Đường Nhân Đích Xan Trác ( Dịch )

Chương 449 - Q2 - Chương 229: Cách Mạng Bắt Đầu Từ Gấu. (1)

Q2 - Chương 229: Cách mạng bắt đầu từ gấu. (1) Q2 - Chương 229: Cách mạng bắt đầu từ gấu. (1)

Khi hoàn cảnh chính trị tốt thì nhất định phải nỗ lực phát triển thương nghiệp, cố gắng tích góp nhiều tiền tệ. Đợi khi hoàn cảnh chính trị không tốt thì ném số tiền đó vào đầu tư đất đai, phát triển nông nghiệp.

Kiếm tiền từ thương nghiệp trời long đất lở, thu nhập từ nông nghiệp gió thoảng mây bay, âm thầm thay đổi thế giới.

Sản nghiệp bông của Vân gia tuyệt đối không thể đi cùng con đường với quan phủ, bất kể đồ quan phủ làm ra nát thế nào, giá cao ra sao, phục vụ tồi tệ đến đâu. So với đồ tư nhân tạo ra tốt hơn, giá thấp hơn, phục vụ tận tình hơn thì đồ tư nhân thường là thất bại.

Đó là chuyện đương nhiên.

Tư nhân muốn giành phần thắng thì chỉ có một cách, đó là cách mạng, lật đổ hoàng triều cũ, như thế mình mới làm chủ được.

Có một vị Tôn tiên sinh ở thế giới kia của Vân Sơ từng nói, cơn sóng lớn lịch sử cuồn cuộn chảy, thuận theo thì sống, chống lại thì chết.

Mà cái hoàng triều này đang như mặt trời giữa trưa, người ta chính là cái cơn sóng lịch sử đó, nên Vân Sơ chưa từng nghĩ tới chuyện làm cách mạng.

Đem so với danh ngôn của Tôn tiên sinh, Vân Sơ càng tin lời thái tổ, vì thái tổ nhà y không chỉ là nhà cách mạng, còn là người làm việc thực, còn thành công.

Thái tổ mở đầu văn tập nói --- Ai là kẻ địch của chúng ta, ai là bằng hữu của chúng ta?

Chỉ có làm rõ vấn đề này rồi mới có thể làm bước tiếp theo.

Thế là Vân Sơ nhìn bốn xung quanh, tìm kiếm bằng hữu, ngay cả lão bà Ngu Tu Dung cũng không phải là bằng hữu cách mạng của y.

Nếu Vân Sơ tạo phản, nữ nhân này sẽ ủng hộ, có điều tạo phản thành công thì hoàng hậu phải là nàng. Vậy còn tạo phản cái rắm, chẳng qua bình mới rượu cũ mà thôi.

Nếu Vân Sơ tạo phản, tên biến thái Ôn Nhu có khả năng đi theo, song sau khi tạo phản thành công, hắn phải là tể tướng mới được.

Sau đó một ngồi ở hoàng vị, một ở tướng vị, chém nhau tới máu chảy thành sông. Có bệnh mới đi làm chuyện như thế.

Còn về phần Địch Nhân Kiệt, nếu biết mình tạo phản, nhất định sẽ tìm lúc mình ít đề phòng nhất, đâm cho một nhát xuyên bụng. Sau đó nhân lúc mình chưa chết hẳn, hắn tự đâm bản thân một phát vào chỗ chí mạng, rồi dùng hơi thở cuối cùng của sinh mạng nói .... Hắn không hối hận.

Ái ái ái ... Vân Sơ nghĩ thôi đã thấy ngực đau như bị tên khốn đó đâm một nhát vậy.

Vân Sơ là cán bộ được dạy ra từ tư tưởng của thái tổ, trời sinh là kẻ địch với cái vương triều phong kiến này, cho nên y không tìm ra được dù chỉ một đồng chí có cùng hơi thở vận mệnh với mình.

Thực tế không làm được, nhưng chẳng ai cấm người ta ảo tưởng.

Vân Sơ nằm trên ghế tựa nghĩ thẩn nghĩ thơ, từ chuyện nọ sọ chuyện kia, Ngu Tu Dung hết tháng ở cữ tắm rửa sạch sẽ thơm tho đi qua trước mặt, y vẫn như chẳng thấy.

Ngu Tu Dung lại bế Mỹ Ngọc Nhi đi qua trước mặt y, Vân Sơ vẫn chìm sâu trong ảo tưởng của y.

Đổi bằng khuê nữ Thải Vân Nương lại đi một lượt, Vân Sơ vẫn bộ dạng hồn đi mây về gió đó, nhưng khóe miệng lại cười âm hiểm.

