Đường Nhân Đích Xan Trác ( Dịch )

Chương 420 - Q4 - Chương 201: Sắp Tới Đại Điển Rồi. (1)

Q4 - Chương 201: Sắp tới đại điển rồi. (1) Q4 - Chương 201: Sắp tới đại điển rồi. (1)

Cùng lúc Lưu Nhân Quỹ và Vân Sơ gần như ở luôn ngoài ruộng bông sống như nông dân thì Ngu Tu Dung thân là phụ nhân quan gia, đang trang điểm chuẩn bị tham gia đại điển sắc phong hoàng hậu.

Phẩm cấp của Vân Sơ là chính ngũ phẩm, vừa vặn phẩm cấp mệnh phụ Đại Đường tới ngũ phẩm là dừng.

Ngu Tu Dung cho rằng loại chuyện được tới Thái Cực cung tham gia đại điển cực kỳ có thể diện sẽ không có phần của nàng. Vốn còn rất tiếc, vậy mà có ý chỉ, ân lệnh chính thê quan viên lục phầm trở lên có thể xem lễ.

Ở Đại Đường, mệnh phụ phu nhân nhất phẩm là quốc phu nhân, trên tam phẩm là quận phu nhân, tứ phẩm là quận quân, ngũ phẩm là huyện quân ... Lục phẩm thì chẳng là cái gì hết.

Thậm chí theo phân chia phẩm cấp, Ngu Tu Dung không có tư cách mang kim bộ diêu và phượng sai.

Có điều chuyện này với nàng mà nói chẳng thành vấn đề, vì trong nhà có nữ trang được trong cung ban thưởng, bất kể phẩm cấp cao thấp thế nào, đã được thưởng là có thể dùng.

So với Ngu Tu Dung có chút vội nàng nóng ruột mong đợi tới ngày lễ trọng đại đó, Vân Na nhàn nhã hơn nhiều, vì người ta được vào tận Thái Cực cung them dự đại điển phong hậu của Vũ Mị, hơn nữa còn chính Vũ Mị viết thiếp mời.

Đương nhiên, Vân Na làm sao đủ quan trọng được thiếp của Vũ Mị, thiếp này là gửi cho Huyền Trang đại sư, Vân Na lại là đồng tử duy nhất bên cạnh ông, tất nhiên cũng tham gia. Hơn nữa khi Huyền Trang cầu phúc cho hoàng đế, hoàng hậu, nó sẽ dùng dương liễu chấm nước hất ướt hài của họ.

Thế nên nhìn tẩu tử ôm cái bụng to tướng tất bật qua lại chuẩn bị, Vân Na ngồi trên cọc gỗ ăn dưa rất xem thường.

Đến tháng bảy là Vân Na đã có dưa ngọt để ăn rồi, do Con khỉ già đi Hà Tây, dọc đường nhờ Hồ thương mang cho.

Đây là loại dưa ngọt mới, vỏ màu trắng, thịt màu xanh, ăn giòn như dưa chuột, nhưng mà ngọn hơn, lại còn thơm nữa.

Ngu Tu Dung vừa gội đầu xong, ngửi thấy mùi dưa ngọt, chẳng chút khách khí cướp từ trong tay tiểu cô tử, gặm nửa quả, nhai rau ráu, sau đó mới xỉa tay vào mi tâm Vân Na: "Thứ ngon thế này sao không nghĩ tới tẩu tẩu, ta có thai, rất thèm ăn dưa ngọt.

Bị bắt nạt mà không thể trả đũa, Vân Na tức giận hét lên định chạy đi, nghe Ngu Tu Dung thong thả nói:" Đứa bé trong bụng ta cùng họ với muội đấy, muội bạc đãi ta đã đành, chẳng lẽ không thương tiểu chất tử, tiểu chất nữa."

Vân Na bị Ngu Tu Dung nắm thóp rồi, tóm chặt trong lòng bàn tay như Phật Tổ nắm Tôn Ngộ Không rồi. Loại dưa ngọt này cực kỳ hiếm có, dù Vân Na cũng chỉ có tám quả thôi, nó đã ăn liền ba quả rồi, giờ lại ăn một quả, còn bốn quả, cực kỳ quý giá.

Ngu Tu Dung sai Nhị Phì rửa một quả, nàng cẩn thận tách hạt bên trong ra, cắn một miếng thật to:" Mai là đại điển, nha hoàn gì đó không được vào, bụng ta to bất tiện, muội giúp Huyền Trang đại sư xong thì nhanh tới đỡ ta chút, ta thấy mình không đứng được lâu đâu.

Vân Na tức giận:" Mai nhất định là người đông nghìn nghịt, tẩu đừng có đi nữa, bụng to thế này rồi, vạn nhất xảy ra chuyện gì, muội xem lúc đó tẩu ăn nói ca ca ra sao."

