Đường Nhân Đích Xan Trác ( Dịch )

Chương 545 - Q3 - Chương 055: Cần Quái Gì Thuốc Nổ.

Q3 - Chương 055: Cần quái gì thuốc nổ. Q3 - Chương 055: Cần quái gì thuốc nổ.

Niềm vui thắng lợi lui đi, tiếng khóc bắt đầu vang lên, quân doanh Trương Đại Sư khóc thảm nhất.

Ông ta chết rồi, vị đệ đệ của danh tướng Trương Kiệm không còn nữa.

Khi thân binh cướp được thi thể ông ta về thì chỉ còn bộ khải giáp bị dẫm nát bét, không nhận ra bất kỳ cái gì bên trong nữa.

Tiếng khóc trong quân doanh Quách Đãi Phong cũng không nhỏ, hắn không chết, cũng không trọng thương, chỉ là thân binh của hắn tổn thất nặng nề, bộ hạ tổn thất hơn ba thành.

Quân Đường tổn thất hơn một vạn quân, Cao Khản hạ lệnh toàn quân để tang, chiêu hồn cho Trương Đại Sư, cũng để người Cao Câu Ly nghĩ rằng chủ soái quân Đường cũng chết rồi.

Đừng nói để tang cho một viên đại tướng, dù để tang cho một tiểu binh, Vân Sơ cũng đồng ý, chỉ là tang phục của Đại Đường quá tốn vải.

Ba ngày sau khi vượt sông, lập trận địa vững vàng rồi, quân Đường bắt đầu chính thức công thành, quân Vân Sơ cũng tổn thất nặng qua trận vượt thành vừa rồi, đang biên nhập với quân khác, không tham gia công thành.

Cao Khản đích thân dẫn trung quân công thành.

Xe công thành, tiễn lâu, lâu xa làm xong, như những con quái thú được đại quân từ từ đẩy tới tường thành.

Kết quả tệ hại, từ trong tường thành bay ra vô số đá lớn, toàn bộ công cụ công thành vất vả làm ra bị đập tan nát, sĩ tốt tổn thất không ít, còn chưa bắt đầu đánh thành phải vội vã lui về.

Đây là lần đầu tiên Vân Sơ nhìn thấy máy ném đá được vận dụng trong thực chiến, có điều đá không lớn, chỉ vài chục cân, ném không đủ xa, nhiều nhất chỉ trăm bước, còn là từ trên ném xuống.

Rõ ràng so với máy ném đá uy lực kinh người mà Vân Sơ nhìn thấy trong phim còn kém xa lắm, thứ đó ném vào thành nhân loại có thể phá sập một tòa tháp, làm thủng những bức tường thành cao mấy chục trượng.

Vấn đề là làm sao làm ra được cái máy bắn đá đó.

Khi Vân Sơ gọi toàn bộ công tượng doanh tới, bàn cách làm sao để làm ra một cái máy ném đá có thể ném tảng đá 500 cân lên tường thành thì Cao Khản cũng đang lệnh chế tạo máy bắn đá.

Có điều máy bắn đá của ông ta rất nhỏ, chỉ ném được đá nặng mười mấy cân.

Nhận thức của Vân Sơ với máy ném đá là, đầu tiên phải làm một cái giá gỗ cực lớn, sau đó đặt một khúc gỗ đủ chắc lên trên, một đầu thì dài, một đầu thì ngắn. Đặt vật nặng ở đầu nhỏ, dùng cánh tay dài để ném đá, đầu ngắn sẽ tăng sức mạnh cho đầu dài.

Cho nên muốn ném được đá xa thì đá phải đủ nặng, muốn thế khảo nghiệp độ dài tay đòn và tỉ lệ vật nặng tương ứng đầu ngắn.

Thế là Cao Khản liền nhìn thấy trước thành Tích Lợi dựng lên cái giá gỗ lớn chưa từng thấy vào khúc gỗ dài hơn mười trượng.

"Đây là cái gì?" Quách Đãi Phong là người đầu tiên sán tới Vân Sơ hỏi:

"Ta chuẩn bị dùng thứ này ném người lên tường thành, như thế ta có thể làm người đầu tiên lên thành, toàn bộ quân công sẽ là của ta." Vân Sơ cười như một tên phản diện, mép lệch về một bên toái cả mét:

Quách Đãi Phong nhìn y như thằng ngốc:" Ta thấy ngươi mà được ném lên đó chỉ còn cái xác nát bét."

"Không sao, ta mặc dày một chút là được mà."

"Dày nữa cũng chết."

"Thế thôi không ném người nữa, ta ném đá vậy."

"Quân ta có máy ném đá rồi mà."

"Cái của ta to hơn."

Nói chuyện kỹ thuật với cổ nhân rất mệt, nên Vân Sơ thường dùng cách nói đùa để nói, chứ nói quá thâm sâu họ không hiểu lại nghĩ mình lừa họ. Thôi thì nói ngớ ngẩn chút thà họ nghĩ mình là thằng ngốc viển vông.

