Đường Nhân Đích Xan Trác ( Dịch )

Chương 338 - Q2 - Chương 119: Tin Đồn Khắp Trường An.

Q2 - Chương 119: Tin đồn khắp Trường An. Q2 - Chương 119: Tin đồn khắp Trường An.

Trước kia Vân Sơ sống ở Tây Vực rất đặc sắc, mỗi tháng giết một người, còn phải nghĩ tháng sau giết người thế nào, tiếp tục quy hoạch tháng sau nữa giết ai, chẳng có lúc nào nhàn rỗi.

Tới Trường An, y liền biến thành lười biếng, cho tới bây giờ y chưa phát hiện ra ai, hoặc quần thể nào cần giết ngay, điều này chứng tỏ về tổng thể mà nói, Trường An rất hữu hảo với y.

Đám quan viên Trường An sau một thời gian khiếp sợ cái danh thái úy máu lạnh mà tránh Vân Sơ như tránh ôn dịch, dần dần qua đủ loại biểu hiện của Vân Sơ liền hiểu ra, Vân Sơ tuy là tên bạo ngược, nhưng y biết chút đạo tiến lui, hiểu được chút lý lẽ. Cho nên chỉ cần đừng chọc vào y thì về cơ bản người này là vô hại.

Quan trọng là người này có khứu giác đặc biệt với tiền, có tài từ không hóa có, nhất là uy tín của y về mặt tiền bạc cực cao, từ bách tính tới thương cổ, chưa từng lừa một ai, làm ăn hết sức công bằng. Về đại thể đây là có thể lợi dụng, có thể kết giao thì không nên bỏ qua, tóm lại là làm tốt quan hệ với y sẽ có lợi.

Nên mặc dù hung danh Vân Sơ vang khắp Trường An, song ra đường vẫn có nhiều người nhận ra chào hỏi y.

Thế rồi một lần Vân Sơ đi trên phố chợ bắt đầu có người ngâm ra câu thơ kinh điển kia " Nữ Vương khe khẽ nhìn tăng hỏi, nữ nhi có đẹp chăng hỡi chàng ?", y nhận ra bách tính Trường An lại có món nhắm mới trên bàn tiệc rồi.

Câu chuyện thỉnh kinh kia không thấy bàn tán, ai ai cũng chỉ muốn biết Huyền Trang đại sư rốt cuộc có gian díu với quốc chủ nữ nhi quốc không?

Nhìn hoàng đế giá băng, nhìn hoàng hậu vụng trộm, nhìn mãnh tướng bại trận, nhìn văn thần bị xét nhà diệt tộc, nhìn cao tăng phá giới, nhìn văn nhân mất hết danh dự ... Đó là điều yêu thích của bách tính, chỉ cần có chút chút thôi là tinh thần người ta phấn chấn hơn trăm thần.

Tất cả là do nhọt độc Trần Thắng, Ngô Quảng năm xưa để lại.

Vương hầu tướng tướng há cứ phải là con dòng cháu giống!

Người Quan Trung càng như thế, bọn họ tận mắt thấy cường Tần sụp đổ, nhìn thấy cường Hán chia năm xẻ bảy, nhìn mười mấy quốc gia nam bắc luân phiên thay đổi, tất nhiên cũng thấy Tiền Tùy gặp xúi quẩy thế nào. Bọn họ suy đoán quá trình Tùy Dương Đế bị Vũ Văn Hóa Cập siết cổ ra sao, miêu tả cực kỳ tỉ mỉ.

Bây giờ thánh tăng đức cao vọng trọng như Huyền Trang xuất hiện tin đồn dính dáng tới nữ nhân, thế là nó nhanh chóng thành đề tài bàn tán khắp đầu đường cuối ngõ.

Điều bọn họ càng hứng thú hơn nữa là, rốt cuộc nữ quốc vương kia trông thế nào lại có thể khiến loại cao tăng như Huyền Trang đại sư động lòng.

Còn về phần thanh quy giới luật với nhân vật như Huyền Trang đại sư là vô nghĩa, ngay cả Phật còn từng hóa thân làm nữ tử, dùng thân thể giáo hóa thiên hạ mà.

Nếu Huyền Trang đại sư ngủ với quốc chủ nữ nhi quốc sẽ khiến bách tính Quan Trung đạt cao trào tập thể, dù sao ngủ với quốc chủ nước ngoài cũng tính là đem vinh quang về cho quốc gia phải không?

Người dân thành Trường An cứ thế trong lúc lơ đễnh đều hỏi, Huyền Trang đại sư rốt cuộc có ngủ với quốc chủ Nữ Nhi Quốc không?

