Đường Nhân Đích Xan Trác ( Dịch )

Chương 491 - Quyển 3: Đất Bằng Dậy Sóng – Chương 001: Thay Đổi Cần Có Thời Gian.

Quyển 3: Đất bằng dậy sóng – Chương 001: Thay đổi cần có thời gian. Quyển 3: Đất bằng dậy sóng – Chương 001: Thay đổi cần có thời gian.

Tháng 1 năm Hiển Khánh đầu tiên, Huyền Trang đại sư sau khi dịch xong Nhân minh luận nghỉ ngơi rất lâu rốt cuộc đã bắt đầu dịch Lý môn luận.

Có điều lần này đại sư không ở trong chùa Đại Từ Ân nữa mà tới Tê Vân Tự ở Bá Thượng ở.

Đây là một cái miếu nhỏ, diện tích chưa tới 20 mẫu, phật đường chẳng qua có ba gian. Tòa miếu này được xây dựng vô cùng tinh xảo, dù là một chấn song cửa sổ, viên gạch ở bệ cửa, đều toát ra vẻ điềm đạm.

Chủ thể của tòa miếu không phải là Phật đường mà là một cái đình cao, trong đình là cây bách cỏ bị sét đánh làm đôi.

Cây bách cực lớn, bảy tám người ôm không xuể.

Công tượng cao thủ của phường Tấn Xương lợi dụng cây bách này điêu khắc một tòa Linh Sơn.

Linh Sơn ở đâu?

Nơi nào có Phật chính là Linh Sơn.

Nên ở đỉnh nửa cái cây khô ấy, những người thợ đó điêu khắc tầng tầng lớp lớp, vô số Phật đếm không hết.

Dưới thân Phật là con đường nhỏ trải đá tự hồ nhìn không thấy điểm cuối.

Con đường đó từ Linh Sơn kéo dài tới nhân gian.

Ở đầu con đường nhỏ có một tiểu sa di lưng đeo hành trang, đang ngẩng đầu nhìn Linh Sơn bao phủ trong mây mù, mà vạn thiên thần phật trên Linh Sơn cũng nóng ruột nhìn tiểu sa di.

Khác sự bình hòa, hạnh phúc và từ bi mà tượng Phật nơi khác thể hiện ra, các Phật đà trên tòa Linh Sơn này đủ loại thần thái khác nhau, thể hiện đủ muôn vẻ sắc thái cuộc sống, mà ai nấy đều bất an, tựa như có chuyện lớn sắp xảy ra.

Huyền Trưng xoa cái đầu trọc trơn nhẵn như quả trứng của tiểu sa di:" Ngươi không đi, họ bất an, ngươi đi rồi, họ càng bất an."

Vân Na cũng muốn sờ cái đầu tiểu sa di bằng gỗ rất trơn rất bóng, tất nhiên phải sờ thêm vài cái.

Huyện Lam Điền có rất nhiều suối nước nóng, Bá Thượng cũng có một suối nước nóng, suối không lớn, dòng chảy róc rách. Công tượng phường Tấn Xương đào xung quanh ra, trải đá xanh phía dưới, sau đó ở trên xây một gian phòng rộng không quá mười thước, trông như cái đình.

Cho dù lúc này ở ngoài gió lạnh rít gào, tuyết trắng bay bay, gian phòng rất nhiều cửa sổ này vẫn ấm áp như xuân.

Vân Na dìu đài sư vào đình, thấy bên trong hơi nóng mở một cánh cửa sổ ra:" Đại sư, thế này được chưa?"

Huyền Trang nhìn Vân Na với vẻ chiều chuộng:" Được rồi."

Vân Na chỉ một cái đèn dầu trên trần:" Cái đèn này dù rơi xuống cũng không gây hỏa hoạn, ca ca nói có cơ quan an toàn, chỉ cần đèn rời khỏi vị trí là lửa sẽ tắt. Ngoài ra bên trên có chỗ hút khói, khói bay ra ngoài, không làm gian phong nhỏ bị ô nhiễm."

Huyền Trang đại sư mỉm cười gật đầu liên tục.

Vân Na chạy sang chỗ cái giường đập đập giới thiệu:" Dưới đây có suối nước nóng chảy qua, mùa đông cái giường này lúc nào cũng ấm áp, đại sư không cần lo buổi tối quá lạnh.”

"Bàn ghế ở đây được làm vừa vặn với thân thể đại sư, dù ngồi dịch thời gian dài cũng không quá mệt mỏi ..."

Một thiếu nữ hoạt bát, một lão tăng gầy gò, một mặc áo lông chồn hoa lệ, một tăng bào cũ bạc màu, một ríu ra ríu rít chạy hết chỗ này chỗ khác, một đứng im tại chỗ mỉm cười không nói, tạo thành bức tranh rất có thiện ý.

