Đường Nhân Đích Xan Trác ( Dịch )

Chương 330 - Q2 - Chương 111: Sức Hút Của Tây Du Ký.

Q2 - Chương 111: Sức hút của Tây Du Ký. Q2 - Chương 111: Sức hút của Tây Du Ký.

Tuyết đã dừng, trời liền trở nên lạnh run, dù là nhà rất chứ ý giữ ấm như Vân Gia cũng chẳng tốt hơn là bao. Rõ ràng cửa đã đóng chặt lắm rồi, vậy mà chẳng biết hơi lạnh cứ ở đâu tràn vào, cái gì cũng lạnh, quần áo trên người cũng thế.

Cho nên chiếc bản sưởi Vân Sơ sai thợ trong phường làm ra giờ thành thứ được người Vân gia thích nhất, mỗi khi tới tối cả nhà ngồi bên lò sưởi, cho chân xuống dưới gầm bàn, chùm cái chăn nhỏ lên, thế là không lạnh nữa.

Trong phòng chỉ thắp đúng một cái đèn, ánh sáng vàng chiếu ra chẳng đủ mười bước chân, làm không gian nhỏ càng thêm ấm cúng.

Lúc thế này cả nhà quây quần, ăn hạt dẻ hoặc hạt thông nướng, kể vài câu chuyện là thích hợp nhất.

"Trước kia có một con khỉ, con khỉ này không cha không mẹ, do trời sinh đất nuôi ra. Có một ngày con khỉ phát hiện trong đàn khỉ nhà mình có một con khỉ già qua đời, tất cả bọn khỉ đều đau buồn. Vì thế con khỉ đó chuẩn bị đi tìm tiên sơn ngoài biển để cầu trưởng sinh bất lão ..." Vân Sơ vừa bóc hạt dẻ cho Ngu Tu Dung và Vân Na, vừa kể câu chuyện nghìn năm sau người trong nước vẫn mê mệt:

"Cái con khỉ này, cái này cũng không học, cái kia cũng không học, vậy rốt cuộc ngươi muốn học cái gì?"

"Bồ Đề lão tổ dùng thước đánh vào gáy con khỉ ba cái."

"Khi tất cả mọi người đều cho rằng con khỉ đã chọc giận tiên sư thì con khỉ lại nghĩ, đây là ám hiệu tiên sư nói với mình, muốn mình canh ba đi cửa sau vào ..."

"A, mệt quá, hôm nay tới đây thôi, Vân Na, xéo ra đi ngủ, đừng hòng nằm giữa ta và tẩu tẩu muội ngủ nữa."

Vân Sơ vô cùng mệt mỏi rồi, thêm vào kể chuyện nên ít nhiều có chút mất kiên nhẫn, chuẩn bị đi ngủ. Mai còn phải ứng phó với thứ chó má Hạ Lan Mẫn Chi. Chẳng phải chỉ tóm đầu hắn ném ra ngoài cửa sổ thôi sao? Loại chuyện này Vân Sơ làm ở Quốc Tử giám đầy rồi, có làm sao đâu. Tên Hạ Lan Mẫn Chi đó đúng là lắm chuyện, còn đi tố cáo ngự sử đài.

Vân Sơ nói xong rồi mà người bên bàn chẳng ai động đậy, bao gồm cả Con khỉ già tự xưng đi nhiều biết rộng, ngay cả Ngu Tu Dung trong lòng bế nữ hài cũng tròn xoe mắt nhìn y đợi nghe kể chuyện, tay cầm hạt dẻ y bóc cho mà quên ăn.

"Kể tiếp đi, còn sớm lắm, không ngủ vội." Ngu Tu Dung thường ngày ngủ sớm hơn bất kỳ ai, bây giờ lại tinh thần phấn chấn, thúc giục:

Vân Sơ biết, câu chuyện này mà kể thì không có hồi kết, nhưng mà không chịu nổi ánh mắt chờ mong của mọi người, vì thế kể tiếp, kể tới tận chuyện con khỉ tới Long cung mượn bảo bối rồi. Thế là càng không ai muốn ngủ nữa.

Vân Na dựa đầu vào vai Con khỉ già, còn Con khỉ già mắt sáng rực nhìn Vân Sơ.

Thôi nương tử tay cầm khung thêu, nãy giờ chưa đụng đậy, chỉ biết há mồm nghe kể chuyện.

Thế là không cách nào dừng lại được nữa rồi, Vân Sơ bắt đầu kể tiếp, kể ra câu chuyện đứa bé bị thả trôi sông được trong chùa nhận về nuôi, cho Huyền Trang tức chết thôi.

Ai bảo ông ta tới giờ không chịu gặp y, lại còn nói cái gì mà gặp chẳng bằng không gặp.

