Đường Nhân Đích Xan Trác ( Dịch )

Chương 294 - Q2 - Chương 075: Tất Bật Chuẩn Bị. (5)

Q2 - Chương 075: Tất bật chuẩn bị. (5) Q2 - Chương 075: Tất bật chuẩn bị. (5)

Khi ở phường Tấn Xương vạn sự đã đủ, chỉ đợi gió đông, Lý Trị cũng đang ở trong cung điện to lớn của hắn, mặc thử các loại trang phục, chuẩn bị cải trang vi hành đến hôm đó tới phường Tấn Xương chung vui cùng dân.

Có điều hắn đã thay không dưới hai chục bộ trang phục rồi, vẫn thấy không hài lòng, cứ thấy số trang phục đó không đủ làm nổi bật khí chất uy nghiêm của hắn, trang phục gì cũng quá tầm thường.

Vũ Mị nhìn Lý Trị đeo mặt nạ màu vàng, cười nói:" Đeo cái mặt nạ đó, bệ hạ chỉ có thể mặc giáp vàng mới xứng."

Lý Trị lần đầu tiên thực sự tới phường thị du ngoạn, lòng không khỏi hồi hộp, nóng nảy kéo mặt nạ ra:" Ta thấy mặc trang phục gì cũng không hợp, nàng bảo phải làm sao bây giờ."

Vũ Mị cười tươi đi tới cởi bộ áo bào màu tím cực kỳ khoa trương của Lý Trị ra, đem bộ áo lụa màu xanh lơ nàng chuẩn bị trước đi tới:" Bộ này là tốt nhất, bệ hạ thử xem."

Lý Trị giũ bộ trang phục đó ra, chỉ nhìn một lượt đã lắc đầu:" Bình thường quá."

Vũ Mị kéo hắn tới trước gương đồng:" Bệ hạ dung mạo tuấn tú, mày như núi xa, vóc dáng thẳng tắp, không cần y phục đẹp nhất làm nổi bật. Ngược lại chính nho sam đơn giản của sĩ tử mới lộ ra sự phong lưu tiêu sái của bệ hạ."

Lý Trị ướm thử trang phục, soi mình trong gương gật gù:" Nàng nói đúng lắm, Lý Thận tự nhận phong lưu nhưng kém xa trẫm. Thay cho trẫm."

Một đám cung nữ lập tức kéo tới chẳng mấy chốc sau Lý Trị đầu buộc dải lụa màu đen, thân mặc Nho sam xanh nhạt, eo thắt đai gấm màu đen hồng, chân đi giày ống cao, xuất hiện trước mặt Vũ Mị.

Lý Trị giang tay để ống tay áo tự nhiên buông xuống, xoay một vòng:" Thế nào?"

Vũ Mị đi quanh Lý Trị tay giơ lên khẽ vỗ nhịp, đôi mắt đẹp si mê, miệng xinh cát giọng uyển chuyển:

“Phía đông hơn ngàn ngựa,

Có chồng thiếp dẫn đầu.

Sao nhận ra chồng thiếp?

Bạch mã cùng ly câu.

Tơ xanh buộc đuôi ngựa,

Vàng quấn ở trên đầu.

Kiếm Lộc Lô lưng giắt,

Trị giá ngàn vạn dư."

Lý Trị nghe vậy thích lắm, cao hứng hô lớn:" Đem Lộc Lô kiếm của trẫm tới đây."

………… …………..

Thu Nương là nữ tử cao ráo, chân dài, eo nhỏ, gượng mặt tinh xảo xinh đẹp như được đẽo gọt tỉ mỉ mà ra, cho dù trên mặt có vài nốt rỗ trắng, vẫn không ảnh hưởng tới người ta đánh giá nàng là tuyệt sắc mỹ nữ.

Nữ tử này đẹp ở khí chất, mày ngài tựa núi xuân, mắt như đọng thu thủy, quyến rũ mê người, thêm vào búi tóc ngả về một bên, nói chuyện thẹn thò nhỏ nhẹ, làm người ta sinh lòng thương xót.

Công Tôn Đại Nương sốt ruột đẩy Thu Nương đang làm bộ cúi đầu e thẹn trước mặt Vân Sơ và Địch Nhân Kiệt, nói thẳng:" Khỏi cần làm bộ trước mặt họ, hai người họ thông minh lắm, không phải là đám vô dụng mà tỷ thường ngày tiếp đãi. Tỷ cũng không phải loại hình mỹ nhân họ thích đâu, mau nói chuyện tử tế đi, thời gian không còn nhiều đâu."

Thu Nương lườm Công Tôn Đại Nương một cái cháy mày, thu bớt lại bộ dạng tiểu cô nương bẽn lẽn lần đầu gặp nam nhân, nhẹ giọng hỏi:" Dám hỏi lang quân, hoa khôi là gì?"

