỏ mặt.

Vị trí phường Quang Phúc cực tốt, nằm kề sát Chu Tước đại nhai, bên cạnh là phường Vĩnh Lạc, bên trên là khu nhà ở cao cấp phường An Nhân. Nhìn trên bản đồ Trường An thuộc vị trí trung tâm.

Nếu cư dân ở nơi này đem địa khế nhường cho mình một nửa, mình có thể xây nhà cho họ, không để họ tổn thất diện tích nhà ở, cùng lắm xây nhà chồng lên nhau thôi mà.

Từ sau khi tháp Đại Nhạn hoàn thành, Trường An liền có một tiêu chuẩn độ cao kiến trúc hoang gia mới, cứ thế mà suy, dân đen có thể xây kiến trúc cao sáu mét.

Cơ mà chẳng vội, đợi người ở đây tuyệt vọng thêm một chút, sau đó để người quan phủ ra mặt uy hiếp, nói không xây nhà thu lại địa khế. Đó mới là thời cơ tốt để đội thi công của phường Tấn Xương tới, mới là thời cơ tốt lấy được lòng người."

Càng là để tiền dư của bách tính phường Tấn Xương biến thành địa ốc.

Vân Sơ quyết định rồi, sẽ xây dựng ở đây một khách sạn cực lớn, thuận tiện đưa nhà ăn lớn phường Tấn Xương qua, có thể đẩy giá đất nơi này lên.

Còn về gạch ngói thì chẳng khó gì.

Khúc Giang lý có một ngọn đồi đất sét chỉ mọc cỏ, không mọc được cây, mưa một cái là chảy ra nước vàng, dẫm lên là ngã, làm khổ hương thân bao năm. Từ khi phường Tấn Xương xây lò gạch đốt than đá ở đây, liền có hi vọng san ngọn đối đó thành đất bằng trong mấy chục năm.

"Cả nhà Hoàng bà tử muốn rời Trường An, đến Mi Huyện nương nhờ thân thích, tìm người mua đất nhà bà ấy, lang quân có muốn mua không? Rẻ lắm."

"Rẻ thì sao ngươi không mua, hai năm qua ngươi thế nào chẳng tích góp được vài quan tiền, chắc là đủ."

Chằng trai lắc đầu:" Đều là hàng xóm láng giềng, có lý nào lại chiếm lợi của người ta, lòng bất an lắm, cái lợi này không cần thì hơn."

Vân Sơ nổi giận:" Ngươi không muốn lại đẩy cho ta, ta thì không sợ bị báo ứng à?"

Chàng trai cười nịnh:" Ngài là quan, chiếm lợi của dân là thói quen rồi, không sao cả."

"Cho ngươi biết, làm quan cũng có thể diện.”

"Thật ạ?"

Vân Sơ tức tối nói:" Lão tử lại đi lừa người à, đi bảo với Hoàng lão bà, đừng vội bán địa khế, lão tử bỏ tiền xây lại nhà bị cháy, không thu đồng nào. Còn là loại tiểu lâu phía dưới làm xưởng, phía trên sống. Yêu cầu duy nhất chia cho ta nửa địa khế."

Chàng trai cả kinh nhìn Vân Sơ, mất nửa ngày trời mới lắp bắp nói được:" Không phải là nhà đất mái cỏ chứ ạ?"

Vân Sơ thản nghiên ngoạm một miếng bánh kẹp thịt, tuyên bố:" Nhà gạch."

Chàng trai nghe thế thì cái mặt cứng đờ giãn ra, cười hì hì:" Lang quân trêu tiểu nhân rồi."

Vân Sơ đem số bánh còn lại gói vào:" Bao năm qua ta từng ức hiếp ngươi chưa, từng lừa bánh của ngươi chưa?"

"Ngài là vị quan tốt nhất mà tiểu nhân từng thấy, tuy năm xưa ngài đánh tiểu nhân một trận, có điều đáng đời tiểu nhân không nên xúi giục ngài đi nạp mạng. " Chàng trai háo hức hỏi:” Nếu ngài nói thật, giờ tiểu nhân châm lửa đốt nhà có tính là bị tai nạn không?”

Bình Luận (0)
Comment