Đường Nhân Đích Xan Trác ( Dịch )

Chương 516 - Q3 - Chương 026: Nhiệm Vụ.

Q3 - Chương 026: Nhiệm vụ. Q3 - Chương 026: Nhiệm vụ.

Tháng năm ở Hà Bắc đã rất nóng, trong quân trướng của Lý Tích còn đặt một cái chậu than, ông ta để trần nửa người bên phải, cầm cái chân cừu, nướng trên lửa.

Thấy Vân Sơ đi vào, Lý Tích đưa cái chân cừu cho y, nói: "Dùng lửa nhỏ nướng, bỏ ít muối thôi."

Nói rồi mời Cao Khản ngồi xuống, hỏi xem có chuyện gì.

Cao Khản đem tấm bản đồ da dê cho Lý Tích xem, nói rõ sự việc, Lý Tích chem chú xem tấm bản đồ da dê đó rất lâu.

Lát sau hai quan quân cao cấp đi vào báo cáo quân tình, tên tiểu lâu la như Vân Sơ chỉ có phận ngồi bên lò than nóng nướng thịt cho người ta.

Lý Tích như rất lâu sau mới nhớ tới y:" Thứ này lai lịch bất chính hả?"

Vân Sơ đường hoàng nói:" Lai lịch rất chính đáng, do người Đại Đường hiến lên, mục đích là muốn đưa cả nhà tới Trường An sống. Ti chức vừa vặn giúp được nên đồng ý, người ta liền hiến bản đồ lên, ti chức và huynh đệ trong quân nghiên cứu rất lâu, thấy thứ này đáng tin nên mới đưa tới chỗ cao tướng quân."

Lý Tích gật gù:" Giữ quy củ là tốt, làm khá lắm, hai ngày tới nhổ trại tới Liêu Đông, nếu ngươi đã biết ý đồ của bản soái, vậy nói đi, ngươi định đối phó với kẻ nào?"

Vân Sơ thi lễ:" Xin nghe tướng lệnh."

"Trong các bộ tộc Liêu Đông, béo nhất chính là Mạt Hạt đã rời Hắc Thủy đặt chân ở Bột Hải. Khất Khất Trọng Tượng là kẻ có vài phần bản lĩnh, mấy năm qua nghiêng ngả giữa Đại Đường và Cao Câu Ly, kiếm được không ít lợi lộc."

"Loại cỏ đầu tường đó luôn là đối tượng bị tiễu trừ đầu tiên, vậy mà giờ còn mưu tính lập ra nước Bột Hải gì đó chứ! Đừng nói Đại Đường, có Cao Câu Ly ở đó, hắn đừng hòng có thể lập quốc, kẻ này định sẵn là thất bại rồi."

Lý Tích nói tới đó chỉ Vân Sơ:" Mạt Hạt bộ giao cho ngươi đó, đi di. 500 cân thuốc nổ, 100 quả lôi hỏa đạn, nếu không đủ thì tự nghĩ cách. Giám quân hỏi tới cứ đẩy cho lão phu, nói là lão phu cấp."

Vân Sơ trước sau như một nói:" Ti chức lấy đâu ra thuốc nổ chứ?"

Lý Tích bóp vai Vân Sơ đẩy ra ngoài:" Nghĩ cách đi, ngươi thông minh lắm trò, bọn lão phu không bì được. Đi đi, đi đi, nghe nói người Mạt Hạt có một loại châu, giá trị rất cao. Giết xong Khất Khất Trọng Tượng thì mang tới cho lão phu một đấu."

"Đang thương cho lão soái nhà ngươi, bao năm qua chinh chiến vì nước, chẳng kiếm được chút lợi lộc nào, mang về cho lão phu một ít, để lúc dưỡng lão cũng dư dả một chút."

Bất tri bất giác Vân Sơ đã đứng dưới ánh mặt trời, vẫn nghe thấy tiếng cười đắc ý của Lý Tích.

Ngẩng đầu lên muốn nhìn bầu trời, không ngờ lại nhìn thấy hai cái đầu lâu dữ tợn đầm đìa máu.

Đầu lâu còn rất mới, máu đen kéo thành sợi nhỏ xuống, chẳng biết là máu hay là não.

Lý Tích ngay trước mặt Cao Khản bức bách Vân Sơ dùng thuốc nổ của mình chứng tỏ ông ta chưa bao giờ hoài nghi Vân Sơ có phải là hung thủ vụ nổi cầu Hàm Dương không.

Ngay từ đầu lão tặc khốn kiếp đã khẳng định rồi.

Vân Sơ vừa mới về quân doanh thì quan kỳ bài đã đưa quân lệnh tới, nội dung trên đó rất đơn giản -- Diệt Mạt Hạt bộ!

