Đường Nhân Đích Xan Trác ( Dịch )

Chương 360 - Q2 - Chương 141: Sao Thua Nàng Được.

Q2 - Chương 141: Sao thua nàng được. Q2 - Chương 141: Sao thua nàng được.

Tâm tình Vân Sơ không tốt.

Nếu y đoán không lầm tên Triệu Hán Khâm này không nói dối, ít nhất không hoàn toàn nói dối, hắn thực sự là một cung vệ, cũng đúng là được phái tới giám sát Lý Khách Sư. Chỉ hai người có thể làm việc này, Lý Trị và Vũ Mị. Sử dụng thủ đoạn âm hiểm như vậy đối phó với triều thần không giống phong cách của Lý Trị, thế thì tám phần do Vũ Mị phái tới rồi.

Nếu chẳng phải lần này Vân Sơ đề phòng có kẻ lợi dụng Tiết Nguyên Tiêu giở trò, qua đó bắt được Triệu Hán Khâm, đoán chừng tới giờ không bao nhiêu người biết, trong tay Vũ Mị đã nắm giữ lực lượng to lớn như vậy.

Tới mức giảm sát cả triều thần rồi.

Giờ Vân Sơ phải cân nhắc xem nhà mình có người do Vũ Mị phái tới không?

Y hi vọng là không, hi vọng viên quan nho nhỏ này chưa lọt vào mắt nàng, con người không nên nảy sinh nghi ngờ, một khi có ý nghi ngờ rồi thì người ta làm gì cũng đáng nghi.

Vân Sơ thậm chí hoài nghi, phải chăng đây là một cách Vũ Mị phá hỏng lòng người.

Về tới nhà Vân Sơ nhìn đám phó phụ béo tròn suốt ngày tụ tập dưới mái hiên thêu thùa, tán gẫu cảm thấy đây là quần thể đáng nghi nhất, những khuôn mặt béo tròn ngốc nghếch thường ngày giờ giống tụ vào một chỗ bàn bạc âm mưu quỷ kế gì đó.

Thập Cửu cái tên to xác thật thà, luôn được Thôi nương tử khen ngợi, há chẳng phải là vỏ bọc hoàn hảo à? Hắn cả ngày ngồi gác cửa, mấy chuyện qua mặt được hắn?

Đây quả nhiên là chuyện không thể chấp nhận được. Vân Sơ hùng hổ đi thẳng về phòng, thấy Ngu Tu Dung và Vân Na mỗi người chặn một đầu giường, chặn nha đầu béo vừa cười khanh khách bò phăm phăm từ đầu này sang đầu kia.

Không ai để ý tới y hết.

Quá đáng nghi, có phải là có điều khuất tất trong lòng nên né tránh mình không? Vân Sơ bước thẳng tới nhìn chằm chằm Vân Na:" Muội có phải là gian tế do Vũ Mị phái tới không?"

Vân Na lắc đầu quầy quậy, còn hỏi Vân Sơ, làm gian tế có lợi gì?

Vân Sơ quay sang Ngu Tu Dung:" Không phải Vân Na thì là nàng rồi, suốt ngày hỏi hết cái này tới cái kia, rất khả nghi."

Ngu Tu Dung xoa bụng:" Như thế thì thiếp làm gian tế quá hết lòng rồi, chuyên môn hoài thai con chàng làm con tin."

Cuối cùng Vân Sơ đi tìm Con khỉ già:" Ông nói xem phải làm sao đây, Vũ Mị rảnh rỗi không có gì làm cứ nhét gian tế vào nhà người ta. Giờ ta nhìn ai cũng giống gian tế, ông nói xem, sau này nhà ta còn dám nhận ai không?"

Con khỉ già lắc đầu:" Chuyện này ngươi không cần lo, ít nhất bây giờ ta đảm bảo, trong nhà này không có gian tế."

"Ông chắc chứ?"

"Phật gia ta tra từng người rồi."

Vân Sơ gật gù:" Không có là tốt, nếu đột nhiên trong nhà có gian tế, sau đó lão tử phải nghi thần nghi quỷ thì sống thế quái nào nữa."

Con khỉ già hỏi:" Nếu trong nhà có gian tế thì ngươi làm thế nào?"

"Còn làm thế nào, đương nhiên là tinh giản nhân khẩu, nếu tinh giản còn xảy ra vấn đề thì giảm tiếp. Tới cuối cùng chỉ còn Tu Dung mỗi ngày làm cơm cho chúng ta ăn, ta ra ngoài kiếm tiền, Vân Na đi học. Chẳng qua quay lại cuộc sống tiểu hộ thôi, lão tử chẳng phải chưa từng sống."

