Đường Nhân Đích Xan Trác ( Dịch )

Chương 499 - Q3 - Chương 009: Tạo Dựng Cơ Sở. (1)

Q3 - Chương 009: Tạo dựng cơ sở. (1) Q3 - Chương 009: Tạo dựng cơ sở. (1)

Thuế của Đại Đường rất linh hoạt, quan viên cấp huyện cần thu tám thành thuế nộp lên châu, châu nộp bảy thành lên quốc khổ.

Vì có cách tính đó, lương thực, vải vóc, tiền bạc trong kho của huyện Vạn Niên có số lượng rất khả quan.

Vân Sơ dựa theo cách thu thuế hộ bộ thích nhất, đem vật chuyển thành tiền nộp lên hộ bộ.

Đó là nguyên nhân mà hộ bộ cực lục tiến cử Vân Sơ lên lại bộ.

Bọn họ không biết trong quá trình chuyển hóa đồ thành tiền, huyện Vạn Niên đã lãi trên ba thành. Đó là chưa tính quan phủ địa phương xưa nay luôn cần tính toán tổn thất vận chuyển, lưu kho, tiêu hao.

Giờ quan lại huyện Vạn Niên đi tới đâu cũng có thể ưỡn ngực tự hào rồi, chỉ vẻn vẹn vì mọi người đều biết, huyện Vạn Niên bây giờ xuất hiện tình trạng thiếu kho chứa, phải kiếm chỗ đất cao xây dựng loạt kho bãi.

Vì thế thưởng cuối năm nay của huyện Vạn Niên, trừ quan lại và tạp dịch trong huyện biết ra, người ngoài không sao biết.

Ngô chủ bạ khi phát thưởng nói rồi, tiền lương phát cho ngươi, đem về nhà trốn trong chăn cười với lão bà là được, không được tiết lộ ra ngoài.

Nếu vì chuyện ban thưởng này tiết lộ ra ngoài làm huyện tôn bị ngự sử đàn hặc, vậy chẳng những truy hồi tiền thưởng năm nay, còn phải trả lại tiền thường những năm trước.

Dù có người không thích Vân Sơ, vì bản thân, bọn họ chẳng nói ra.

Ở huyện Vạn Niên, làm tốt việc của mình mới là quan trọng nhất, cho dù cả năm ngươi không xuất hiện trước mặt huyện tôn lấy một lần, chỉ cần mảng ngươi quản lý không xảy ra chuyện là được.

Huyện Vạn Niên này có hai thành gia đình có người làm việc cho quan phủ, có hai thành gia đình có người làm ăn, ba thành đang làm công tượng, chỉ có ba thành là toàn bộ dựa vào nông sự mưu sinh.

Ở Đại Đường, nam tử là lực lượng lao động chính trong nhà, một khi mất đi nam tử, không cách nào giải quyết tình trạng nghèo khó.

Cho nên Vân Sơ bắt đầu đem nữ tử của những nhà đó bồi dưỡng thành sức lao động chính, nguồn kinh tế chính trong nhà.

Xưởng dệt chính là cách giải quyết, vì bảo vệ những nữ nhân này, Lý Trị đem xưởng dệt cho một đám hoạn quan quản lý.

Ít nhất hoạn quan sẽ không như Lý Nghĩa Phù, thấy nữ tử người ta, quan tâm tới về hậu trạch mình.

Hôm nay trời quang mây tạnh, ánh sáng chan hòa huyện lệnh Vân Sơ sẽ đích thân dẫn chúc quan phía dưới rời thành đi thăm hỏi những người nghèo khổ ngoài thành.

Chuyện hay như thế Ôn Nhu tất mới nhiều ngự sử quen biết đi theo.

"Chuyện này huyện Vạn Niên làm không chỉ một lần, mỗi năm vào mùa xuân là thời điểm khó khăn nhất của bách tính, nhà nghèo khổ càng thế."

"Mọi người xem, phía sau có hơn trăm xe chở lương thực, vải, dầu, một số y phục cũ. Một phần do huyện Vạn Niên trích từ kinh phí ít ỏi ra, một phần là do quan viên quyên góp."

"Cũng có rất nhiều thương gia chủ động ủng hộ, cho nên mới có cảnh tượng này, đây là biểu hiện chúng ta đang sống trong thời thịnh thế."

Đám ngự sử ngôn quan chỉ cho rằng chỉ là một màn biểu diễn, cười nói tâng bốc Vân huyện lệnh, một số còn nói đùa, làm xong việc này phải đi tìm ổ ôn nhu, bù đắp khổ cực xuống nông thôn. Huyện Vạn Niên giàu có nổi tiến, thế nào cũng được không ít tiền vất vả.

Khúc Giang Lý gần thành Trường An nhất bị bỏ qua, lý chính Nhị Ngưu không chịu, lớn tiếng kiếu nại với huyện tôn, trong lý của hắn còn nhiều người cứu tế.

Quan viên nghe câu này coi như trò cười.

