Đường Nhân Đích Xan Trác ( Dịch )

Chương 403 - Q2 - Chương 184: Tự Nhiên Sinh Ra Một Nghệ Thuật Gia.

Q2 - Chương 184: Tự nhiên sinh ra một nghệ thuật gia. Q2 - Chương 184: Tự nhiên sinh ra một nghệ thuật gia.

Khi Vân Sơ về tới nhà, ngay cả cái tháp Đại Nhạn nhọn hoắt sau nhà làm y luôn chướng mắt cũng trở nên có ích, độ cao vừa vặn, giúp nhà y che không ít nắng.

Ngu Tu Dung ngồi dưới mái hiên ăn anh đào, nàng đã ăn nhiều lắm rồi, rất nhiều. Vân Sơ thấy nàng ăn quá nhiều đồ chua không tốt cho thai nhi, cho hết số còn lại vào mồm, nhai qua loa một lúc rồi phun vèo vèo vào bồn hoa như súng máy xả đạn.

Nha đầu béo trông thấy thế liên tục vỗ hai bàn tay mũm mỉm vào với nhau cười khanh khách, Vân Sơ ngồi xuống bế nó vào lòng, nặng trĩu tay:" Trời nóng thế này Vân Na lại chạy đâu rồi?"

"Thạch Đầu bá bá về rồi, bọn họ đang nấp trong phòng thì thầm gì đó, thần bí lắm, không cho thiếp nghe."

Nghe nói con khỉ già về rồi, Vân Sơ giao nha đầu béo đang bắt chước y phun bọt phì phì cho Nhị Nương, vội vàng tới phòng Vân Na. Quả nhiên lại thấy Con khỉ già mệt mỏi nằm trong đống lông thú.

Vân Na đang cho Con khỉ già ăn anh đào, người ta ăn giống Vân Sơ, cho cả nằm vào miệng rồi phun hạt vèo vèo.

Có điều người ta phun rất chuẩn, hạt nào hạt nấy bay thẳng ống đờm, không có cá lọt lưới.

"Thứ ngươi đưa cho ta tốt lắm, cho ta thêm ít nữa, làm việc đỡ tốn công." Con khỉ già vừa nói vừa sờ ngực, còn một quả nữ chưa dùng:

Vân Sơ trợn mắt:" Thứ đó đúng là phải giấu kỹ, nhưng đừng có giấu trên người, nếu không ông sẽ chết đầu tiên đấy."

Con khỉ già không biết sợ:" Không có thứ này ra ngoài ngủ không yên."

Vân Sơ tới gần áp giọng nói:" Về rồi thì ném thứ này xa vào, ông không sợ, nhưng ta sợ. Thời gian trước cầu Hàm Dương nổ một lần, chết hơn ba trăm tinh nhuệ Thổ Phồn, trong hoàn thành càng nổ sập luôn cả Phế thạch đài, ông không muốn Vân gia cũng bị hất tung lên trời chứ?"

Con khỉ già giờ mới chú ý hơn:" Nói vậy là thứ này nguy hiểm lắm à?"

Vân Sơ còn kéo Vân Na về phía mình:" Cực kỳ nguy hiểm, chỉ cần có người thấy ông sử dụng thứ này, lập tức coi ông là hung thủ giết nhi tử Lộc Đông Tán, ngay cả triều đình cũng không tha cho ông đâu."

Con khỉ già xua tay:" Chuyện này không cần ngươi dặn, ngươi thấy ta dùng thứ này chết sạch rồi."

Vân Sơ thở phào, chỉ cần để Con khỉ già biết được tính chất nguy hiểm trong việc này là đủ, bằng vào sự độc ác cùng lão luyện của ông ta, sẽ có cách xử lý tốt.

Quả nhiên Con khỉ già đưa tay quẹt qua sống mũi thẳng tắp trắng trẻo của Vân Na, nói:" Ta sẽ dùng thuốc nổ cẩn thận, cũng sẽ giúp ngươi giải quyết hết phiền toái mà nó mang tới."

"Không cần đâu, ta xử lý được." Vân Sơ lắc đầu:

"Ngươi không xử lý được, ta dùng thứ này rồi, ta biết uy lực của nó, phàm là người có chút dính líu tới sự kiện này, sẽ bị đưa vào quần thể bị hoài nghi."

