Đường Nhân Đích Xan Trác ( Dịch )

Chương 284 - Q2 - Chương 065: Vân Na Muốn Chơi Mã Cầu.

Q2 - Chương 065: Vân Na muốn chơi mã cầu. Q2 - Chương 065: Vân Na muốn chơi mã cầu.

Vân Sơ ngồi trong quan thự, nhìn mưa rơi chảy qua mái hiên, thành dòng nước kéo dài, rơi lên lá liễu vẫn còn xanh, đột nhiên nhớ ra một bài thơ.

Vị thành cát ẩm mưa rơi

Bên ngoài quán trọ liễu phơi mượt mà

Trong suốt năm dài xuân đẹp nhất

Tuyệt vời khói liễu khắp hoàng đô

Vần luật của bài thơ này không quan trọng bị Vân Sơ ăn sống nuốt tươi không quan trọng. Quan trọng là Chử Toại Lương nói ra câu không nên nói kia:" Hoàng thượng, nếu người không thích Vương hoàng hậu có thể chọn hoàng hậu khác. Vì sao nhất định phải là Vũ thị? Vũ thị là tài nhân của tiên đế, người thiên hạ sẽ nói gì bệ hạ?"

Điều này tương đương muốn đuổi Vũ Mị về chùa Cảm Nghiệp tu hành, làm Lý Trị nổi giận lôi đình.

Vân Sơ nghe tin này thì tâm trạng càng kém, cuộc tranh đấu phế hậu tới lúc cao trào rồi, không biết có phải hành vi của quần thần đẩy Vũ Mị tới con đường kia không?

Đây có lẽ là bước ngoặt vô cùng trọng yếu của Đại Đường, Vân Sơ biết, lại chẳng thể làm gì. Nếu không biết gì cả, có lẽ lúc này y hẳn cảm thấy thống khoái vì lời của Chử Toại Lương lắm, sẽ giống rất nhiều người mang tâm tư u tối nghĩ, nhi tử cười nữ nhân đã ngủ với cha mình, không biết Lý Trị có sở thích đặc thù gì không?

Đáng tiếc, vì biết quá nhiều nên chẳng thể vui, đang chuẩn bị uống chén rượu thì Tin Đồn huynh Ôn Nhu lả lướt đi tới.

"Chúng ta sắp nghênh đón một vị tân hoàng hậu rồi, lúc này nếu ngươi dâng tấu ủng hộ đổi hoàng hậu sẽ ngay lập tức được tấn thăng."

Tay cầm rượu của Vân Sơ hơi khựng lại một chút:" Ngươi dâng tấu chưa?"

Ôn Nhu lắc đầu:" Danh dự nhà ta không cho phép ta làm nịnh thần, ngươi thì có thể."

Vân Sơ thở dài:" Nhi tử ta sau này cũng sẽ nói như ngươi."

Ôn Nhu huynh suýt trào máu chỉ chỉ mặt Vân Sơ không nói lên lời, Vân Sơ điềm nhiên uống hết chén rượu, ngẩng đầu nhìn trời âm u thở dài lần nữa.

Đứa bé đó nào có lỗi gì?

……………. ………………..

Gần đây Vân Na thích mã cầu.

Chính là cái trò cưỡi ngựa, cầm gậy gỗ, hai người tranh nhau quả cầu gỗ, xem ai có thể đập quả cầu gỗ vào cái lỗ không ấy.

Hiện giờ xảy ra vấn đề rồi, không ai muốn chơi mã cầu với Vân Na.

Thực ra vấn đề không phải là như thế, mà phải nói thế này, người có ngựa cưỡi không muốn cùng Vân Na chơi mã cầu ... Mà người sẵn sàng chơi mã cầu với Vân Na thì không có ngựa, tuy bọn họ biểu thị sẵn sàng chạy trên mặt đất, Vân Na không cho.

Mà tội lỗi trong chuyện này là của Ngu Tu Dung, tại nàng kéo tiểu cô tử rảnh rỗi không có gì làm tới Ngu thị bẩm báo tin thành hôn của mình.

Ngu thị nghe nói Ngu Tu Dung sắp thành hôn, nam tử còn là Vân Sơ hiện nổi danh hung tinh, không một ai dám biểu lộ ý kiến không hay.

Sau đó một đám nữ tử trẻ trong gia tộc rủ Ngu Tu Dung đi chơi mã cầu, Vân Na nhìn bọn họ chơi mã cầu thì hâm mộ tới chảy nước dãi, nhảy ngay lên ngựa Ô Chuy cầm gậy bóng chày của mình ra sân.

Sau đó nữa thì đám ngựa chuyên huấn luyện để chở quý nữ liền chạy sạch.

Chuồng ngựa của Vân gia chỉ có hai con ngựa, số ngựa khác phải nuôi nhờ ở nhà Lưu Nghĩa. Không phải vì chuồng ngựa trong nhà không chứa nổi, mà không có con ngựa nào muốn chung chuồng với ngựa Ô Chuy và ngựa mận chín.

Ngựa Ô Chuy vốn là con ngựa cái coi như hiền hòa, từ khi dám ở cùng chuồng với ngựa mận chín ba ngày, tính khí trở nên rất tệ, nào cắn, nào đá, nào dùng đuôi quất, rồi phun nước bọt ... Học toàn thói xấu.