Tin đồn này len lỏi qua tầng tầng canh gác, vào tới cung cấm.

"Mị Nhi, nàng nói xem Huyền Trang đại sư rốt cuộc có ngủ với quốc chủ Nữ Nhi Quốc không?" Lý Trị nghe xong cung nhân biểu diễn bài Nữ Nhi Tình ái oán triền miên kia không nhịn được hỏi Vũ Mị:

Vũ Mị ở bên đang xem văn thư thấy Lý Trị hỏi thô tục như thế thì cau mày:" Nước Đông Nữ ở phía tây đất Thục, không phải ở Tây Vực, đây chỉ là tin đồn."

Lý Trị lắc đầu:" Trẫm đã cho người tra nguồn gốc tin đồn này, phát hiện ra khúc tư dễ nghi kia từ chùa Đại Từ Ân truyền ra. Nói cách khác, dù có là tin đồn thì cũng là do chính Huyền Trang đại sư truyền đi."

Vũ Mị ôm bụng, vẻ mặt suy tư:" Xem ra không chỉ có một nữ nhi quốc."

Lý Trị cũng suy ngẫm, nhưng vấn đề khác hẳn:" Có khi Huyền Trang đại sư còn lưu lại phía bên kia con cái, nếu có thật, ông ấy chỉ cần dâng biểu, trẫm sẽ phong tước cho đứa bé đó."

Vũ Mị lườm hắn:" Dù là có, người ta cũng kế thừa vị trí quốc chủ của mẫu thân, không cần bệ hạ nhọc lòng."

Lý Trị đan hai tay trước bụng, ngón trỏ rảnh rỗi đập lên bụng:" Trẫm khuynh hướng Huyền Trang đại sư phá giới rồi."

Vũ Mị nổ giận:" Như thế có thể che lấp chuyện trong hậu cung của bệ hạ, đúng không?"

"Toàn tin đồn, toàn tin đồn ấy mà." Lý Trị cười xấu hổ, đánh trống lảng sang chuyện khác:" Nàng thấy chuyện Vân Sơ dâng tấu xin tổ chức đi săn mùa đông thế nào? Y vì chuyện này mà tích cực lắm, không biết có ý đồ gì đây."

Vũ Mị lạnh lùng nói:" Phường Tấn Xương năm qua tổ chức mấy ngày lễ quy mô lớn, thịt ăn được ở quanh thành Trường An sắp bị ăn hết rồi. Giờ sắp Tiết Nguyên Tiêu, y không tìm đâu ra thịt để tiếp tục tổ chức lễ hội lớn lấy tiền người khác, nên cổ động bệ hạ đi săn kiếm thịt thôi. Bệ hạ không cần nghĩ quá xa xôi, người này hành sự luôn trực tiếp."

" Có điều bệ hạ xem, y vì tiền dám mưu đồ với hoàng gia rồi."

Chuyện này thì Lý Trị chẳng bận tâm, hắn xác định lâu rồi, Vân Sơ kiếm được tiền thì dùng ở Đại Đường chứ mất đi đâu mà lo, là hoàng đế, hắn không quá bận tâm Vân Sơ kiếm tiền thế nào, cảm thán:" Trẫm nhiều năm không đi săn, hoàng thân quốc thích vì thế không dám săn bắn. Nay bãi săn hoàng gia, dã thú tràn làn, còn ra ngoài hại bách tính, đúng là nên thanh lý."

"Trẫm không đi được rồi, có thể cho các hoàng tử đi, trong tấu Vân Sơ có một điểm nói không sai, săn bắn là truyền thống võ dũng của Đại Đường ta, không nên đánh mất. Trẫm định để thái tử đi."

Vũ Mị vuốt ve bụng:" Chỉ là hoạt động kiếm tiền của Vân Sơ mà bệ hạ phái thái tử đi thì cho y nhiều thể diện quá, lần sau y được nước lần tới. Phái Hoằng Nhi đi là được."

"Hoằng Nhi chưa tròn bốn tuổi."

"Chính vì Hoằng Nhi chưa tới bốn tuổi nên nó đi mới thích hợp nhất, bệ hạ không phải lo Vân Sơ có ý đồ gì à? Để Hoằng Nhi đi, y có ý đồ gì cũng vô ích, trẻ con mà, mai là quên rồi."

Lý Trị không nói gì cả, Vân Sơ có ý đồ gì không chưa biết, nhưng nữ nhân bên cạnh hắn rõ ràng có ý đồ, sự chú ý của hắn dần chuyển sang ca vũ mới là cung nhân đang luyện tập.

Bình Luận (0)
Comment