"Ha ha ha, thế thì ta yên tâm rồi. Có điều ngươi cũng không cần quá để ý người trong tay Vũ Mị, kỳ thực chỉ có chừng ấy thôi, trong đó đại bộ phận là hòa thượng, chẳng phải ngươi chưa thấy."

Vân Sơ chẳng nghĩ cũng biết chính là vụ ám sát mà y gặp phải khi mới tới Trường An, sau đó né vào phường Quang Phúc thấy hiệu bánh của đôi tiểu phu thê.

Hôm đó y ngửi mùi đàn hương trên người cái đám nấp trong ngõ, nhìn điệu bộ của chúng đã nghi rồi, một đám hòa thượng không phải là thích khách hợp cách.

"Khi đó ta mà có ý thì dễ dàng giết sạch họ trong thời gian rất ngắn, thích khách kiểu gì vậy?"

Con khỉ già bĩu môi:" Ưu điểm của những người đó là không sợ chết, người không sợ chết khó chơi nhất, ngươi đâu phải không biết."

Vân Sơ thấy con khỉ già nói có lý, tính thời gian thì Vũ Mị từ trong chùa ra không sớm hơn mình tới Trường An là bao.

Nữ nhân đó thật lợi hại, từ lúc đó đã bố trí rồi, tới giờ qua vài năm, giống như mình lúc đó bắt đầu mưu tính.

Nếu như hai người có xuất phát tương đương, từ vụng về tới quen tay, mà chuyện Vũ Mị muốn làm còn gian nan hơn mình, Vân Sơ có lòng tin không thua Vũ Mị.

Có được thuốc an thần từ chỗ con khỉ già, Vân Sơ nhìn người trong nhà thấy khác ngay, đám phó phụ vẫn là đám ngốc ham ăn béo tròn, hai tên nam phó chỉ là thứ trạch nam thích ru rú ở nhà thích uống rượu, Vân Na vẫn là muội tử khó bảo, Ngu Tu Dung cả ngày làm mấy món đồ nhỏ cho nhi tử chưa chào đời, nha đầu béo còn chưa biết nói nên bỏ qua .... Hành vi của mọi người đều hợp tình hợp lý.

Trừ Lưu Nghĩa ra.

Lão già khốn kiếp từ khi trở thành gia thần của Vân gia thì trở nên hống hách tự cho mình cao hơn người một bậc, bình thường láng giềng chào hỏi, ông ta hếch mặt lên trời, người ta mời khách, nhất định phải ngồi thượng vị mới chịu.

Giờ Hội Nguyên Tiêu kết thúc rồi, Vân Sơ quyết định để ông ta dẫn một vài người trong phường tới Bá Thượng khai khẩn đất hoang, coi như đi đầy, hi vọng gần đất đai thì ông ta chất phác lại.

Tranh chấp với huyện Lam Điền đã kết thúc, Hộ bộ trải qua nghiên cứu, cuối cùng giao mảnh đất Bá Thượng cho huyện Vạn Niên.

Khả năng là Hộ bộ tra duyệt chi tiêu bổng lộc của Vân Sơ, phát hiện ra sự thực tàn khốc, toàn bộ ruộng quan, ruộng vĩnh nghiệp, ruộng khẩu phân của y đều ở trong Tần Lĩnh, cho nên chuyển ruộng quan của y khỏi Tần Lĩnh.

Có điều chỉ cho y đất hoang ở Bá Thượng, quan viên hộ bộ nói, nếu Vân Sơ đồng ý, khi đo ruộng có thể đó rộng hơn bù đắp.

Hộ bộ chuyến này làm việc rất rộng rãi, chẳng những cấp ruộng cho Vân Sơ, cấp luôn cho Ngu Tu Dung, có điều ruộng của Vân Na trước kia phạm luật nên mất rồi.

Lưu Nghĩa hớn hở hầu hạ quan viên Hộ bộ, ăn uống phủ phê một bữa ở nhà ăn lớn, cuối cùng còn nhét cho ít tiền, hi vọng có thể nới rộng ruộng ra chút nữa. Kết quả người ta ăn no, nhận tiền rồi đi, chuyện ruộng đất chả nói một lời.

Người ta làm cái việc béo bở này há là người mà Lưu Nghĩa lợi dụng nổi.

Ruộng đã được chia ở Bá Thượng, vậy Vân gia nên xây một trang tử ở đó, tính ra Vân Sơ và Ngu Tu Dung cộng mấy loại ruộng lại được những 800 mẫu.

Vân Sơ định trồng bông toàn bộ.

Tới khi đó khắp nơi là hoa bông trắng muốt, hẳn là người nằm trong những ngôi mộ khắp Bá Thượng sẽ không ý kiến gì đâu.

Bình Luận (0)
Comment