Đường Nhân Đích Xan Trác ( Dịch )

Chương 261 - Q2 - Chương 042: Tin Đồn Huynh.

Q2 - Chương 042: Tin Đồn huynh. Q2 - Chương 042: Tin Đồn huynh.

Tin Đồn huynh len lén rút tay khỏi vai Vân Sơ, vừa rồi là hắn vô tình khoác vai hổ, giờ hổ không hài lòng, hắn phải cẩn thận mới được.

Vân Sơ làm động tác rất tổn thương người khác, đưa tay phủi vai:" Ngươi nhắm vào ta đấy à?"

"Ta vốn định tới huyện Trường An cơ, nào ngờ quan bằng xuống lại tới huyện Vạn Niên, đi hỏi phụ thân, phụ thân nhổ vào mặt, nói ngay cả việc này mà không hiểu thì còn làm tuần thành ngự sử cái gì?" Tin Đồn huynh cân nhắc rồi trả lời:

"Ta về viện tử, sau đó suy nghĩ rất lâu, rà xoát quan viên huyện Vạn Niên từ trên xuống dưới một lượt, cuối cùng phát hiện ra, cả cái huyện Vạn Niên chỉ có Mãnh Tướng huynh đáng để ta dán mắt vào, người khác thì thôi."

Vân Sơ giọng điệu bất thiện hỏi thẳng thừng:" Ngươi chuẩn bị nhắm vào cái gì? Con người ta trời sinh không hứng thú với tiền, nhất là thứ tiền bất chính do tham ô phạm pháp. Ta cũng không bao giờ chủ động đi trêu chọc vào ai, điểm này ngươi ở Thái học thừa hiểu."

"Chuyện ức hiếp người lương thiện là vô nghĩa, ta thích ức hiếp những kẻ cứng đầu lợi hại, còn bách tính yếu ớt, ức hiếp họ làm gì."

"Cho nên ta rất muốn biết, rốt cuộc ngươi giám sát cái gì ở ta?"

Tin Đồn huynh chắp tay:" Giám sát huynh tiếp tục vì nước vì dân, ngàn vạn lần đừng lạc lối, đó là nguyên nhân họ đưa ta tới huyện Vạn Niên."

Vân Sơ thình lình bước lên một bước, chưa có hành động gì đã nghe thấy Tin Đồn huynh nhảy lui cách cả trượng hô lên:" Đánh ngự sử hậu quả nghiêm trọng, chọc vào ổ ong đấy."

Địch Nhân Kiệt ở bên nói:" Tin Đồn huynh, có chuyện gì không thể bàn bạc tử tế, nhất định phải động đao động thương như thế?"

Tin Đồn huynh tiếp tục nhảy bước nữa:" Ngươi chớ xúi bẩy chia rẽ, ta chỉ muốn nói chuyện đàng hoàng với Mãnh Tướng huynh, không định đánh nhau, càng không định động dao động thương."

Địch Nhân Kiệt cười to:" A, dưới đất rơi một cái chùy lớn một trăm tám mươi cân, có phải binh khí của Tin Đồn huynh. Vật này Vân Sơ không đỡ được đâu."

Tin Đồn huynh sợ rồi, rống lên:" Đó là cái cán bột, không phải chùy, ngươi đừng vu khống."

Địch Nhân Kiệt gằn giọng:" Không sao, bọn ta nghĩ cách biến nó thành binh khí của ngươi, bây giờ ngươi cầm vũ khí hành hung, ẩu đả quan viên triều đình giữa phố, tội thêm một bậc."

“Địch Nhân Kiệt, quân khốn kiếp, ta đâu đắc tội với ngươi.”

Khi Vân Sơ tiên tục áp sát, Tin Đồn huynh đành từ bỏ phản kháng:" Dù muốn đánh ta, cũng phải nể mặt đại tổ, tổ phụ, tam tổ phụ của ta, đánh nhẹ chút."

Ba vị hắn nhắc tới lần lượt là Lê quốc ông Ôn Đại Nhã, Ngu quốc công Ôn Ngạn Bác, Thanh Hà quận công Ôn Đại Hữu.

Vân Sơ khịt mũi buông nắm đấm:" Bỏ qua cho viên quan nhỏ thất phẩm ta đây được không?"

Tin Đồn huynh Ôn Nhu sán tới, cười lấy lòng nói nhỏ:" Nhà ta bản lĩnh gì không có, luận tới làm quan, toàn bộ Đại Đường không mấy ai so được với nhà ta. Tam tổ ta nói, làm quan kỳ thực là làm người, biết làm người, bên cạnh có bằng hữu, có bằng hữu, việc sẽ không hỗn loạn."

"Ta biết Mãnh Tướng huynh là người biết làm việc, bất kể là chuyện làm ở phường Tấn Xương hay Khúc Giang, đều không ai sánh bằng."

"Ta có gia thế tốt như vậy, lại là người thông minh hiếu học, khi chọn bằng hữu, tất nhiên lựa chọn kỹ càng, đúng không?"