Lúc này Vân Sơ trong ảo tưởng đã khắc phục đường khó khăn muôn trùng, dẫn dắt nhân dân tạo phản thành công, đang cưỡi con ngựa mận chín đi trong biển người hoan nghênh, hết lần này tới lần khác hô khẩu hiệu --- Quyền lực thuộc về nhân dân.

Ngu Tu Dung dí sát mặt vào mặt Vân Sơ nghe được y lẩm bẩm câu đó, nàng nghi hoặc hỏi:" Ai là nhân dân, hay chàng nói Thế Dân? Muốn chết à, đó là tên húy của thái tông mà chàng dám nói linh tinh."

Vân Sơ giật nảy mình, người run lên một phát liền thấy nhi tử nằm trên bụng, vội ôm lấy nó.

"Chàng nằm mơ gì đấy? Có phải là mơ thấy mỹ nhân nào ở phường Bình Khang không? Quyền lực nào thuộc về cô ta? Quyền lực trên giường à? Chàng nói cho thiếp nghe, cô ta dùng cái gì làm chàng si mê như vậy? Thiếp thân cũng học."

Vân Sơ đẩy Ngu Tu Dung toàn mùi sữa ra:" Mới được một tháng, bớt sán tới nam nhân đi, muốn làm việc kia phải đợi hai tháng nữa."

Ngu Tu Dung cười khanh khách:" Phu quân thiếp đúng là chính nhân quân tử, nhịn tới bây giờ còn biết thương xót thân thể thiếp chưa khỏe."

Vân Sơ nhét con cho lão bà, hùng hổ tuyên bố:" Không nhịn nữa, đi tới phường Bình Khang luôn."

Ngu Tu Dung thấy trượng phu tới phòng Thôi nương tử còn hô to:" Nhớ kiếm nàng nào đẹp đẹp ấy, nhớ cả về nhà nhé ..."

Vân Sơ dựng ngón giữa lên với lão bà sau đó đi vào phòng Thôi nương tử, phát hiện trong đó có bảy tám con hổ vải được nhồi bông, đây hẳn là sản phẩm mới Vân thị phát triển.

Nhìn một cái là biết ngốc rồi, hổ vải là thứ có từ lâu, người ta nhét vỏ kiều mạch vào trong dùng làm gối, nhét bông vào sao làm gối được?

Sở dĩ không được là vì người Đường thích gối cứng, như gối trúc, gối gỗ, gối gốm, nếu không có gì thì người ta dùng cục gạch kê đầu chứ không dùng thứ êm êm để gối.

"Lưu Nghĩa! Đi tới rừng trúc bắt một con gấu khoang lại đây cho ta." Vân Sơ đột nhiên thò đầu ra ngoài cửa quát:

Lưu Nghĩa ở tiền viện nghe thấy, dù chẳng hiểu ra sao cũng dẫn phó dịch tới rừng trúc trong phường, bắt một trong hai con gấu nuôi trong phường về. Thứ này bắt dễ không, lấy thức ăn nhử thì lên núi đao biển lửa nó cũng theo.

Vân Sơ xách tai con gấu, kéo nó tới trước mặt Thôi nương tử:" Dựa theo hình dạng nó, làm cho ta con y hệt."

Nói rồi liếc qua đống hổ vải trên giường, mắng:" Toàn lãng phí đồ tốt."

Thôi nương tử khiếp đảm nhìn gia chủ tự nhiên thì nổi giận, sau đó nhìn tới con gấu đang há to mồm kêu đòi ăn, chỉ răng nó:" Răng khó làm lắm."

Vân Sơ bóp mồm nó:" Làm cái đầu tròn vo, miệng ngậm lại là được, nhớ kỹ lời ta, dùng gấm trắng đen tốt nhất, mắt dùng mã não. Nhà ta sau này không bán chăn đệm nữa, dùng thứ này phát tài."

Thôi nương tử bật cười:" Lang quân lại nói đùa rồi, sao không làm chăn đệm được, tháng này có tới 500 bộ chăn đệm chưa giao."

Vân Sơ ngớ người:" Không phải ở ngoài kia có người làm chăn đệm rồi à?"

"Có ạ, lúc nào cũng có, nhưng chẳng đâu tốt như nhà ta. Chăn bông họ làm ra cứng như chăn chiên, vừa ấm vừa phồng phồng thì phải tới nhà ta."

"Vậy cứ làm đi, ngoài ra mau mau làm cho ta con gấu."

Thôi nương tử vỗ vỗ đầu con gấu nằm trên mặt đất há mồm ăn vạ:" Loại súc sinh này chỉ có hai màu, bộ dạng cũng dễ làm hơn hổ nhiều, mai là thiếp thân làm xong."

Bình Luận (0)
Comment