"Quá gấp rồi, Mạt Hạt Bộ nằm mé sau phía trái người Cao Câu Ly, không diệt được Cao Câu Lý thì làm sao đối phó được với Mạt Hạt bộ?"

Ôn Nhu xem quân lệnh xong thì cuống lên, hắn cho rằng trung quân đưa sai quân lệnh rồi, đầu tiên là vượt Liêu Thủy, lấy được Tương Bình, Cái Mưu xong mới tới Mạt Hạt bộ chứ.

Vân Sơ khịt mũi:" Là quân lệnh dự định, không phải là muốn chúng ta tấn công ngay bây giờ."

Ôn Nhu vội vàng cầm quân lệnh lên xem lần nữa rồi thở phào:" Không ghi rõ ngày tháng."

Vân Sơ gật đầu:" Tiết Nhân Quý đã lấy lương thảo đi chưa?"

"Rồi, vận may của hắn rất tốt, Khiết Đan trên đường hành quân của chúng ta, diệt Khiết Đan chẳng qua là chuyện thuận tay mà làm thôi." Ôn Nhu hâm mộ lắm:

Vân Sơ cũng biết, bọn họ sở dĩ nhận được cái quân lệnh tồi tệ này là do mình.

Đại quân tới U Châu nhưng không vào thành, đi qua bên cổng thành, tiếp nhận Lý Tích và quan viên U Châu kiểm duyệt xong thì đi thẳng tới phương bắc.

Tiền quân của Khế Tất Hà Lực tới Liễu Thành, đang hư trương thanh thế.

Còn trung quân của Lý Tích và hậu quân của Cao Khản âm thầm bắc tiến.

Trên đường đi, vụ đầu tư của Vân Sơ vào Tiết Nhân Quý thu được báo đáp cực kỳ phong phú, 200 con cừu, 27 con ngựa, 10 con trâu và 12 con lợn mõm đen.

Cừu thì con chết con sống, lợn thì chết hết rồi, nên Vân Sơ tranh thủ lúc toàn quân nghỉ ngơi thì sai quân tốt lột da lợn, ướp một lớp muối sau đó treo trên trường thương, vừa hành quân vừa phơi khô.

Để tránh bị quân tư mã phát hiện, đám quân tốt chuyên môn vây tên phơi thịt khô ở giữa. Đây là thịt đấy, đám tướng sĩ trên đường hành quân thi thoảng một cái là lòng đầy hạnh phúc.

Cứ tới lúc chôn nồi nấu cơm thì quân doanh của Vân Sơ lại truyền ra nước canh xương, mỗi lúc như thế quân doanh canh phòng cực kỳ nghiêm ngặt, mỗi quân tốt mắt sắc như ưng không để cho bất kỳ nguy cơ nào uy hiếp tới bát cơm chan đẫm canh nước thịt của mình.

Tiền quân của Khế Tất Hà Lực đã diệt trừ tất cả ẩn họa trên đường hành quân, thanh lý cực kỳ sạch sẽ. Khiến cho đại quân của Lý Tích tới tòa thành nhỏ Thông Định bên Liêu Thủy người Cao Câu Ly ở đây không biết gì cả.

Lý Tích tựa hồ rất quen thuộc địa hình nơi này, đại quân dừng cách Thông Định 30 dặm.

Sau khi đợi nửa canh giờ, quân tư mã lại lần nữa thúc giục đại quân tiến lên.

Khi Vân Sơ tới Thông Định không ngờ nhìn thấy Quách Đãi Phong, thì ra tên chó má này dẫn một đội kỵ binh, vó ngựa bọc lớp vải bông dày, dùng thế sét đánh không kịp bưng tai xông vào cổng thành Thông Định. Cùng quân Cao Câu Ly huyết chiến một tuần hương, hắn chém chết thủ tướng, đoạt cái nơi gọi là thành trì, chẳng bằng nói là tòa quân trại bằng gỗ này.

Quách Đãi Phong nhìn thấy Vân Sơ vào thành dùng giọng điệu cực kỳ ngông nghênh nói lớn:" Đa tạ Vân tướng quân không đánh gãy chân."

Biết nhiệm vụ tên này vừa thực hiện rất nguy hiểm, Vân Sơ chẳng để bụng chuyện cũ nữa, chắp tay nói:" Quách tướng quân uy vũ."

Có lẽ vì lập được công rồi, lòng dạ cũng thoáng đạt hơn, thấy không cần chấp nhặt Vân Sơ nữa, rộng lượng tuyên bố:" Được, vì câu này, ta tha thứ cho ngươi."

Vân Sơ vừa bực mình vừa buồn cười:" Đợi vượt Liêu Thủy, ngươi lần nữa lập công, mỗ cam nguyện mở tiệc mừng công cho ngươi."

"Giao hẹn như thế." Quách Đãi Phong nói xong ưỡn ngực bước chân như vương bát đi nơi khác khoe khoang:

Bình Luận (0)
Comment