Vân Na lúc này đã ăn no, nhảy xuống ghế, thân mật cọ cọ đầu vào tay Vân Sơ rồi chạy đi chơi. Vân Sơ mỉm cười nhìn theo bước chân nhún nhảy của muội tử một lúc, quay lại đặt đũa xuống, nghiêm túc hỏi:" Ngươi thấy Ôn Nhu thế nào?"
"Mỗi lời hắn nói đều là thật đấy." Địch Nhân Kiệt nói chắc nịch:" Loại người xuất thân thế gia như hắn, hoặc không nói, nói ra là nói thật, dù là nói nhảm cũng là nói thật, vì đó là gốc lập thân của họ."
"Nếu ngay cả loại đối tượng gia tộc bồi dưỡng trọng điểm như vậy mà không làm được chân thành đối đãi với người khác, người như thế còn hi vọng hắn làm quan lớn gì được nữa? Ngươi nhìn trên triều đi, hoặc là loại người như Chử Toại Lương cái gì cũng dám nói, chuyện gì cũng dám làm, hoặc là người ai ai cũng biết là âm hiểm như Hứa Kinh Tông hoặc nhân miêu Lý Nghĩa Phù.”
"Ba loại người đó đều có thể phân biệt rõ ràng, Ôn gia thì đi trên con đường quân tử thành thật. Vì kiên trì điểm này ba huynh đệ Ôn Đại Nhã đều phong công, ở Đại Đường ta coi như là thế gia hiển hách."
"Gia tộc họ đã tìm ra con đường phát triển, chỉ cần nhìn ba vị quan lớn Ôn gia đều có kết quả tốt là biết, người ta không thèm nói dối ngươi."
Vân Sơ ngẫm nghĩ gật gù, mỗi thời có bầu không khí chính trị khác nhau, tiêu chuẩn khác nhau, nếu không sớm nhận ra bản chất của nó, càng lên cao càng nguy hiểm.
Vẫn biết tên này quen biết rộng, không ngờ còn am hiểu cả quan viên, huân quý như thế.
Địch Nhân Kiệt nuốt miếng bánh bao, húp cháo cho xuôi:" Đang nghĩ vì sao ta quen thuộc mấy chuyện này hả, nhà ta hay dở gì cũng là huân quý, dù phụ thân ta không được tước vị, nhưng ta luôn có thể biết được một số chuyện ta muốn biết, cùng với cách giao thiệp với người đặc thù."
"Ngươi còn cố gắng nhiều, có những cánh cửa ngươi chưa bước qua được, với ta thì chẳng có vấn đề gì, tất nhiên biết nhiều thứ ngươi không thể biết."
Vân Sơ thở dài:" Trương Giản Chi bị gọi là Thi trượt đại tướng quân không thành vấn đề, những cảm ngộ này với một số người có lẽ là trải nghiệm cả đời mới đúc kết ra được, trong mắt người như ngươi lại là kiến thức thông thường."
"Đây thực ra không phải là hiện tượng tốt, lâu dài như thế, người tầng thấp không có đường tiến lên, sẽ có vấn đề lớn."
Địch Nhân Kiệt đắc ý nói:" Đó là lý do vì sao người xuất thân hàn môn, rễ cỏ lại thích rối loạn, còn đám người bọn ta thực lòng kỳ vọng, thiên hạ mãi mãi thái bình."
Vân Sơ húp ngụm cháo cuối cùng:" Cẩn thận đấy, cảm giác không đợi khi bọn ta chết già, thế giới này sẽ phát sinh chấn động lớn. Tới khi đó những người được thiên vị các ngươi sẽ chết không đất chôn."
Địch Nhân Kiệt tự tin nói:" Đừng coi thường huân quý, trong đó không ít người tầm nhìn xa trông rộng, Đại Đường này sẽ vững vàng trong 60 năm tới, không ai thách thức được."
Thời gian trò chuyện buổi sáng kết thúc rồi, Địch Nhân Kiệt tiếp tục cuộc sống vô ưu vô lo của mình, Vân Sơ mặc vào bộ quan phục không quá xanh nữa, chuẩn bị đi nhậm chức.
Một ngày náo nhiệt của phường Tấn Xương cũng bắt đầu, Lưu Nghĩa khom lưng bộ mặt nịnh nọt đến tởm sớm đứng đợi ở cổng phường, chỉ để gọi một tiếng huyện úy.
