Đường Nhân Đích Xan Trác ( Dịch )

Chương 512 - Q3 - Chương 022: Nghị Sự.

Q3 - Chương 022: Nghị sự. Q3 - Chương 022: Nghị sự.

Khi đi qua cửa báo danh tiến vào, Vân Sơ rõ ràng phát hiện tên quan điểm danh nhìn mình thêm một lúc.

Vội vàng đi vào đại trướng lớn như cung điện, Vân Sơ trước tiên đánh giá quan chức người có mặt để xác định chỗ đứng của mình.

Nhìn một cái kinh ngạc phát hiện ra có hai vị trí của hành quân đại tổng quản.

Bên trái là cờ Liêu Đông đạo hành quân đại tổng quản, tức là Cao Câu Ly. Bên phải là Thần Khâu đạo hành quân đại tổng quản, chỉ Bách Tề.

Bùi Hành Kiệm gọi:" Tới đây, ở phía dưới ta."

Trong quân toàn đám lưu manh, tiếng gọi này của Bùi Hành Kiệm làm cả đám cười rộ lên.

Trêu ghẹo kiểu này chẳng là gì với Vân Sơ, huống hồ mỗi lần tên này trêu chọc, y lại tưởng tượng ra thân thể trần truồng của Công Tôn, trong lòng liền thoải mái vô cùng. Vân Sơ đi tới đánh miệng về phía hai vị trí trống:" Nói xem."

Bùi Hành Kiệm đắc ý:" Đây là bí mật mà chỉ quan tứ phẩm mới biết, ngươi là ngũ phẩm chưa đủ tư cách."

Vân Sơ nghiêm mặt hỏi:" Trên đài bái tướng chỉ thấy Anh công, nói cách khác tấn công Bách Tề tiến hành bí mật à?"

Bùi Hành Kiệm thấy Vân Sơ nghiêm túc thì thu lại vẻ đùa cợt:" Đại quân chia làm hai được, một do Anh công thống lĩnh, 26 vạn quân, xưng là 50 vạn. Mục đích chủ yếu là thú hút sự chú ý của Cao Câu Lý, khiến chút rút quân khỏi Tân La."

"Một đạo khác do Tô công thống lĩnh, suất lĩnh 10 vạn đại quân xuất phát từ Thành Sơ, vượt biển đánh Bách Tể từ phía tây."

"Thực ra còn đạo quân thứ ba, chính là Tân La vương Kim Xuân Thu, ông ta suất lĩnh quân Tân La giáp kích Bách Tể từ phía đông, nhưng đạo quân này có hay không phải xem động tĩnh từ hai đạo quân kia thế nào."

Vân Sơ cau mày:" Có 36 vạn quân thôi, có khinh địch quá không?

Bùi Hành Kiệm thấp giọng đáp:" Bệ hạ lần này đánh cược lớn đấy, quyết tâm còn lớn hơn Dương Quảng, các châu huyện phía bắc Đại Hà phải toàn lực cung ứng lương thảo vật tư cho đại quân. Chúng ta chỉ có 36 vạn quân, nhưng đều là tinh nhuệ."

Vân Sơ hiểu ý hắn, năm xưa Dương Quảng đánh Cao Câu Ly, huy động 200 vạn đại quân và dân phu đi theo, làm nước Tùy suy kiệt dẫn tới nổi loạn, triều Tùy cũng vì thế mà sụp đổ.

Lý Trị đúng là quyết tâm rất lớn, nếu chiến thắng còn đỡ, nếu mà bại, ít nhất Đại Đường phải mất 20 năm mới khôi phục quốc lực. Nghiêm trọng hơn thì ... Chuyện gì cũng có thể xảy ra.

Điều này đồng nghĩa với việc bọn họ cũng phải dốc toàn lực, nếu không sẽ thành tội nhân muôn vạn người phỉ nhổ.

Lý Tích và Tôn Định Phương đi vào, tiếng ồn ào trong quân trướng biến mất ngay.

Hai người chia nhau ra ngồi ở hai chiếc ghế đại tổng quản, trong khi Tô Định Phương chỉ khép mắt dưỡng thần thì Lý Tích ngồi xuống một cái, ánh mắt như điện quét một vòng quanh đại trướng, người đứng bên trong đều cúi đầu, không dám đối diện với ông ta.

Có vẻ là do không thấy người thích hợp đem tế cờ, Lý Tích bất mãn hừ một tiếng:" Quy củ trong đại trướng của lão phu không cần phải nói nữa, biết thì tự biết, không biết thì trước khi chặt đầu sẽ biết."

