Đường Nhân Đích Xan Trác ( Dịch )

Chương 436 - Q2 - Chương 216: Nhu Cầu Của Mỗi Bên. (2)

Q2 - Chương 216: Nhu cầu của mỗi bên. (2) Q2 - Chương 216: Nhu cầu của mỗi bên. (2)

Vũ Mị từ trên con chiến mã trắng muốt nhảy xuống nhẹ nhàng như không, nàng vừa cưỡi ngựa một quãng đường dài, hai gò má ửng hồng quyến rũ, ném roi ngựa cho cung nhân đi cùng:" Tắm rửa."

Đợi nước được pha xong, cho thêm tinh dầu tới từ Tây Vực, rải thêm ít cánh hoa tươi, Vũ Mị bước vào thùng tắm cực lớn, trầm cả mình xuống nước, nước hơi nóng, cặp mày thanh tú khẽ nhíu lại rồi giãn ra, không phải do cung nhân sai sót mà chính nàng yêu cầu nước phải nóng như thế.

Tuy đã có tuổi, cũng là mẹ của ba đứa con rồi, Vũ Mị vẫn rất kiêu ngạo về vóc người của mình, da dẻ vẫn mịn màng, cặp vú săn chắc, đưa tay vớt ít cánh hoa nổi bồng bềnh trong nước vỗ vỗ nhẹ lên mặt, hưởng thụ cảm giác dễ chịu khi nước nóng ngấm vào da thịt.

Vũ Mị khép hờ mắt nghỉ ngơi chốc lát, hỏi cung nhân:" Bệ hạ ở đâu?"

Cung nhân vội đáp:" Ở đình bia ạ."

"Vũ Thuận theo bên hầu hạ chứ?"

"Bẩm hoàng hậu theo bên bệ hạ chỉ có gấu khoang."

Vũ Mị cau mày:" Không thân cận với mỹ nhân, suốt ngày ở bên một con súc sinh, thực không biết bệ hạ nghĩ cái gì nữa."

Cung nhân cười nịnh:" Với bệ hạ mà nói, mỹ nhân thường thấy, gấu lớn khó tìm, lời ngọt ngào của mỹ nhân không bằng sự trung thành của gấu lớn."

Vũ Mị bật cười:" Thế nào cũng có một ngày lột da con súc sinh đó."

Cung phụ họa một lúc, sau đó mới nói:" Hoàng hậu, tấu sớ của Khâu Hành Cung đã tới, bệ hạ xem xong không nói gì cả."

"Sau đó bệ hạ tới đình bia gặp Tả đại bạn, Tả đại bạn nhận định chuyện này do Khâu Thần Tích bị quá nhiều người ghét bỏ mà ra."

Vũ Mị phủ định ngay:" Không thể nào, đây là một cái bẫy cực kỳ tinh xảo."

"Tả đại bạn nói là chứng cứ xác đáng lắm ạ."

"Hừ, ngươi có tin chuyện này khó tránh khỏi liên quan tới con chó già họ Tả đó không?"

Cung nhân dò hỏi:" Hoàng hậu, có cứu Khâu Thần Tích không ạ?"

Vũ Mị cân nhắc một hồi, nói:" Khâu Thần Tích do Hứa Kính Tông tiến cử, vậy trạch phạt Hứa Kính Tôn là chuyện tất nhiều rồi. Ta cũng nên thua bệ hạ một lần, là nữ nhân, vượt qua trượng phu mình chẳng phải chuyện tốt."

….. ……

Cửa đại lao tử tù huyện Vạn Niên đóng chặt, khi Địch Nhân Kiệt vừa bước chân đi qua tức thì từng đợt tiếng gào thê lương từ trong phát ra, truyền đi xa.

Địch Nhân Kiệt đóng vội cửa lại, những tiếng kêu đó liền bị khóa chặt trong đại lao ngầm tăm tối.

Nhạn Cửu ngâm roi ra trong nước muối, sau đó quất lên mặt đất vài cái, ít nước muối bắn lên lò lửa, để lại những đốm trắng.

Tiếng roi như muốn xé rách không gian, quất chát lên lưng tội tù, chỉ rách da ngoài nhưng tội tù gào lên một tiếng không giống con người.

Địch Nhân Kiệt ngồi lật xem ghi chép lời khai, như chẳng nghe thấy tiếng kêu của tội tù.

Chính tên này đã đem bánh bao nhân thịt ném xuống đất dụ đứa bé, không đáng thương hại.