Ngu Tu Dung đâu phải là tiểu thư trong chốn khuê các, từ nhỏ nàng một tay chống đỡ cả nhà, không chỉ quật cường, sức khỏe rất tốt, vuốt ve bụng nói:" Sao có thể không đi cho được? Ca ca của muội chạy mất rồi, nếu ta cũng không đi, người ta cho rằng nhà ta có ý khiến gì với hoàng hậu thì sao?"

"Với lại nhà ta quan hệ với hoàng gia cũng không tệ, ở nhà còn có khuê nữ của hoàng hậu đấy, nhà khác không đi chẳng ai nhớ, nhà ta không đi, hoàng hậu nhất định sẽ biết."

Vân Na nhìn Ngu Tu Dung ăn dưa tới chảy nước dãi, nuốt liên hồi:" Được rồi, mai muội xong việc sẽ đi tìm tẩu."

Ngu Tu Dung ăn xong dưa lại còn ngang ngược lấy luôn cả khăn tay của Vân Na lau miệng, lau qua loa xong ném trả cho nó:" Tóm lại là muội tới sớm chút, tham gia đại điển xong chúng ta tới thái y thự, mời Phó gia lão tiên sinh bắt mạch."

Từ khi Ngu Tu Dung có thai, Vân Na ở trong nhà chẳng còn địa vị gì nữa, chỉ đành gật đầu, nó không muốn tiểu chất tử và tiểu chất nữ của mình gặp bất kỳ vấn đề gì.

Nhìn Vân Na rầu rĩ rời đi, Thôi nương tử thương hại ở một bên oán trách Ngu Tu Dung.

"Làm gì có tẩu tử nào mài rũa tiểu cô tử như thế, chẳng may tiểu nương tử sinh oán hận, xem phu nhân xử lý ra sao."

Ngu Tu Dung lười nhác nói:" Vân Na là đứa bé tâm địa quá tốt, nó ỷ vào ca ca yêu thương, Thạch Đầu a gia cưng chiều, Huyền Trang đại sư bảo vệ, nên sống quá vô tâm không chịu động não, thậm chí cho rằng trên đời này toàn người tốt."

"Như thế không được, ta còn nghe nói Thạch Đầu a gia lần này đi Tây Vực muốn diệt quốc, kiếm cho nó thân phận công chúa. Tuy là công chúa tiểu quốc, nhưng cũng là danh phận."

Thôi nương tử không coi vào đâu:" Công chúa phiên bang thì có gì hay, ở Đại Đường còn thiếu sao? Thiếp thân nghe nói, ở Dịch đình cung có cả công chúa chuyên nhảy múa cho quý nhân kìa, danh phận Phật nữ cao quý hơn nhiều."

Ngu Tu Dung thở dài:" Không chỉ là danh nghĩ thôi đâu, còn là công chúa có con dân, có lãnh địa, thành trì cơ. Sau đó dùng danh nghĩa quốc gia đó kinh lược Tây Vực, bộ tộc hoặc quốc gia nào không chịu tin Phật là đánh."

Thôi nương tử lo lắng nói:" Thế tiểu nương tử có cần phải thực sự chạy tới Tây Vực làm nữ quốc chủ không?"

"Không cần, đứa bé này cho tới bây giờ sống quá thuận lợi, thoải mái, cứ để tính cách vô tâm này phát triển tiếp, sẽ tới lúc bị thua thiệt lớn. Ta là tẩu tử, tất nhiên phải mài rũa nó." Ngu Tu Dung nghiêm nghị nói:

Thôi nương tử ngây ra nhìn nàng một lúc, than:" Thật là giống lang quân, phu nhân chỉ muốn ăn dưa ngọt của Vân Na tiểu nương tử mà nghĩ ra thật nhiều đạo lý."

Ngu Tu Dung phì cười, cầm quạt lên phe phẩy, dương dương đắc ý nói:" Ngươi không biết, không bắt nạt Vân Na một chút, làm sao qua được trời nóng thế này."

Cảnh tượng nhộn nhịp không chỉ xảy ra ở Vân gia, một ngày nữa thôi là tới đại điển rồi, không chì quan gia huân quý tất bật chuẩn bị, cả bách tính cũng hào hứng bàn tán, đáng tiếc chỉ quanh đi quẩn lại mấy đề tài cũ, vì lâu rồi trong cũng không có đủ thứ tin đồn truyền ra nữa.

Vì thế bàn tán nhiều nhất là, tân hoàng hậu là người thế nào? Nhưng hỏi đi hỏi lại, trừ ít chuyện liên quan tới xuất thân, cùng đề tài cấm kỵ không ai dám bàn kia, thì mọi người nhận ra, chẳng ai biết gì về vị hoàng hậu này cả.

Thế thì có hai khả năng, hoặc vị hoàng hậu này chẳng có gì đáng nói, hoặc là nhân vật cực kỳ lợi hại.

Bình Luận (0)
Comment