“ … Phật tổ nói: Ta và ngươi đánh cuộc, nếu ngươi có bản lĩnh dùng cẩn đẩu vân bay ra khỏi bàn tay của ta thì coi như ngươi thắng, không cần phải đánh nữa, ta sẽ mời Ngọc Hoàng đại đế tới tây phương cư ngụ, còn thiên cung thì nhường lại cho ngươi. Nếu như ngươi không bay thoát khỏi bàn tay của ta, thì hãy trở lại hạ giới tu hành thêm vài kiếp, không được sinh sự nữa. Con khỉ già nghĩ một phát cân đẩu vân của mình bay được một vạn tám ngạn dặm, bàn tay của ông ta chẳng đầy một xích, chẳng lẽ lại không bay thoát nổi sao? ….”

“Được rồi, hôm nay nhất định tới đây thôi, không kể nữa … Vân Na, muội còn bảo thêm một chút nữa thì ngày mai ta cũng không kể nữa đâu đấy.”

Vân Sơ không chịu nổi được nữa, đưa ra uy hiếp lớn nhất làm đám thính giả dù rất bất mãn cũng không thể nói được gì.

Khi trời sáng, Vân Sơ ngáp sái quai hàm rời giường, quay đầu nhìn lại, Vân Na rúc đầu vào lòng tẩu tẩu ngủ ngon lành, lại còn gác một chân lên cái mông đầy đặn của tẩu tẩu nữa. Vân Sơ nhìn mà nổi điên.

Trời ơi, có muội tử nào cả ngày từ sáng tới tối lấy cớ sợ lạnh bám lấy tẩu tử không? Ngu Tu Dung lại chẳng thể từ chối Vân Na tỏ ra tội nghiệp, dù biết rõ là nó diễn.

Thế là Vân Sơ muốn gần gũi với lão bà một chút cũng chẳng có cơ hội.

Tối qua kể chuyện không ngoài dự liệu của Vân Sơ, muốn dừng mà không được, bị tập thể thính giả yêu cầu cứ kể tiếp, kể tiếp tới đại náo thiên cung rồi. Vốn câu chuyện không dài lắm, chủ yếu Vân Sơ phải không ngừng giải thích cho Con khỉ già, thế nào là Đông Thắng Thần Châu, Tây Ngưu Hạ Châu, Ngao Lai Quốc ... Thế nên mới tốn thời gian, kể tới tận canh ba.

Thật sai lầm, cái thời thiếu thốn phương tiện giải trí này làm sao kháng cự nổi sức hút của Tây Du Ký chứ, định dùng câu truyện này bêu xấu Con khỉ già với Huyền Trang một chút, ai ngờ người chịu khổ lại là mình.

Vân Sơ gần như ngủ gật trên đường đi, may mà ngủ trên lưng ngựa cũng là một trong số bản lĩnh của y.

Tới ngự sử đài tiếp nhận chất vấn, đây là nơi quan viên giải quyết tranh chấp.

Khi gặp Hạ Lan Mẫn Chi thì đầu tên này cuộn vải, từ thủ pháp Vân Sơ nhìn ra là Lão Hà đích thân ra tay.

Hạ Lan Mẫn Chi cơ bản không hề có tố chất cơ bản của người đi kêu oan, nhìn thấy Vân Sơ còn điệu đà thi lễ.

"Ngày hôm đó mới hiểu bản tính của Vân huynh, mới biết vì sao Kim Quang vương tử cứ nhớ mãi không quên, mới hiểu, chỉ có đau mới khiến người ta không quên."

Vân Sơ mặt trơ trơ ngái ngủ nhìn trung niên ngự sử ngồi giữa họ:" Bây giờ ta đánh hắn được chưa?"

Trung niên ngự sử uống một ngụm canh cẩu kỷ, xua tay:" Hôm nay tới ngự sử đài chỉ là để phân đúng sai, không phải là chuyện lớn. Vân huyện thừa chớ vì chút chuyện nhỏ mà gây ra chuyện lớn hơn."

Khi ông ta đang nói thì Hạ Lan Mẫn Chi đứng lên, không ngờ lại vừa đong đưa eo, vừa cởi băng vải trên đầu, cứ như đang biểu diễn múa thoát y.

Trung niên ngự sử đập mạnh bát canh lên bàn, chỉ mặt hắn quát:" Ngươi không định để lại chút thể diện nào cho Chu quốc công, Vũ chiêu nghi à?"

Hạ Lan Mẫn Chi giàu môi:" Mẫu thân ta hầu hạ bệ hạ, nhị di ta hầu hạ bệ hạ, muội tử ta cũng vì hầu hạ bệ hạ mà chết. Nay ta cũng muốn hầu hạ bệ hạ, chỉ tiếc lại mang tấm thân nam nhi ..."

Bình Luận (0)
Comment