Đường Nhân Đích Xan Trác ( Dịch )

Chương 544 - Q3 - Chương 054: Thắng Rồi.

Q3 - Chương 054: Thắng rồi. Q3 - Chương 054: Thắng rồi.

Hai quân giao chiến, điều tối kỵ là rút lui vô duyên vô cớ không có hiệu lệnh gì thế này. Người Cao Câu Ly chỉ thấy cờ soái nhà mình lui rồi, bám sát là quân Đường giáp đen.

Thế trận vốn đang vững vàng, dù hơi bị áp đảo một chút, quân Đường rất khó lòng xuyên phá, nhưng cờ soái vừa lui các quân liền loạn ngay. Một phần muốn cứu việt đại soái, phần khác tưởng đội ngũ khác bị đánh bại rồi, đang bỏ chạy, không muốn tụt lại giữa vòng vây quân Đường, tướng lĩnh vội vàng rút lui.

Quân địch mới có chút dấu hiệu hỗn loạn là Cao Khản nhìn ra ngay, lệnh toàn quân xuất kích. Sáu vạn đại quân đợi tới sốt ruột phía sau hô hào như biển gầm kéo tới. Quân Đường ở tiền tuyến thấy áp lực giảm mạnh, kỵ binh có không gian hoạt động, ùn ùn đổ tới như từng đợt sóng đen.

Quân Cao Câu Ly hoàn toàn vỡ trận, các quân bị chia cắt tan nát, càng không có lòng dạ nào chiến đấu nữa.

Một mũi tên bắn vút qua vai Vân Sơ, Vân Sơ rút đoản mâu định ném trả, không ngờ thấy Kim Nhu Như, mà ngay bên cạnh Kim Nhu Như là một người giáp vàng, đoản mâu của y cắm vào chân hắn.

Ném bừa thôi mà cũng trúng, tên đó đen đủi cỡ nào vậy.

Đoản mâu đã cầm trong tay, Vân Sơ ném ngay, nhưng mục tiêu không phải là Kim Nhu Như mà là tên mặc giáp vàng chói mắt kia.

Ném bừa thì trúng, khi nhắm chuẩn lại hụt, đoản mâu của Vân Sơ cằm vào chiến xa. Đột nhiên Kim Nhu Như hét lớn nằm lên người tên kia, chẳng biết làm sao giáp nàng rách, máu trào ra, còn tên phía dưới kêu càng thê thảm. Đợi khi thân vệ kéo Kim Nhu Như ra thì người giáp vàng phía dưới bị một mũi tên đâm sâu nửa thước.

Chiến xa hoảng loạn bỏ chạy, một đám giáp sĩ cầm trường mâu dài hơn trượng, chặn đường đội ngũ của Vân Sơ.

Khi Vân Sơ chuẩn bị tổ chức thuẫn trận nghênh địch thì tiếng chiêng la gấp gáp từ sau lưng truyền tới.

Đó là tín hiệu rút quân.

Sao lại rút? Vân Sơ có chút tức giận ngẩng đầu nhìn mới phát hiện tường thành Tích Lợi đã ở ngay trước mắt, nếu còn tiến tới sẽ làm mồi cho cung tiễn thủ trên tường thành. Y tiếc nuối ghìm cương ngựa mận chín đã thở hồng hộc, đám thân binh vương tộc vẫn chĩa mũi mâu về phía Vân Sơ nhưng từng bước lui về.

“Chiến thắng!”

Quân Đường la hét điếc tai.

Cao Khản đã dẫn đại quân sang sông không nghỉ ngơi chút nào, bọn họ ngay lập tức cắm trại, gia cố cho mười chín cây cầu kia

Trận vượt sông, quân Đường chém đầu hơn ba vạn.

Tin tức phía Ôn Nhu truyền tới không lạc quan, riêng trận chiến này, quân y mất 1200 người, trong đó 300 phủ binh huyện Vạn Niên.

Nói cách khác 3100 phủ binh theo Vân Sơ tới Liêu Đông đã mất một nửa.

Đấy là con chưa tính tới tổn thất của người bất lương, vì những người này là thân binh của Vân Sơ, mất bao nhiêu là chuyện cá nhân của Vân Sơ, không liên quan tới quốc gia.

Ba huynh đệ Vương gia tâm tình rất tốt, nô binh của bọn họ tham gia làm cầu chết hơn 800, nhưng hoàn thành một cách hoàn mỹ, khiến bọn họ có thêm tiếng nói trước mặt Vân Sơ.

Trong quân Vân Sơ, bất kể là phủ binh hay nô binh, cơm nước đều giống nhau.

Trưởng sử Ôn Nhu còn phát cho mỗi nô binh một tấm thảm lông, cho phép bọn họ có tài sản riêng. Quan trọng nhất là, bọn họ được trị liệu giống phủ binh, không ai vì bị thương mà vứt bọn họ đi.

Cho nên trong nô binh có tin đồn, sau cuộc chiến, tướng quân sẽ dẫn nô binh tới Trường An làm gia nô.

Trong quân mà có tin đồ gì nhất định liên quan tới vị Tin Đồn huynh nào đó.