Địch Nhân Kiệt xoay nhẫn bạch ngọc đeo ở ngón cái, lười nhác nói:" Ta và Vân huyện úy đều là người đoạt khôi ở khoa cử năm nay, bằng vào cái gì? Bằng vào một bụng tài hoa."

"Đó là cuộc thi của nam tử, vậy nữ tử thi cái gì? Thi bề ngoài chỉ là tiểu đạo, đó là do cha mẹ cấp, xấu đẹp liếc mắt một cái là ra, dựa vào đó đoạt khôi là chưa đủ. Cầm kỳ thư họa, ca vũ, khí chất, tài hoa thành phụ trợ quan trọng."

"Nói cách khác, hoa khôi không chỉ cần dung mạo, còn cần tài nghệ, khí chất, ăn nói, không thể thiếu nữ nào."

"Chỉ có vượt hẳn lên giữa đám mỹ nhân, mới có thể đảm đương hoa khôi. Sau này phường Tấn Xương mỗi năm đều tổ chức hội mỹ thực, mà các quyền sai phái ca vũ, tạp kỹ sẽ giao cho hoa khôi. Vẻn vẹn như thế đủ hoa khôi nương tử sống cả đời."

Thu Nương thấy tim đập mạnh, tay đặt lên ngực:" Nói vậy trình tự ca vũ của bọn thiếp ở hội mỹ thực không thể tùy ý, an bài thời gian thế nào, rồi vị trí trước sau ra sao, thực là người ta đau đầu, nếu không các tỷ muội sẽ bất mãn mà trách thiếp thân."

Mắt thấy Thu Nương nói chuyện kiểu gì mà đã tới sát Vân Sơ, thậm chí sắp ngã vào người y đến nơi, Công Tôn Đại Nương kéo ngay lại:" Đừng tùy tiện ngã vào lòng nam nhân, có khi mất mạng đấy."

Hai lần bị phá mất chuyện tốt, Thu Nương giận lắm, quên luôn cái giọng nhỏ nhẹ:" Được, người này của cô, người kia thuộc về ta."

Địch Nhân Kiệt vội hắng giọng nói:" Tiểu sinh Địch Nhân Kiệt, không phải người kia."

Vân Sơ thầm hít sâu một hơi ổn định tinh thần, vừa rồi khi Thu Nương tới gần ngón tay ngọc thon thả lại kín đáo khều nhẹ mu bàn tay y một cái, làm y giật nảy mình, may mà định lực của y khi nào cần vẫn rất tốt, nếu không có khi đã kéo nữ tử này vào lòng rồi, cười nói:" Thực ra mấy ngày qua ta xem các cô diễn tập mới phát hiện các cô ngầm so đọ với nhau. Nếu các cô thích so kè như thế, vậy ta cho các cô một cơ hội quang minh chính đại phân hơn kém."

"Ta nói trước, không được dựa vào quyến rũ nam nhân lấy phiếu, vì ta lo các cô bận không xuể, dù sao bọn ta ước chừng, đêm đầu tiên không ít hơn ba vạn người tới."

"Cô dù chết mệt cũng quyến rũ được mấy người? Chẳng bằng mỹ nhân khác ở trên đài ngoắc ngón tay kéo được nhiều người tới hơn."

"Nên biểu diễn cho tốt đi, thậm chí quên cả chuyện tuyển hoa khôi đi, nói không chừng khi cô đem thẻ trúc đổi tiền, phát hiện mình đã là hoa khôi rồi."

Thu Nương rõ ràng là muốn nói gì đó, nàng thực sự thích hai thiếu niên lang này rồi, đáng tiếc, Công Tôn Đại Nương rất khỏe, thấy Vân Sơ đã nói rõ ràng mọi chuyện rồi, dứt khoát kéo Thu Nương đi.

"Nữ tử này chưa tới một năm nữa sẽ thành lão bảo tử của giáo phường nào đó trong phường Bình Khang, ngươi tin không?" Địch Nhân Kiệt mắt tiễn Thu Nương đi, có chút luyến tiếc:

"Tất nhiên, người ta ở giáo phường bao năm, loại nam tử nào chưa gặp? Cần gì quyến luyến chúng ta như thế? Có điều không tệ, ta thấy người ta định đem chúng ta phát triển thành khách quý, lập nên cơ sở mở giáo phường mới sau này."

"Cái thói đời chết tiệt làm một mỹ nhân biến thành bộ dạng này. Nếu huynh đệ chúng ta ngu xi một chút, đừng nhìn cuộc đời thấu triệt như thế, lúc này đã lâng lâng vì lọt vào mắt xanh mỹ nhân, chẳng phải vui hơn à?"

"Ngươi thích thứ này à?

"Thứ này đẹp đẽ, dễ nghe, còn làm lòng người thư thái, sao chẳng thích."

……………… ………..

Bình Luận (0)
Comment