Nhị Ngưu mặt dạy, hắn biết huyện tôn mang đi toàn thứ tốt phục vụ cho cuộc sống, chỉ cần kiếm được một ít thôi là đủ tổ chức một hai lần tiệc bàn dài khảo thưởng bách tính vất vả rồi.

Vì thế hắn kéo một số bách tính nghèo khó rách rưới ra, chứng minh cho huyện tôn thấy Khúc Giang lý có người nghèo.

Tiểu lại hay tới Khúc Giang lý làm việc, thì thầm bên tai hộ tào vài câu, sau đó hộ tào dùng đủ thứ ngôn từ ô uế chửi bới.

Còn tuyên bố phải thẩm tra kho của Khúc Giang lý.

Ai cũng biết Nhị Ngưu làm thế để tranh thủ lợi ích cho bách tính trong Khúc Giang lý thôi, thân là lý trưởng, làm thế chẳng thành vấn đề, con có khóc mẹ mới cho bù là nhận thức chung của quan viên mà.

Bỏ lại Khúc Giang lý ở phía sau, càng đi về phía đông, đường xá bắt đầu lầy lội, trời ấm lên một chút, tuyết tan trộn lẫn với bùn làm đám ngự sử ngôn quan cau mày, điều kiện ở những nơi này quá kém, thế này họ có muốt viết tấu ca tụng cũng khó rồi.

Mùa thu năm ngoái Khúc Giang phá đê tiết lũ, Khúc Giang lý không thiệt hại nhiều, nhưng bách tính vẫn tổn thất lớn.

Lý trưởng đưa tới danh sách người cần cứu tế, Vân Sơ dẫn chúc quan cùng đám ngự sử ngôn quan xem xét từng nhà.

Gặp nơi nhà sụp đỗ thì cho thêm ít tiền lương, còn dặn dò lý trưởng, càng ở giai đoạn thiên tai, càng phải giúp đỡ, phát huy tinh thần láng giềng tương thân tương ái, cùng nhau đối diện với thiên tai, chiến thắng thiên tai.

Gặp người vì mắc bệnh khiến cuộc sống gian nan, vị y chính Vân Sơ thậm chí chủ động khám bệnh, bốc thuốc cho họ, cho phép họ tới nhà thuốc bình chuẩn lấy thuốc giảm giá.

Dần dần ngự sử ngôn quan phát hiện ra chuyện không như mình nghĩ.

Vì Vân Sơ một huyện lệnh ngũ phẩm tôn quý như thế, lại chủ động đi vào ngôi nhà lụp xụp đen ngòm của bách tính, mở chum gạo ra xem lương thực, uống nước lã do bách tính bề lên. Còn hỏi nhà họ có khó khăn gì, đích thân ghi lại vào cuốn sổ nhỏ.

Tới khi Vân Sơ ngồi xuống bên giường bà già toàn thân bốc mùi thối tới không chịu nổi, bắt mạch kê đơn cho bà ta, lấy thuốc từ số thuốc mang theo, dặn đi dặn lại thân quyến bà già điều cấm kỵ khi dùng thuốc. Suy nghĩ đám ngự sử ngôn quan thẻ thay đổi rất nhiều, không còn coi đây là chuyến dạo chơi nữa, ai nấy trở nên nghiêm túc, càng không kêu ca vất vả.

Vân Sơ khả năng là quan viên cấp bậc cao nhất mà bách tính ngoài thành Trường An gặp được.

Mặc dù khi đi lao dịch, bọn họ từng gặp nhiều xe ngựa, đội ngũ lớn xa hoa, ở đó nhất định có viên quan lớn hơn Vân Sơ nhiều. Nhưng đứng dưới mái hiên nhà họ, cùng họ tán gẫu chuyện cuộc sống, quan tâm tới họ ngày ăn mấy bức, chắc chắn Vân Sơ là viên quan cao nhất.

Thôn bị lũ nhấn chìm, Vân Sơ kiến nghị đào kênh thoát nước.

Phòng bị sập, Vân Sơ hứa huyện nha sẽ giành khoản tiền ra xây nhà ở thống nhất. Nhưng nơi xây nhà ở dứt khoát không được chiếm dụng chút ruộng nào, như vậy dư ra ít đất, giảm bớt một phần tiền của huyện nha.

Gặp người chặn đường kêu oan, Vân Sơ lập tức xử án ở sân phơi, làm rõ vụ án ngay lập tức. Tuy người đi theo đôi khi hơi thô bạo chút, nhưng bách tán thành, dù sao bọn họ có được sự công bằng.

Nếu gặp phải ác bá bị thôn dân tố cáo ... Cái này Vân Sơ thích lắm, kéo ác bá ra, không cần biết đúng sai, trước tiên cứ đánh ba mươi gậy. Trong tiếng hét thê thảm của ác bá, trong tiếng la hét phẫn nộ của bách tính, lửa giận tích trữ trong dân gian tiêu trừ.

Bình Luận (0)
Comment