Đường Nhân Đích Xan Trác ( Dịch )

Chương 292 - Q2 - Chương 073: Tất Bật Chuẩn Bị. (3)

Q2 - Chương 073: Tất bật chuẩn bị. (3) Q2 - Chương 073: Tất bật chuẩn bị. (3)

Lưu Nghĩa dẫn một đám người đi qua bên cạnh Vân Sơ, chỉ kịp vội vàng thi lễ rồi dẫn người đi mất."

Tôn hộ tào nổi giận:" Lão nô này vô lễ quá."

Vân Sơ thoải mái nói:" Đợi khi nào ngươi bận tới không dứt ra được, ngươi cũng có thể lờ ta đi, ta đảm bảo sẽ không tức giận, ngược lại còn vui mừng."

Ngô hộ tào cười gượng nhìn Lưu Nghĩa đi xa:" Ông ta làm gì vậy ạ, sao bên cạnh toàn thương gia có tiếng của thành Trường An?"

"Cầm tiền của người ta thì phải làm việc cho ổn thỏa. Được rồi, từ hôm nay trở đi trừ để lại ba đội bộ khoái, vũ hầu pho ra thì để lại một lục tào ứng phó với tình huống khẩn cấp, còn lại đến hết phường Tấn Xương cho ta"

Vân Sơ phất tay:" Bảy ngày sau luận công ban thưởng."

Ngô hộ tào khom người thi lễ:" Vâng."

Địch Nhân Kiệt tay cầm miếng thịt cừu nướng, vừa đi vừa ăn, nhìn thấy Vân Sơ thì chia cho y một nửa.

"Ta xem một lượt rồi, vấn đề lớn nhất là đề phòng hỏa hoạn và náo loạn."

"Tới ngày đó phường Tấn Xương sẽ có hơn 7000 ngọn đèn treo lên, trên rời có sáu cái đèn Khổng Minh cỡ lớn. Ta hỏi công tượng, họ nói trong đèn Khổng Minh dùng mãnh hỏa, chậc chậc, khống chế không tốt là gây ra hỏa thiêu liên doanh."

"Còn vấn đề nữa là hỗn loạn, ngươi kiếm nhiều mỹ nhân như thế, mấy nàng còn chẳng mặc y phục, tới khi xảy ra xô đẩy dẫm đạp, chết mấy chục mấy trăm người có tiền cũng không phải là không thể."

"Ha ha ha, tới khi đó xem ngươi làm thế nào."

Vân Sơ vừa ăn thịt cừu vừa nói:" Đã nhìn ra rồi thì ngươi xử lý đi."

Địch Nhân Kiệt trêu chọc vậy thôi chứ làm việc rất nghiêm túc, hắn cũng biết lúc này phường Tấn Xương không nhiều người mà dùng, vấn đề an toàn không thể xem thường nên nhận lấy.

Thôi nương nương tử thời gian qua căn bản không rảnh để ý chuyện nhỏ nhặt như kinh doanh.

Bất kể Vân gia hay Ngu gia đều không có trưởng bối lo liệu hôn sự, trước đó còn nói thúc bá Ngu gia sẽ tới, về sau bị đại cô cô của Ngu gia nói gì đó, giờ không tới nữa.

Chuyện này làm thời gian qua tâm tình Ngu Tu Dung rất kém.

Vì thế Thôi nương tử không rõ mình là quản sự nhà nam hay là nhà nữ. Có điều lần này Thôi nương tử quyết rồi, dù có liều cái mạng cũng phải tổ chức một hôn sự không ai mới móc chút nào.

Nếu Ngu gia không nể mặt, vậy lần này Vân gia lấy tư thái thật cao, cưới nữ tử bị người Ngu gia xem thường.

Mười dặm sắc đỏ với Vân gia không là cái gì cả.

Phường Tấn Xương chọn ra 200 tráng hán, 200 hỉ nương, mười đôi phúc thọ, lại mời một số sĩ tử trẻ bề ngoài đoan chính trong mấy trăm họ sinh quốc tử giám, ngâm thơ làm từ. Cảnh tượng đó đủ chưa?

Cho dù là đại tộc muốn làm ra chuyện này cũng rất khó khăn, quan trọng nhất là, bọn họ không dám phô trương như vậy.

Vân gia thì có thể, một cô nhi không cha không mẹ, cưới một cô nữ không thân không thích, dù náo nhiệt tới tận trời cũng chỉ là hôn lễ, không phải thứ thông hôn dơ dáy của đại tộc.

Nếu thế còn chưa đủ thì Thôi nương tử nhờ cậy tới Kỷ vương Lý Thận.

Từ khi tên đó phát hiện ra kho báu của Vân Na, mỗi lần tới Vân gia, mục đích cơ bản chỉ có kho báu của nó. Hại Vân Na luôn cho rằng cái tên nhìn thấy đá trắng là mặt phát sáng trộm đồ của nó.

May là Lý Thận chỉ đơn thuần thích mấy cục đá trắng, tới chỉ xem thôi.

