Đường Nhân Đích Xan Trác ( Dịch )

Chương 325 - Q2 - Chương 106: Tuyết Điềm Lành.

Q2 - Chương 106: Tuyết điềm lành. Q2 - Chương 106: Tuyết điềm lành.

Nếu nói phường Tấn Xương có điểm gì không hay, đó chính là lạnh hơn các phường thị khác của thành Trường An, những kênh nước chảy quanh phường tạo thành cảnh đẹp cùng giảm bớt cái nóng mùa hè, tới mùa đông khiến trong phường cảm giác rét mướt hơn hẳn.

Có điều khắc phục cái lạnh rõ ràng dễ hơn cái nóng, nhất là khi có tiền, như lúc này đây vô số thương cổ ngồi dưới làn trúc do Vân gia dựng vừa uống canh thịt nóng vừa sưởi ấm bên bếp lò, chẳng ai thấy lạnh cả. Cái lạnh lúc này thậm chí trở nên thi vị, uống rượu, ngắm mai, thưởng tuyết, đồng thời tha thiết mong đợi Lưu Nghĩa sớm gọi tên mình.

Hôm nay là ngày Vân gia kết toán cho tất cả nhà cung ứng, khung cảnh có thể gọi là hoành tráng.

Từng xe, từng xe tiền đồng được kéo ra khỏi hương tích trù, sau đó vào trướng phòng, thanh toán cho thương cổ cung ứng hàng, sau đó cái xe đó lại quay về hương tích trù.

Quá trình rất buồn cười, nhưng từ thương cổ, Vân gia, chùa Đại Từ Ân, không có nhà nào là cười hết, mỗi quy trình đều rất nghiêm túc.

Mỗi khi kết toán xong một khoản tiền, do ba nhà chứng kiến, đốt hết mọi giấy tờ qua lại, biểu thị vụ làm ăn đã kết thúc.

Mỗi khâu Vân gia làm càng chặt chẽ, thậm chí là có phần rườm ra, nhưng thương cổ càng tán đồng, cho rằng đó mới là vụ làm ăn tốt, có đầu có cuối.

Mặc dù thời gian có dài một chút, nhưng thương cổ rất hài lòng, vì Vân gia không trả thiếu họ một đồng, càng không kiếm bất kỳ lý do gì để trì hoãn.

Kể cả trong quá trình làm ăn phát sinh va chạm, thậm chí thương gia bị đánh vỡ đầu chảy máu cũng không hề bị gây khó dễ, vẫn lấy đủ tiền.

Sau khi kết thúc chuyện làm ăn này, những chưởng quầy kia mới cùng Lưu Nghĩa tới nhà ăn lớn, ngồi kín mấy cái bàn, cùng nhau ăn uống thương thảo chuyện cung cấp vật liệu cho công trình kỳ hai. Có cơ sở lần đầu, mọi người đều rất thoải mái.

Tới đây, cái tên Vân gia ở trong giới thương cổ thành Trường An có thể dùng thay tiền, lần nữa xác nhận mỹ danh quân tử thành thật của Vân Sơ.

Tiền bạc nhiều khi quan trọng hơn tính mạng, năm xưa Vân gia lang quân nghìn dặm xa xôi không một tờ giấy làm chứng mang trăm vạn tiền về giúp bào trạch kia mà.

Còn có gì không thể gửi gắm Vân gia chứ?

Vũ Mị từ khi gửi con cho Tôn thần tiên, rồi đứa bé chuyển tới Vân gia, tin rằng họ đều biết, nhưng nàng tựa hồ quên mất mình còn có một nữ nhi, cả hoàng đế cũng quên luôn.

Nay đứa bé này đã có thể bỏ rồi, không chịu yên phận, như con sâu đo suốt ngày cười khanh khách trườn bò khắp nơi, rời mắt ra một chút cũng không được, có điều nhìn thế nào cũng giống đứa bé khỏe mạnh, ai cũng thích.

Ngu Tu Dung vừa làm xong một cái yếm xinh xinh, sau đó buộc vảo cổ đứa bé, ngăn nước dãi ròng ròng tư miệng nó.

Nhìn đứa bé tham lam bú sữa của nhu nương, Vân Na không ngừng nuốt nước bọt.

Hết cách rồi, đứa bé này khi còn nhỏ đã thế, không chịu nổi trẻ nhà khác bú sữa, có khi cả đời không thay đổi được.

Vì thế Vân Na lần nữa sờ cái bụng phẳng lỳ của Ngu Tu Dung:" Chất nhi của muội khi nào ra."