"Trừ khi ngươi làm ưng khuyển cho người ta, nếu không cả đời không bình yên được. Có vài việc ta làm tốt hơn ngươi làm, dù sao ta cũng già rồi."

Con khỉ già nói xong là nhắm mắt lại, rất nhanh vào trạng thái ngủ, ông ta tới Vân gia chẳng có việc gì cả, chẳng qua ở nơi này, ông ta có thể ngủ mà không lo lằng gì.

Biết thói quen này, nên mỗi khi Con khỉ già về, người Vân gia đi lại cũng nhẹ nhàng hơn.

Nhìn thân hình gầy gò nhỏ bé của Con khỉ già lún sâu vào đống da thú dày, Vân Sơ chỉ biết thở dài, dặn dò Vân Na chăm sóc tốt cho con khỉ già, ngàn vạn lần đừng để ông ta tiếp xúc với lửa.

May mắn của Vân Sơ cũng không kéo dài lắm, hôm sau y tới quan nha làm việc như thường lệ, gặp phải nhân vật chẳng muốn nhìn thấy chút nào. Hơn nữa người này còn đạt thành tựu không ngờ, y lại còn giúp người ta đạt thành tựu đó.

Thấm thoắt A Bội đã ở lò gạch của Khúc Giang lý làm việc ba tháng rồi, công việc rất nặng, rất mệt.

Mới đầu A Bội cực kỳ kháng cự lại công việc này, nhưng không cách nào thay đổi được, hắn phải cắn răng kiên trì, cho dù hắn chưa bao giờ làm việc nặng.

Dần dà hắn đã thích ứng rất tốt với công việc nơi này, thế là liền thành hắn chướng mắt với người ta.

A Bội cực kỳ không thích tốc độ làm việc như ăn cướp của đám tượng nhân người Đường, so với viên gạch đơn giản, hắn thích chế tác tấm ngói úp tinh xảo hơn.

Mặc dù thứ này dùng khuôn làm ra, nhưng làm sao có thể làm được tấm ngói nguyên vẹn không tì vết, cần học vấn lớn.

Vì A Bội làm ra những viên ngói hoa văn rõ ràng, đẹp đẽ, nên người trong lòng cơ bản tha thứ cho tốc độ chậm chạp của hắn. Dù sao rất nhiều nhà phú quý có yêu cầu cực kỳ đặc thù với ngói úp.

Để A Bội làm việc này là tốt nhất.

Và bây giờ ba tháng rồi, A Bội không muốn rời lò gạch nữa, vì hắn chìm đắm trong văn hóa ngói úp Đại Đường rồi.

Loại phụ kiện dùng để trang trí này bên trên có khắc văn tự, hoa văn, cũng có nơi lấy thần bốn phương là " Chu tước " " Huyền vũ " " Thanh long " " Bạch hổ " làm đề tài.

Thiết kế hoa văn của ngói úp ưu mỹ, nét chữ như hành vân lưu thủy, có hoa văn mây, có hoa văn thao thiết, động vật, trong mắt A Bội đều tràn ngập mỹ cảm nghệ thuật.

Hắn nguyện dùng cả đời hiến cho những tấm ngói đẹp đẽ, hi vọng tương lai về nước Oa cũng có thể làm ra những tác phẩm nghệ thuật tuyệt luân.

Vân Sơ nghe A Bội thể hiện nguyện vọng mà há hốc mồm, bất kể thế nào y cũng không ngờ được tên này tới lò gạch rồi mà cũng làm ra thành tựu.

Hiển nhiên Vân Sơ đưa hắn tới lò gạch chẳng có ý gì tốt đẹp hết, cuối cùng lại thành toàn cho người ta.

May mà tiếp theo đây Vân Sơ không phải xây dựng tiểu lâu tinh xảo, mà là xây Túc xá lớn cho xưởng dệt.

Vân Sơ muốn dùng một tòa nhà là có thể giải quyết hết vấn đề ăn ở cho các nữ công, y không tin A Bội có thể tìm ra linh cảm gì trong thứ kiến trúc xấu nhất thế giới này.

Bình Luận (0)
Comment