Nếu bảo Vân Na tiểu nương tử tặng Kỷ vương mấy cục đá trắng, không biết Kỷ vương có chịu làm khách chính cho ngày đại hôn của gia chủ không?

Nghĩ là làm, Kỷ vương nay đang ở trong kho của Vân Na tiểu nương tử xem đá, còn tiểu nương tử thì dẫn theo Đại Phì canh kho, giám thị Kỷ vương.

"Vân Na, ngươi không phải canh phòng ta, ta là vương gia, sẽ không trộm đá của ngươi." Lý Thận tay cầm một khối bạch ngọc xem dưới ánh nắng, hắn không nỡ buông ra:

Khối ngọc thạch này chưa điêu khắc, cầm như một cục mỡ đông đặc, thấy trơn trơn, nếu cho hắn, hắn nhất định khắc ra tuyệt thế trân phẩm.

"Không được, lần trước ngài cũng nói thế, nhưng không chịu bỏ cục đá trong tay ra. Đúng rồi, là cục đá này." Vân Na rất cương quyết, nó không thấy hai chữ vương gia đảm bảo được cái gì:

"Vân Na, ngươi xem đi, ta là một vương gia, trong nhà ta có rất nhiều đồ tốt, nếu không ngươi tới nhà ta, thích cái gì lấy cái đó, tặng cho ta cục đá trắng này?" Lý Thận hạ mình giao dịch:

Vân Na mắt đảo tròn vài vòng, thấy bộ dạng Lý Thận đáng thương, đang định đồng ý thì giọng Thôi nương tử từ ngoài truyền vào: "Ui chao, thiếp thân đang không biết dùng quà gì để mời được đại giá vương gia đây, không ngờ tìm được rồi."

Lý Thận lập tức đứng thẳng người như cán thương, gương mặt cũng trở nên uy nghiêm, mày hơi cau lại:" Ngươi nói gì?"

Thôi nương tử đi vào thi lễ:" Lang quân nhà thiếp thân muốn mời vương gia làm khách chính cho hôn lễ, không biết ý vương gia thế nào?"

" Không được." Lý Thận dứt khoát từ chối, muốn mời một vương gia theo lễ nghi phải đưa bái thiếp trước ba tháng, tới nhà mời trước một tháng, trước mười lăm ngày đưa tới bốn món lễ vật, trước ba ngày đưa trà tới súc miệng, trước một ngày phải đưa mật cho miệng ngọt. Nay cách hôn lễ chỉ có hai ngày, làm sao hắn có thể đồng ý:

Hơn nữa, Vân gia còn chưa đủ tư cách mời hắn.

Thế nên chuyện này quyết không thể, vạn vạn lần không thể.

Vân Sơ bận rộn ở ngoài về thì gặp được Kỷ vương cười vui vẻ từ Vân gia đi ra, vội thi lễ biểu thị áy náy tiếp đón không chu toàn.

Lý Thận không để ý chuyện này, vỗ vai Vân Sơ:" Ngày ngươi rước dâu, bản vương sẽ phái ra hai người, giơ hai cái cánh, trợ trận cho ngươi. Khi quay về, bản vương làm khách chính, mời khách khứa cùng uống."

Vân Sơ có chút bất ngờ, vị thân vương này sống không tốt, nghi trượng của hắn chỉ có một đôi cánh.

Thứ này thực tế là hai cái quạt tròn, quạt rất lớn, thân vương đi trước, hai người giơ quạt theo sau, một che nắng, một chắn gió. Có điều cả hai thứ này đều chẳng có tác dụng chó gì, chủ yếu để người ta nhìn một cái biết ngay, đó là người hoàng tộc.

Thông thường, không phải đại lễ không dùng nghi trượng, một khi dùng nghi trượng có nghĩ là dùng tới lễ nghi tối cao.

Cho dù là nữ nhi gả cho vương gia, về nhà mẹ đẻ đem theo nghi trượng của trượng phu thì già trẻ trong nhà cũng phải quỳ đón.

Vân Sơ không biết mình lấy đâu ra thể diện để Lý Thận đem nghi trượng ra cho mình dùng.

Phải biết rằng trước đó Vân Sơ đã đi mời Lý Tích, Tô Định Phương, Lương Kiến Phương, nhưng người ta chỉ nói sẽ gửi quà mừng.

Điều này nghĩa là gì, sẽ chỉ có quà, người không tới.

Phía Lý Nghĩa Phù cũng thế, quà tới người không tới.

Lần trước người ta tới Vân gia ăn tiệc bàn dài là vì đáp tạ lại y đã khao quân, làm cho sĩ tốt phía dưới nhìn mà thôi, cũng đừng nghĩ người ta coi trọng một chút thì mọi người là một bọn. Không đâu! Người ta có thể bố thí cho chút ân điển, ngoài ra không gì hơn.

Vân gia ấy à, cái nhà bé xíu, chưa đủ tư cách.

Bình Luận (0)
Comment