Ôn Nhu ở xa hơn loạng choạng lùi lại, hắn cảm giác căn nhà sắp đổ rồi, cửa sổ gián giấy hoa đào bị gió mạnh xé toạc.
Vừa rồi hắn thấy một người Thổ Phồn gần trụ cầu bị một tiếng nổ lớn xé nát, hắn nhìn thấy rất rõ ràng, còn nhìn thấy nhiều người rơi xuống nước.
Lôi Thần giáng lâm, đó là suy nghĩ duy nhất trong đầu Ôn Nhu, hắn không hề có chút liên hệ nào chuyện này với Vân Sơ.
Vụ nổ vẫn tiếp tục, Vân Sơ vượt qua được chấn kinh từ tiếng nổ đầu tiên, mặt đủ thứ vật thể bay vèo vèo qua người, vẫn cố chấp vươn đầu lên chứng kiến hình ảnh chưa từng có.
Vì chiêu đãi Luận Khâm Lăng, cứ cách ba mét ở một trụ cầu lại có cột bị họ thay bằng thuốc nổ.
Mỗ cái cột có ba cân thuốc nổ đen, mà trên cầu Hàm Dương tổng cổng có 120 cái trụ như thế.
Vụ nổ nối tiếp nhau tạo thành một khung cảnh khủng khiếp cũng hết sức tráng lệ.
Cầm Hàm Dương đang run rẩy, Vị Thủy đang rên siết còn nhân mã trên cầu bị khói đen bao phủ.
Khi cột cuối cùng phát nổ, bốn xung quanh cầu Hàm Dương im phăng phắc.
"Aaaaaaaaaaaaaaaa"
Chứng kiến cây cầu nổi tiếng đó chìm trong khói lửa, sự thỏa mãn dâng trào trong lòng, Vân Sơ đứng thẳng lên giang rộng hai tay đón nhận sóng chấn động cuối cùng ập tới, hét lên một tiếng vang dội, ít nhất y nghĩ thế, vì tai y ù rồi, chẳng nghe rõ mấy nữa.
Ân Nhị Hổ lập tức phát lệnh xung phong.
Khói đen bao phủ cầu Hàm Dương nhanh chóng bị gió sông lồng lộng thổi tan, Vân Sơ đã xông lên cầu. Một người Thổ Phồn ôm cái đầu đang chảy máu đứng dậy liền bị y vung đao cắt yết hầu, máu đỏ tức thì phun xối xả.
Ân Nhị Hổ tay cầm chùy, cứ thấy người Thổ Phồn còn ở trên cầu là đập một phát vào đầu, những người khác cũng tương tự, ra tay cực kỳ tàn nhẫn.
Ôn Nhu đứng nhìn đám người tàn sát trên cầu, gai ốc sau lưng sởn lên từng đợt, đêm hôm đó là chiến đấu, lần này thuần túy là giết người ... Hắn không nhịn nổi ọe một tiếng.
Chẳng dễ dàng như Ôn Nhu thấy, trên cầu nhớp nháp trơn trượt, mỗi bước chân đều chẳng dễ dàng.
Cảnh này Vân Sơ quen thuộc lắm, y thấy vô số lần rồi, cũng tự mình trải nghiệm ở Quy Tư rồi. Một người Thổ Phồn miệng há to nhưng không phát ra âm thanh nào, giang rộng tay bất thình lình ở bên mé lao về phía Vân Sơ. Một thanh đoản mâu vượt qua Vân Sơ đấm xuyên thân thể hắn, dù vậy kẻ đó sức sống cực kỳ mạnh mẽ, vẫn cào lên áo da của y.
Vân Sơ nhẹ nhàng vung đao cắt cổ hắn.
Ở điểm cao nhất trên cầu, Vân Sơ nhìn thấy một đống xác, người xung quanh bị vị nổ xé nát, chúng vẫn tụ thành đống, vây người Thổ Phồn ăn mặc hoa lệ vào giữa.
Vân Sơ không có tâm tư học đám phản diện trong điện ảnh nói những câu vô nghĩa vào thời khắc quyết định, khiến tên này chạy mất hoặc là bị giết ngược.
Đám người Ân Nhị Hổ xông lên, dùng đủ các loại vũ khí đâm chém loạn xạ vào đống thi thể đó. Xem ra họ cũng giống mình, không có ý trò chuyện với địch.
Ngươi mặc y phục hoa lệ đó bị một thanh trường mâu đâm xuyên má, chẳng còn nhìn rõ tướng mạo nữa, có điều từ đủ các loại bảo thạch, mã não đeo trên cổ cùng với thanh đao gài ngang hông thì đây hẳn là Luận Khâm Lăng.