Cao Khản cũng tới nhìn cái giá cao tới bảy trượng của Vân Sơ, công tượng đang ở trên cao đục đẽo đẽo, ông ta ngẩng đầu hết cỡ mới thấy:" Đây là cái gì?"

"Máy ném đá."

"Không giống máy ném đá."

Vân Sơ đường hoàng nói:" Tất cả thứ ném được đá ra thì đều gọi là máy ném đá."

Cao Khản chỉ tường thành cách đó hơn 80 trượng:" Thứ này ném được tới đó à?"

Lúc này công tượng đang làm giỏ chứa đá làm vật nặng, Vân Sơ đáp:" Phải thử mới biết."

Cao Khản kiếm một cái ghế gấp, ngồi xuống:" Không cần vội, lão phu ngồi đây xem, các ngươi cứ thử nghiệm cẩn thận, nếu thành công lão phu ghi công cho ngươi."

Các công tượng sau khi cho đá đầy vào giỏ lớn, mấy chục phủ binh cường tráng kéo thừng, kéo cánh tay dài xuống, buộc vào một cái túi da.

Cao Khản nhìn tảng đá lớn trong túi da, nhíu mày:" Thứ này chắc phải tới 300 cân phải không?"

Vân Sơ gật đầu: "Yêu cầu của mạt tướng là phải ném được tảng đá 500 cân."

"Không thể tưởng tượng."

Chuẩn bị xong xuôi, đại tượng tóc mai điểm sương, tay gân guốc, quát tháo mọi người tránh xa cái giá ra. Ông ta làm thứ cái nhỏ bằng bàn tay rồi, hoạt động rất tốt, nhưng cái này lớn gấp trăm lần, không thể nói trước được điều gì, riêng cái giá đổ xuống cũng đủ chết người, còn chưa nói tảng đá lớn kia bị kéo lên sẽ bay đi đâu.

Không ít người tò mò tụ lại xem,

"Cắt thừng!"

Đại tượng hô to, một phủ binh cao lớn không thua kém gì Chung Quỳ, trông cứ như đao phủ ... Đã thế con mẹ nó, ngươi chỉ là thằng chặt dây thôi, có gì to tát đâu, sao cởi trần như thằng ngốc thế kia, còn bước đi khệnh khạng như đại tướng quân.

Chỉ nghe vút một cái, dây thừng phát ra tiếng động như roi quất bắn lên không, tiếp đó cái giỏ vật nặng treo ở đầu ngắn rơi xuống, lực đạo truyền tới tay đòn dài. Túi da treo trên tay đòn dài bốc lên không ....

Thế là Cao Khản, Vân Sơ, Ôn Nhu, Quách Đãi Phong với mất trăm người ở đó như đàn vịt ngốc đầu đồng loạt quay từ phía đông sang tây, mắt hướng lên nhìn theo viên đá bay đi. Viên đá nhỏ dần, cuối cùng vượt qua cả tường thành của người Cao Câu Ly rồi ... Mất hút.

Cao Khản lắp bắp:" Phải tới 600 bộ."

Thế quái nào một lần được luôn thế, Vân Sơ chuẩn bị tinh thần rồi, nào là tay đòn gãy, nào là đá ném đi không đủ xa, không đúng hướng, thậm chí giá không đủ chắc đổ sập.

Quá mức biến thái rồi.

"Lão Lôi, Lão Lôi!" Vân Sơ hưng phấn gọi đại tượng:" Mau mau thử cục đá 500 cân đi."

Thế là trong tiếng quát tháo của đại tượng Lão Lôi, phù binh hì hục mang tảng đá 500 cân tới.

Vâm Sơ vỗ lên khúc gỗ dài to, mong thứ này đừng gãy.

"Cắt thừng!"

Khác với lần trước, giá gỗ lần này phát ra tiếng kêu kẽo kẹt ê răng, nhưng tảng đá 500 cân vẫn thuận lợi bay đi.

Thậm chí cực kỳ nể mặt người ta, bay hơn 80 trượng, sau đó trúng vào tháp lâu của thành Tích Lợi.

Ngay chỗ bọn họ cũng nghe thấy tiếng động cực lớn, tháp lâu đó bị đập vỡ, đá bay tung tóe. Tháp lâu vừa rồi uy phong đứng đó, giờ bị vỡ ra một cái lỗ lớn.

Cao Khản run giọng:" Lần sau ném vào tường thành, ném tới sập thì thôi."

Vân Sơ còn ngây ra như phỗng gật đầu không đáp, con bà nó, lão tử đã làm cái gì thế? Biết thế này cần quái gì thuốc nổ nữa, đây mới là lợi khí công thành, hủy thiên diệt địa thực sự.

(*) Trận chiến này không tệ.

Bình Luận (0)
Comment