Ngu Tu Dung lườm Vân Na:" Khi nào cần ra thì sẽ ra, muội sốt ruột làm cái gì?"

"Tôn bà bà lừa muội, bà ấy nói tẩu là người dễ sinh nở, kết quả là hơn một tháng rồi mà chẳng đẻ nổi quả trứng nào."

"Gà vịt mới đẻ trừng, không phải người."

Vân Na cực kỳ ương bướng:" Nói bậy, rùa cũng đẻ trứng, ca ca còn nói rắn cũng đẻ trứng, cá sấu cũng đẻ trứng, trên đời này nhiều thứ đẻ trứng lắm, vì sao tẩu không đẻ được trứng?"

Ngu Tu Dung vươn một ngón tay ra xỉa vào trán Vân Na:" Đợi sau này muội xuất giá, nếu muội mà không đẻ ra được trứng, xem xem ta xử lý muội thế nào."

Vân Sơ cũng ở đó, nhưng không tham gia vào câu chuyện ngớ ngẩn của cả hai, đặt sách xuống vặn mình một cái đi ra cửa sổ, cách giấy hoa đào mờ mờ, nghe bên ngoài vẫn có tiếng tuyết rơi, đẩy cửa sổ ra, nhìn bên ngoài là một mảng trắng phau phau, không nhịn được than:" Tuyết lành điềm được mùa, thật là tốt."

Tuyết rơi ở Trường An rất đẹp, lại còn có đặc điểm, đó là luôn rơi vào buổi tới, ban ngày dừng, hoặc chỉ phơ phất rất nên thơ.

Khi Tháp Đại Nhạn bị tuyết bao phủ liền trông tha thướt hơn nhiều, đó là vì xung quanh bị "béo" lên mấy vòng, nên làm cái tháp ngỗng béo đó trông mảnh mai hơn.

Không có vịt trời phá hỏng tuyết trắng thân tháp, tháp Đại Nhạn tựa như tòa tháp bị thời gian phong ấn trong cái lồng băng, đẹp một cách huyền ảo.

Tuyết đêm qua không lớn lắm, chỉ chừng hai tấc, đợi người của huyện Vạn Niên bắt đầu ra ngoài dọn tuyết, huyện Trường An đã dọn xong phần tuyết trên địa bàn của họ rồi.

Coi như đã thắng được huyện Vạn Niên một lần.

Lưu Nhân Quỹ an bài toàn bộ những người không nhà để về sống trong huyện nha, nói với họ, chỉ cần ngày nào nhà họ chưa xây xong, bọn họ có quyền ở trong huyện nha.

Ông ta không chỉ hứa hẹn với bách tính, thậm chí còn trợ cấp cho họ ít than củi cùng lương thực.

Vì một loạt hành động đó, người dân huyện Trường An sinh ra chút thiện cảm với vị huyện lệnh quét tuyết này, gọi ông ta là huyện lệnh quét tuyết. Chứ không giống với quan viên huyện Trường An trước kia, bọn họ thường thêm tiền tố chó hoặc lợn trước quan danh.

Có điều từ khi Lưu Nhân Quỹ nhậm chức cho tới nay, đại bộ phận thời gian của ông ta không đặt vào huyện Trường An mà liên tục ra vào cung cấm.

Ôn Nhu không cố ý đi thăm dò tin tức trong cung cấm nữa. Từ cái lần Lưu Nhân Quỹ phê bình hoàng gia quản lý cung uyển không nghiêm, thủng lỗ chỗ như tổ ong, trong tin đồn mà Ôn Nhu thu được, cơ bản không có loại tin tức này.

Thực ra mỗi người đều biết, một khi chuyện ngoại thần có móc nối với cung nhân, hoạn quan bị Lưu Nhân Quỹ phát hiện, bất kể là ai cũng sẽ bị đầy xuống mười tám tầng địa ngục.

Nhiều khi một thế lực bị tan rã không tới từ bên ngoài, mà là nội bộ có vấn đề.

Khi đột nhiên có tin Tiêu thục phi chỉ trích Vương hoàng hậu được truyền ra, mọi người đều hiểu thế cân bằng trong nội bộ hoàng cung đã bị phá vỡ.

Tiếp đó lại có tin Hạ Lan là do Vương hoàng hậu phái người mưu sát, hoạn quan ngã giếng trong điện Y Lan tất nhiên cũng là do Vương hoàng hậu làm, rồi góc điện Trường Xuân phát hiện cục cứt mèo, cũng do Vương hoàng hậu phái mèo ỉa.

Tới đây chuyện hoàng hậu bị phế đã không thể xoay chuyển.

Bình Luận (0)
Comment