Dù là nghênh khách tăng của Chùa Đại Tư Ân cũng rất hài lòng với cái am nhỏ này, Huyền Trang đại sư dịch kinh sách ở đây thực sự không thể tốt hơn.

Điều duy nhất làm nghênh khách tăng lấy làm lạ là, đại sư đối xử với mọi người đều rất tốt, nhưng chưa bao giờ gặp chủ nhân Vân gia. Mới đầu ông ta nghĩ, đại sư không thích người trẻ tuổi đó, nhưng qua sau nhiều năm quan sát, phát hiện không phải thế.

Có lẽ ... Tin đồn ngoài phường thị ... Khả năng ... Biết đâu là thật? Cho nên đại sư mới khó xử khi gặp người đó.

Đẩy đại môn Tê Vân Tự ra, bên ngoài chính là những ngôi mộ vô tận.

Mộ nơi này cực kỳ cổ xưa rồi, từ tấm bia đá sứt sẹo nghiêng ngả hoặc loang lổ nhìn ra, chủ ngôi mộ từ thời Hán.

Đa phần mộ không còn hoàn chỉnh, trải qua tháng năm dài dằng dặc, đã bị quá nhiều những tên đào trộm mộ ghé thăm.

Chủ nhân Vân gia tâm địa thiện lương, chôn những bộ xương phơi bày ra ngoài trở về mộ. Vì thế những ngôi một cũ và tòa miếu mới hòa vào nhau, lẫn thêm mảng tuyết trắng đó đây, thêm ý cảnh cổ kính hoang vu.

Người thường không dám ở nơi này chứ Huyền Trang đại sư chắc là không sợ ma quỷ đâu.

Giả như mà có thứ ấy thì hẳn càng hợp khẩu vị đại sư, bây giờ ông chẳng hề thích con người, những thứ còn lại đều thích cả.

Khu nghĩa trang này kỳ thực là do người Vân gia chưa kịp xóa bỏ thôi. Mảnh đất Quan Trung này đã cày cấy hàng nghìn năm rồi, người từng sống, từng chết ở đây nhiều vô số kể, nếu mà ai ai cũng giữ lại mộ thì cả cái Quan Trung này toàn mộ hết.

Từ đó có thể nói người Quan Trung cày cấy trên thi thể tổ tiên, nuôi dưỡng bản thân, và hậu đại, sau đó lại nằm xuống làm đất đai thêm màu mỡ, tạo thành vòng tròn tuần hoàn.

Huyền Trang đại sư vào Tê Vân Tự ở là chuyện bí mật, người biết không nhiều, đa phần vẫn nghĩ đại sư đang dịch kinh sách trong tháp Đại Nhạn.

Từ khi Huyền Trang đại sư vào Tê Vân Tự ở, thái độ của Ngu Tu Dung với Phật thay đổi lớn, thành kính hơn xưa rất nhiều.

Chủ yếu là trong thành Trường An có gia miếu, gia am, đạo quan tư nhân, cùng luyện khí sĩ rất nhiều. Nếu nói gia miếu nào có người xuất gia địa vị cao nhất, chẳng cái nào hơn được Tê Vân Tự của Vân gia.

Phải nói, cảm giác vinh dự của nữ nhân thật vô cùng kỳ quái.

Bận rộn hết Lễ Nguyên Tiêu, bách tính phường Tấn Xương rốt cuộc có kỳ nghỉ ngắn.

Kỳ thực cứ mỗi lần tổ chức hoạt động Nguyên Tiêu với phường Tấn Xương mà nói là khảo nghiệm cực lớn, càng là một lần khảo nghiệm với năng lực kinh tế của huyện Vạn Niên. Người tham dự hoạt động này không chỉ có người trong thành Trường An, mà còn có người ở châu huyện phụ cận. Chỉ cần người có thân thích ở Trường An, đều muốn tới tham gia hoạt động như mộng như ảo đó.

Trước kia nhà phú quý ở Trường An thích đi Lạc Dương ăn Tết, một là vì Lạc Dương ấm áp hơn Trường An, hai là quản thúc ở đó thoải mái hơn, có nhiều thời gian du ngoạn hơn.

Giờ thì ngược lại rồi, người Trường An có thể mời thân thích phú quý của mình ở vùng ngoài, tới đây hưởng thụ một ngày lễ cả đời khó quên.

Đây là hiện tượng cực tốt, chứng tỏ Trường An lại lần nữa có sức hấp dẫn lớn.

Vân Sơ tin, khi bông được trồng với quy mô lớn, địa vị của Trường An sẽ còn tăng lên nữa.

Thay đổi là thứ khó thấy ngày một ngày hai, Vân Sơ chẳng vội, y còn trẻ, có thời gian để thong thả chờ đợi.

Bình Luận (0)
Comment