“Được, mỗ gia tin lời ngươi.”

Vân Sơ tức thì một tay kéo Ôn Nhu, một tay kéo Địch Nhân Kiệt, gọi một cái xe ngựa, tới thẳng phường Bình Khang.

Phường Bình Khang nằm bên cạnh chợ Đông, xe ngựa chạy từ cửa chợ Tây tới Chợ Đông phải băng qua Chu Tước đại nhai, đi quá nửa thành Trường An.

Tới phường Bình Khang, Vân Sơ quay đầu bảo với Ôn Nhu:" Nghĩ kỹ đi, hôm nay chúng ta tới một chỗ hay."

Ôn Nhu cười ha hả:" Ngươi đi sai hướng rồi, tiếp tục tiến về phía trước là Kiếm Lư, Công Tôn Đại Nương hôm nay múa kiếm, nghe nói nàng và Bùi Hành Kiệm chia tay rồi, còn làm một bài Khuê Oán tặng hắn."

"Bài thơ miêu tả nàng dụ dỗ Bùi Hành Kiệm thế nào, bị một đám quý phụ gọi là đệ nhất vô liêm xỉ."

"Ngược lại đám nam tử bọn ta cho rằng mỗi lời của nàng là châu ngọc, tràn ngập thâm tình, thấy nam nhi tốt lập tức ra tay, dũng khí đó làm người ta khâm phục vạn phần, hận không thể thay thế."

"Tối nay Công Tôn Đại Nương biểu diễn kiếm vũ, gọi là hàng ma, nghe nói là câu chuyện ly kỳ ai oán, kể về nữ tử tu Phật, gặp phải tâm ma dùng tuệ kiếm chém đứt tư tình."

"Còn nghe nói Trường An Phật nữ, chính là nữ đồng hai lần xách đèn dẫn lối cho Huyền Trang đại sư cũng có mặt, nghe nói đèn nó cầm là bát bảo lưu ly trên pháp hội."

"Thịnh hội này, không thể không xem."

Địch Nhân Kiệt nhào tới giữ ngay lấy Vân Sơ nổi điên sắp bốc cháy, Vân Sơ chỉ Kiếm Lư rống lên:" Giúp ta đốt chỗ quái quỷ đó."

Ôn Nhu lấy làm lạ:" Ta biết Phật nữ Vân Na là muội tử của ngươi, nhưng thịnh hội hôm nay Huyền Trang đại sư phái đệ tử Khuy Cơ chủ trì của Đại Từ Ân tới chủ trì, không bao nữa xuất hiện pháp hoa hội tháng tám. Ngươi đốt Kiếm Lư, há chẳng phải đắc tội với Huyền Trang đại sư à?"

Địch Nhân Kiệt ra sức khuyên nhủ:" Đây không phải là diễn xuất phong nguyệt, mà là hoạt động Phật môn, Vân Na tham gia có gì không đúng đâu."

Vân Sơ thở hồng hộc:" Vì sao không ai nói với ta?"

Địch Nhân Kiệt chép miệng:" Vân Na dẫn theo Công Tôn Đại Nương vào chùa Đại Từ Ân ở hơn nửa tháng rồi, chỉ khi nào ăn cơm mới chạy về thôi."

"Khi ăn cơm Vân Na có nói chuyện Pháp hoa hội, ngươi vỗ đầu muội ấy, nói khi ăn không nói."

Vân Sơ ngẩn người, thời gian qua y bận rộn tính toán chuyện Thổ Cốc Hồn không chú ý tới việc khác, không ngờ muội tử mình lại còn không hiểu bằng người khác, lòng ít nhiều áy náy.

Nhưng y không cam lòng:" Nếu muội tử của ngươi xuất hiện ở chỗ phong nguyệt như thế, ngươi sẽ làm gì?"

Ôn Nhu cười:" Sao ngươi còn cổ hủ hơn cả đám lão tiên sinh dạy học thế, nếu muội tử của ta mà thành Phật nữ tham dự Pháp hoa hội thế này, ta cười lớn ăn mừng ba ngày. Nó muốn làm gì, cả nhà ta sẽ dốc sức ủng hộ."

"Còn nữa, pháp hội hôm nay là pháp hội nữ tử, đi xem toàn là nữ, ta còn tưởng dựa vào thân phận huynh trưởng Phật nữ của ngươi để xem ké."

Vân Sơ nghe vậy mới dịu lại, thấy mình phản ứng hơi quá rồi, có điều lại hỏi:" Sao lại là pháp hội nữ tử?"

Ôn Nhu khựng người sao cái này cũng phải hỏi, Địch Nhân Kiệt đã quen Vân Sơ thi thoảng ngu dốt, giải thích:" Khuy Cơ đại sư nói, phường Bình Khang đa số là si nam oán nữ, nguyện mượn tuệ kiếm Phật gia chém đứt trần duyên, để nữ tử ở đây quay về bản nguyên."

Bình Luận (0)
Comment