Ngoài cổng phường, đám người bất lương Trương Giáp ai nấy mặt mày nghiêm nghị, trang phục chỉnh tề, đứng thẳng tắp chờ đợi Vân Sơ kiểm duyệt, từ hôm nay họ chân chính thành thủ hạ của Vân Sơ.
Đừng thấy chỉ là một vị huyện úy thất phẩm, mỗi người bất lương hiểu rõ nhất, đây là người có thể quyết định sinh tử của họ chỉ trong chớp mắt, hơn hai năm qua, bọn họ bọn họ nhận lệnh nhiều nhất chính là người này.
Giờ càng danh chính ngôn thuận rồi.
Người bất lương chính là những tên tội phạm được thả, quan phủ nhìn trúng họ xuất thân rể cỏ, lớn lên trên đường phố, có ưu thế quan hệ và thế lực ở đương địa, dùng làm lực lượng bổ sung bảo vệ trị an cơ sở.
Chức trách của bọn họ là tìm kiếm manh mối vụ án và phá án ở phố phường, tróc nã đạo tặc, tróc nã kẻ bỏ trốn, nhờ đó lấy được tiền thưởng nhất định.
Nếu vì truy bắt lưu khấu, đại đạo mà cần ra ngoài, quan phủ sẽ cho họ thẻ bài chứng minh thân phận. Trường An là kinh kỳ của Đại Đường, trị an thành trì có bố trí chặt ché.
Tổng cộng có ba tầng, lần lượt là cơ cấu trung ương, kinh bắc phủ huyện, tổ chức lý phường cơ sở, từ trên xuống dưới tạo nên bộ khung trị an kín kẽ.
Người bất lương không ở trong thể chế, tác dụng tương đương hiệp cảnh.
Bộ đầu, nha dịch của huyện Vạn Niên cơ bản không làm gì, chỉ cần có chuyện là bọn họ phái người bất lương đi làm, khiến có bách tính phường thị nay chỉ biết người bất lương, không biết sự tồn tại của các nha dịch, bộ đầu.
Vân Sơ tới huyện nha huyện Vạn Niên trước tiên đi bái phỏng Trịnh huyện lệnh, Hoàng huyện thừa, Tiền chủ bạ, sau đó nhận quan ấn, về quan thự huyện úy.
Đó là viện tử lớn, bách xưa um tùm, bình thường đại môn đóng kín có chút cảm giác âm u. Vân Sơ đẩy cửa cửa ra, một luống ánh sáng theo vóc dáng cao ráo của y trải trên sân.
Thất phẩm huyện úy chắp tay sau lưng đứng giữa sân, không nói một lời, thân hình cao gầy, chân tay dài, thần sắc lạnh lùng, gương mặt non nớt, nhưng ánh mắt khiến người ta liên tưởng tới kẻ máu lạnh vô tình cùng bá khí trấn nhiếp. Tất cả bộ khoái, bộ đầu đợi huyện úy tới như thở không ra hơi.
Dưới quyền Vân Sơ có bộ khoái, nha dịch, chức dịch tổng cộng 68 người, trừ tam ban nha dịch cần phối hợp huyện lệnh, pháp tào thăng đường xử án, tăng uy danh, bình thường không có việc gì để làm.
Vân Sơ đi vòng quanh đám người này một lượt, vẫy tay gọi Trương Giáp tới:" Trông coi những kẻ này dọn đồ của mình, sau giờ ngọ ta không muốn thấy mặt bọn chúng nữa."
Đám người bất lương mừng rỡ, không nói hai lời kéo ùa tới, bắt đầu xua đuổi những kẻ thường ngày hống hách quát nạt họ. Bộ đầu, bộ khoái, nha dịch vốn đang tính phải lấy lòng tân huyện úy ra sao, không ngờ Vân Sơ tới một cái đuổi không sót người nào, tức thì hốt hoảng, liên tục kêu la.
Tân quan thượng nhiệm phải lập uy, điểm này ai cũng biết, thi thoảng đuổi mấy người không vừa mắt, an bài người của mình vào, đó là chuyện thường tình. Thế nhưng vị huyện úy trẻ này chưa hỏi han gì đã đuổi sạch sẽ, họ không phục.
“Khoan đã!” Bộ đầu Liêu Vương Xuân chừng năm mươi tuổi nhưng vóc người vạm vỡ, chắc nịch, râu bạc trắng, trông có vài phần uy nghi, đi lên chắp tay giọng ồm ồm:" Huyện úy vì sao đuổi bọn thuộc hạ?"