" Lần này quân vụ là diệt Cao Câu Ly, chỉ cần thành công, không cần biết các ngươi làm chuyện thối nát gì, cứ đẩy lên người lão phu."

" Không diệt được Cao Câu Ly, cho dù ngươi dũng mãnh tuyệt luân, giết địch vô số, lão phu trong lòng không thoải mái, đem các ngươi ra chặt đầu cũng đừng kêu oan."

Giọng điệu này của ông ta giống một đầu tử đạo phỉ chứ không phải đại tướng quân. Cơ mà nghĩ tới xuất thân của ông ta thì đúng thôi, ông ta không chỉ là tên đầu tử đạo phỉ, còn là loại đánh đâu thắng đó.

Vân Sơ cùng các tướng quân khác hô một tiếng "Vâng", sau đó tiếp tục đứng thẳng tắp nghe giáo huấn.

Lý Tích quay đầu sang Tô Định Phương:" Lão Tô, người trong này ông nhìn trúng ai cứ mang đi."

Tô Định Phương mở mắt ra:" Bách Tể chẳng qua là bé bằng cái móng tay, chẳng cần nhiều tinh binh mãnh tướng. Ngược lại ông dọc đường sông núi hiểm trở, không dễ sống, ông cứ xem mà phân phối cho lão phu là được."

Hai người họ ở trên thì thầm với nhau một hồi, trưởng sử hành quân Trương Khác lấy ra tờ giấy viết đầy tên, bắt đầu điểm danh.

Bùi Hành Kiệm tất nhiên được điểm danh, sau đó theo lão sư của hắn rời đại trướng trung quân. Vân Sơ hâm mộ lắm, vì hắn chỉ cần tới Thành Sơn là có thể ngồi thuyền sang đánh Bách Tể rồi, nhàn nhã hơn lộ quân của họ nhiều.

Cao Câu Ly lúc này là nước lớn thực sự, nhân khẩu có hơn 70 vạn hộ, người có thể chiến đấu không dưới 60 vạn, thêm vào người Mạt Hạt ở Hắc Thủy sẽ còn nhiều hơn.

Lãnh thổ lơn hơn Tân La, Bách Tể chục lần.

Mà cánh quân này của họ có hai sáu vạn tinh nhuệ, phải phá thành vượt ải, nghe đã biết khó nuốt.

Lý Tích tiếp tục nói:" Đều là người thân kinh bách chiến rồi, lên chiến trường phải làm sao đều hiểu cả. Chỉ cần nhớ, trận chiến này không cần các ngươi có kỳ mưu diệu kế gì, không cần các ngươi tự ý chủ trương, chỉ cần các ngươi nghê quân lệnh của lão phu."

" Nghe theo mệnh lệnh thì dù có chiến tử, lão phu cũng thỉnh công cho các ngươi, kẻ nào tự ý hành động, dù đại thắng, lão phu cũng chém không tha."

"Đây là lần cuối cùng lão phu nói những lời này, sau này, lão phu không nói, chỉ xem các ngươi làm."

"Bây giờ trưởng sử sẽ biên luyện các ngươi."

Ông ta nói không nhiều, quân lệnh đưa ra cũng không nhiều, nhưng như thế mới khó.

Thà ông ta quy định rõ ràng cái gì được làm cái gì không còn dễ, định ra thứ quy củ mập mờ thế này, ngươi sẽ chẳng biết phải làm gì mới không bị chặt đầu.

Trưởng sử là Tả kiêu vệ tướng quân Bàng Đồng Thiện.

Vân Sơ không quen người này, chỉ thấy qua mấy lần mà thôi.

Theo mệnh lệnh ông ta đưa ra, Tiết Nhân Quý thuộc tiền quân của Kế Tất Hà Lực.

Trung quân do chính Lý Tích tiết chế.

Vân Sơ thì phân phối tới hậu quân của Bình Nguyên huyện hầu Cao Khản, người này là tâm phúc của Lý Tích.

Mọi người nhận lệnh rời đi, chỉ có Vân Sơ đứng nguyên tại chỗ, khi trong lều chỉ còn Lý Tích, ông ta lạnh nhạt hỏi:" Ngươi muốn thuốc nổ sao?"

Vân Sơ gật đầu:" Mạt tướng rất cần thuốc nổ."

"Thuốc nổ có, lôi hỏa đạn cũng không thiếu, nhưng phải vượt Liêu Thủy mới phát."

Vân Sơ không nhiều lời, lùi ngay, chỉ cần nhắc cho ông ta đừng quên chuyện này là được, đây là trong quân, quyền uy của Lý Tích lớn hơn bình thường vô số lần.

(*) Bản đồ xài tạm.

Bình Luận (0)
Comment