Ngựa của nữ nhân Ngu gia toàn là ngựa thảo nguyên thấp bé, thêm vào chúng được huấn luyện từ nhỏ mất hết tính hung bạo. Lúc này nhìn thấy ác thú cấp bậc như ngựa Ô Chuy, tất nhiên là chạy sạch.

Thế là trận đấu mã cầu mà Vân Na mong đợi hỏng rồi.

Nhìn Vân Na tiểu nương tử vừa ôm mặt khóc thút thít, vừa nhìn trộm huynh trưởng qua khe bàn tay, vô cùng đáng thương.

Chân chó số một Lưu Nghĩa liền góp ý:" Vân Na tiểu nương tử vốn ngoan ngoãn, nay cần chẳng qua một sân mã cầu, hai mươi thớt ngựa mà thôi, cần gì vì những thứ đó mà làm tiểu nương tử thương tâm chứ ạ?"

Vân Sao nhìn cái lão già mấy năm trước vì vài đồng mà canh cánh trong lòng, nay mở miệng ra bảo hai mươi thớt nửa mà thôi, còn là thứ ngựa chở người chơi mã cầu chứ chẳng có tác dụng này, biến hóa này có thể gọi là nghiêng trời lệch đất.

"Có sân bóng, có ngựa, không ai chơi với nó thì sao?"

Lưu Nghĩa kiêu ngạo nói:" Sáu nghìn người phường Tấn Xương sẵn sàng chơi với Vân Na tiểu nương tử."

Vân Sơ chỉ Vân Na:" Nó không biết chơi mã cầu."

Công Tôn Đại Nương ở bên thêu thùa nói ngay:" Thiếp thân biết, cho dù thiếp không biết thì sẽ tới phường Tấn Xương mời người chuyên môn dạy mã cầu tới. Thiếp biết mấy mã cầu ma ma vô cùng lợi hại."

Vân Sơ quay sang:" Phường Bình Khang còn có loại nhân tài đó à?"

Công Tôn Đại Nương cắt đứt chỉ, không biết đang thêu cái thứ gì:" Ma ma chuyên môn dạy nữ tử múa kiếm, bắn tên, đấu vật, đánh xe, chơi đu, bơi lội, leo núi nhiều lắm, cái gì cũng có."

Nghe Công Tôn Đại Nương nói thế, Vân Sơ đột nhiên đầu óc thoáng có linh cảm nào đó, nhất thời chưa rõ ràng, tạm bỏ qua. Lại thấy chuyện này chẳng tốn bao tiền, liền cho Lưu Nghĩa lo liệu, thuận tiện mời luôn mấy ma ma giỏi mã cầu mà Công Tôn Đại Nương nói.

Tới lúc này Vân Na mới chuyện khóc thành cười ôm ca ca làm nũng một hồi rồi chạy đi cùng Lưu Nghĩa.

Vân Sơ vứt luôn chuyện này ra sau đầu, chuyên tâm đọc công báo của triều đường, suy nghĩ xem lần này Vũ Mị có thể thành hoàng hậu được hay không.

Ôn Nhu mấy ngày qua vô cùng hưng phấn, cứ tưởng là vì hắn đàn hắn Trịnh huyện lệnh câu kết với đám buôn lậu Sơn Đông đạo buôn muối.

Hỏi ra mới biết, chuyện liên quan tới Vũ Mị lần này lớn rồi, nay Đại Đường có bảy vị tể tướng thì sáu vị thái độ rõ ràng, bọn họ phản đối phế hậu, chĩa thẳng mũi giáo vào Vũ Mị, nói nàng làm loạn hậu cung, phải trừng phạt.

Nếu vị tể tướng cuối cùng của Đại Đường là Lý Tích mà lên tiếng phản đối thì không phải là vấn đề Vũ Mị có thể làm hoàng hậu hay không, mà là vấn đề Vũ Mị có bị đưa lại chùa Cảm Nghiệp tu hành không?

Ôn Nhu đã khẳng định lần này Vũ Mị sẽ thất bại, hơn nữa nhận định còn bị đuổi ra khỏi cung.

Hắn thậm chí chuẩn bị cùng ngự sử tham gia đàn hặc nịnh thần Hứa Kinh Tông nói câu "Nhà nông phu có dư vài đấu lứa mạch con muốn cưới tân nương, huống gì hoàng gia". Cùng với Lý Nghĩa Phù lập trường không rõ ràng.

Vân Sơ biết rất rõ, Lý Tích đã tỏ thái độ từ trước rồi, đây là chuyện riêng của hoàng gia, ông ta không định phát biểu ý kiến.

Kỳ thực trong tất cả những người này, chỉ có Trường Tôn Vô Kỵ đại biểu văn thần và Lý Tích đại biểu cho quân đội là có thể ảnh hưởng tới quyết định của Lý Trị.

Chỉ cần bất kỳ ai trong hai người này ủng hộ, Lý Trị chắc chắn sẽ phế hậu ngay, đưa Vũ Mị lên làm hoàng hậu.

Bình Luận (0)
Comment