Đợi cho tội tù bị Nhạn Cửu đánh cho tinh thần thác loạn, Địch Nhân Kiệt mới đi tới tóm tóc hắn kéo lên:" Quá trình chế tác thuốc nổ của các ngươi thế nào?"

Tội tù há mồm:" Tiểu ..."

Không đợi hắn nói Địch Nhân Kiệt đã gật gù:" Ừm, khá lắm, có tiêu thạch, nói đi, còn gì nữa."

Tội tù không ngờ viên quan này lại bảo hắn nói đúng, vội vớ lấy cọng cỏ cứu mạng:" Lưu ..."

Địch Nhân Kiệt khen ngợi:" Khá đấy, có tiêu thạch, lưu huỳnh, còn gì nữa."

Hai lần bị cắt lời, tội tù nói gấp:" Xin tha mạng."

Địch Nhân Kiệt tức giận cực độ, thuận tay vơ một nắm than nhét vào mồm tội tù, quát Nhạn Cửu:" Tiếp tục, đánh đến khi hắn đem hết mọi chuyện nói ra."

Nhạn Cửu lau mồ hôi trán, lấy một cái bàn là sắt nung đỏ trên bếp lò, chẳng hề suy nghĩ dí vào mông tội tù. Một làn khói xanh cùng mùi két lẹt bốc lên nhưng không có tiếng kêu nào, tội tù ngất xỉu rồi.

Chuyện như vậy cũng đang xảy ra mới những tên tội tù khác, Địch Nhân Kiệt muốn bọn chúng khai ra phối phương thuốc nổ hoàn chỉnh trong vòng sáu này.

Mỗi tên chỉ biết một phần là đủ, khi chỉnh hợp khẩu cung sẽ có một quy trình chế tạo thuốc nổ hoàn chỉnh.

Về phần làm sao khiến những kẻ chẳng hề biết gì về thuốc nổ tuyệt mật của Đại Đường lại có thể khai ra được quá trình chế tác thì Địch Nhân Kiệt có cả vạn cách.

Hình bộ viên ngoại lang tới để làm nhiệm vụ giám sát, chỉ cần biết một chút tin tức là viết ngay thành công văn tuyệt mật đưa tới viện nghiên cứu. Trong toàn bộ quá trình đó luôn có hai hoạn quan đi theo.

Mỗi khi thí nghiệm thành công một lần, tên tội tù khai ra bí phương chết ngay.

Khiến cho về sau vị này giết người tới đỏ mắt, nhìn ai cũng giống biết bí mật thuốc nổ, nhìn ai cũng muốn giết người bịt miệng.

Khi viện nghiên cứu vũ khí chế tạo ra được thứ thuốc nổ đen giống hệt lần trước thu hoạch được, Địch Nhân Kiệt chỉnh lý văn thư, trước mặt ba vị Đại lý tự ti trực, Ngự sử đài ngự sử, Hình bộ viên ngoại lang, kéo tay Khâu Thần Tích đã hôn mê đóng dấu lên, còn làm ba bản.

Hắn lần lượt chia cho ba người:" Chuyện của hạ quan đã xong, còn lại trông vào ba vị quan trên."

Tên gián điệp hai mang Ôn Nhu thở dài:" Ta không tin Khâu Thành Cung lại không liên quan gì."

Đại lý tự ti trực mặt như đá nói:" Giết được 300 tinh nhuệ của Thổ Phồn, thứ phế vật như Khâu Thần Tích làm nổi."

Vị Hình bộ viên ngoại lang suốt ngày giám sát trong ngục tính cách trở nên vặn vẹo cười như cú mèo:" Giết, giết hết, thuốc nổ là trọng khí quốc gia, phàm kẻ nào biết được phải tru di tam tộc."

Khi Địch Nhân Kiệt ra ngoài, nhà lao chỉ còn lại một mình Khâu Thần Tích, khi Đại lý tự ti trực rời đi, nhà lao tử tù huyện Vạn Niên lần nữa trống không.

Đám người thời gian trước bao vây nha môn khóc lóc chửi bới cũng không thấy nữa, nha môn huyện Van Niên vắng vẻ khác thường.

Nhạn Cửu sờ các loại công cụ tra tấn vừa mới lập công, lòng buồn vô cớ, lẩm bẩm một hồi dùng hết sức bình sinh cầm roi da quất mạnh vào đại môn đóng chặt:" Nữa đi, nữa đi ..."

Bình Luận (0)
Comment