Không chỉ thế, vai trò vị trưởng sử này trong quân rất lớn. Cứ ai thiếu chân thiếu tay, Ôn Nhu đều ghi vào danh sách trận vong, sau đó là sửa tên biến thành huynh đệ của người chết, lấy danh nghĩa dân nhu xuất hiện trong quân.

Mới đầu Vân Sơ phản đối cách làm này, sau biến thành ngầm thừa nhận, tới bây giờ y trực tiếp thao tác, hết sức thuần thục rồi.

"Trước kia ngươi tên là Dương Thành, sau này tên là Dương Thụ Thành đi, trước kia ta quen người này, nghe nói hắn ngủ với rất nhiều trong giáo phường ti, có diễm phúc lắm đấy. Nên giờ tên ngươi là như thế."

"Chúc mừng, ngươi không cần lên trận nữa, sau này sống cùng với lừa đi. Hỏi trước, thích lừa đực hay lừa cái."

"Gì? Con mẹ nó ngươi muốn một con đại thanh la à? Nhìn cho rõ đi, ngươi chỉ mất một cái tay thôi, đợi khi nào thứ trong quần ngươi không còn thì ta cho ngươi một con đại thanh la. Hay là ngươi tự xẻo cũng được, đổi không?"

Vân Sơ toàn thân băng bó cười nói chửi tục từ trong lều thương binh đi ra, vừa ra ngoài nụ cười tắt ngay, có vài người thương thế rất nặng, hi vọng được chính tướng quân tiễn đi.

Không từ chối mong muốn này, Vân Sơ sai người mang thuốc sát trùng tới, còn là loại mạnh nhất, bọn họ uống vào, rượu chảy ra ở nơi khác ... Cuối cùng chết hết, chết trong men say.

Mùi rượu bao phủ cả lều thương binh, nhiều thương binh miễn cưỡng ngồi dậy, không ai nói gì, nhưng có rất nhiều người trẻ tuổi bật khóc.

Mấy lão binh mắng:" Khóc cái gì mà khóc, đó là số mệnh của phủ binh, khi đi còn được uống rượu ngon nhất, vậy là tốt rồi."

Vân Sơ bây giờ mới cảm thụ được cơn đau, y có tới 12 vết thương lớn nhỏ, bực nhất là vai lại bị thương rồi, lần này là vai trái, cho vào miệng một miếng cam thảo, cũng chia cho Ôn Nhu một miếng đứng nhai. Tâm trạng không tốt là có, chứ thương tâm đau lòng gì đó thì chẳng còn. Đánh tới mức này rồi mà còn có những cảm xúc đó thì không phải là thương tâm mà là mắc bệnh tim rồi.

Toàn quân đang reo hò, quân của Vân Sơ cũng thế, đám quân tốt vì thắng lợi mà nhiệt tình dâng cao, đứng trước thành Tích Lợi múa may vũ khí, phát tiết niềm vui chiến thắng trước mặt kẻ địch.

Cuộc chiến vượt sông kết thúc, giành được thắng lợi vượt dự liệu, thế nhưng thành Tích Lợi vẫn đứng trước mắt bọn họ, chẳng vì một trận thua mà thấp hơn, ít nguy hiểm hơn.

Khuyết điểm duy nhất của thành Tích Sơn là không gian trước thành quá rộng, khiến sông Bích Lưu chẳng thể trở thành sông hộ thành cho nó.

Thực tế thì chẳng có tướng quân nào khi xây thành lại coi một con sông hay có lũ làm sông hộ thanh hết.

Xây dựa vào thế núi, thành Tích Lợi hùng cứ bên bờ sông Bích Lưu cuồn cuộn chảy về đông, không chế bờ bắc Hoàng Hà mênh mông sóng nước.

Nó cùng với thành Xích Sơn, Oa Bảo Sơn ở bờ kia thượng du sông Bách Lưu, và thành Phượng Hoàng, Nương Nương góc đông bắc liền thành một thể, tạo ra hệ thống phòng ngự hoàn chỉnh, công thủ kiêm toàn.

Thành Tích Lợi còn ngăn cản thủy sư Đại Đường từ biển theo sông Bích Lưu đánh lên.

Vị trí chiến lược của nó vô cùng quan trọng.

Thành chia làm hai phần tiền và hậu, hậu thành được sơn cốc bao quanh, thuận tiện đóng binh.

Tiền thành trừ mặt nam và đông nam ra thì ba hương tây, bắc, tây bắc đều dùng vách núi dựng đứng xây thành. Khác với Thạch Thành, núi ở đây rất ít cây, chủ yếu là cây bụi.

Không có hi vọng dùng hỏa công ở đây.

Ba lộ đại quân của Lý Tích cùng tiến lên, muốn làm Uyên Cái Tô Văn không thể chiếu cố toàn diện, chỉ cần một trong số đó công phá được phòng tuyến của người Cao Câu Ly, vậy người Cao Câu Ly phải lui, tiếp tục nhường ra không gian để xoay xở.

Giờ Vân Sơ đã thấy được chiến lược của Lý Tích, ông ta ép người Cao Câu Ly về bán đảo Triều Tiên hẹp dài, quyết chiến sẽ xảy ra ở đó.

Bình Luận (0)
Comment