Vâng Sơ vung đao chặt cổ Luận Khâm Lăng, một tay nắm đầu hắn giơ lên cao, dùng tiếng Thổ Cốc Hồn rống to:" Giết được Luận Khâm Lăng rồi."
Những người khác cũng học tiếng Thổ Cốc Hồn reo hò.
Đợi nhân thủ ở phía bờ đối diện do Trương Giáp suất lĩnh tụ họp với Vân Sơ, xác nhận trên cầu không còn ai sống sót, cả bọn ra sức chạy về phía đối diện cầu Hàm Dương.
Động tĩnh lớn như vậy chắc chắn khiến quân đội đóng ở đương địa cũng nghe thấy.
Thế nên nhanh chóng rời khỏi đây mới là thượng sách.
Một trăm người nhảy lên ba cái bè, cứ tưởng đây là một nhiệm vụ sinh tử, không ngờ dễ dàng như vậy, cũng không có thời gian cho họ sen sẻ kích động hay khiếp đảm. Bè theo dòng nước cuồn cuộn mà đi, để lại cầu Hàm Dương im lặng tới đáng sợ, đừng nói là người, chim chóc cũng chẳng có một con.
Từ lúc phát hiện sấm sét trên trời giáng xuống, lại còn có kẻ giết người, tất cả người nơi này đã cuống cuồng lao ngay vào nhà gần nhất, chả quét biết gì cũng ôm nhau run cầm cập.
Bè trôi năm dặm, tới địa điểm đánh dấu trước, tất cả cắt bè cho trúc tản ra trôi đi. Mọi người vội vàng lên bờ, tìm thấy một đàn ngựa lớn, ai nấy mỗi người một con nhảy lên, sau đó xé lẻ ra.
Vân Sơ không tới thảo thị tử mà nhanh chóng tới nơi không người thay y phục, không vào Trường An từ cửa Duyên Bình gần nhất, thúc ngựa vòng qua Khải Hạ môn chuyên cho trâu ngựa vào thành. Được Lưu Nghĩa cùng đàn lợn lớn yểm hộ, dễ dàng vào trong.
Y phóng ngựa một mạch tới hoàng thành, lại ngồi một xe ngựa đi tiếp.
Từ khi chuyện xảy ra tới khi vào được hoàng thành, y dùng hơn nửa canh giờ, người trong thành Trường An thậm chí còn chưa biết chuyện xảy ra ở cầu Hàm Dương, hết thảy đều bình thường.
Vân Sơ về tới công giải ở thái y thực, vội vàng rửa ráy, khi thay y phục đi ra thì bảy tám hũ thuốc y sắc từ hôm qua đã sôi.
Mùi thuốc thơm phức.
Mở cửa sổ ra gọi một dược đồng tới, hỏi xem Phó Cửu Đỉnh ở đâu, Vân Sơ vội vàng tới đó.
Phó Cửu Đỉnh là ông già tóc bạc, nhưng lưng thẳng tắp, người gày gò, gương mặt nghiêm nghị dạn dày phong sương, đang cùng người ta thảo luận bệnh án, Vân Sơ vừa mới tới gần là ông ta ngửi ra ngay:" Ngươi sắc canh thược dược làm gì?"
Vân Sơ chắp tay:" Chuyết kinh đã mang thai bảy tháng."
Phó Cửu Đỉnh mắng:" Lệnh phu nhân đã có thai, nếu có chuyện không ổn tới thái y thự xem bệnh bốc thuốc, sao lại tự kê đơn? Cái kỵ húy y giả không tự chữa, ngươi không biết sao?"
Vân Sơ vội nói:" Chính vì biết có chỗ không ổn, cho nên ti chức mới xin y thừa xem cho."
Phó Cửu Đỉnh đặt bệnh án xuống, nói với mấy y chính ngồi đó:" Cứ vậy đi, nhất thời không thấy được biến hóa gì đâu, uống thêm hai thang thuốc nữa xem thế nào, nếu không tốt hơn thì phải dùng thuốc mạnh. Điểm này phải nói rõ với người nhà."
Đợi các y chính khác đi rồi, Phó Cửu Đỉnh mới theo Vân Sơ tới quan giải của y, ông ta nhìn tám cái lò nhỏ xếp hàng ngang lại mắng:" Sao lại hoang phí thế?"
Vân Sơ giải thích:" Ti chức trả tiền rồi."
Phó Cửu Đỉnh càng giận:" Không có bệnh thì uống thuốc làm gì, không phải ta mắng ngươi lấy thuốc của thái y thự sắc cho phu nhân ngươi dùng, mà là không được lãng phí như vậy. Lượng thuốc cho tám người lại dùng cho một người, hoang đường."
Vân Sơ luôn mồm nhận lỗi.
(*) Ảnh minh họa Vân Sơ đón sóng xung kích từ vụ nổ.