Đường Nhân Đích Xan Trác ( Dịch )

Chương 582 - Q3 - Chương 092: Trận Chiến Dưới Thành Bình Nhưỡng.

Q3 - Chương 092: Trận chiến dưới thành Bình Nhưỡng. Q3 - Chương 092: Trận chiến dưới thành Bình Nhưỡng.

Dưới thành Bình Nhưỡng, hơn 30 vạn quân của Lý Tích, thêm vào 20 vạn quân của Kim Dữu Tín đã vây chặt tòa thành này.

Cao Tàng vương đã phái hai lộ sứ giả ra, biểu đạt ý nguyện đầu hàng của mình, còn nói tên gian thần Uyên Cái Tô Văn không cho mình đầu hàng, muốn ông ta tuẫn táng vì Cao Câu Ly. Nay trong thành toàn gian tế của Uyên Cái Tô Văn, ông ta không còn cách nào.

Chỉ cần quân Đường công thành, ông ta sẽ dẫn vương tộc tạo phản, diệt trừ Uyên Cái Tô Văn.

Tiết Nhân Quý xem phong chiếu thư bí mật này cảm thấy khó hiểu, Uyên Cái Tô Văn chuẩn bị vì bảo vệ Cao Câu Ly mà chết, thân là quốc vương lại đầu hàng.

Hắn nhiều lần muốn tấn công, muốn vinh diệu lên tường thành Bình Nhưỡng đầu tiên, nhưng liên tục bị Lý Tích từ chối.

Ngược lại Lý Tích phái hắn tới giao giới với đại quân Tân La, nói nhiệm vụ của hắn không phải là tấn công thành Bình Nhưỡng mà là giám sát Kim Dữu Tín. Bùi Hành Kiệm cũng phụ trách giám sát phía khác.

Làm Tiết Nhân Quý khó hiểu nhất là, phụ trách tấn công thành Bình Nhưỡng đầu tiên là Quách Đãi Phong.

Từ đó có thể thấy Lý Tích thù địch người Tân La còn hơn cả Cao Câu Ly.

Chẳng ai biết khi nào Lý Tích sẽ phát động cuộc tấn công cuối cùng vào Bình Nhưỡng, giống trời âm u mà mãi chẳng mưa.

Ngày mùng sáu tháng một năm Hiển Khánh thứ hai, có ngư dân ở Đông Hải nhìn thấy xác cá voi lớn trôi trên biển.

Ngày 8 tháng 1, cá voi lớn bị sóng biển xô vào bờ, chết rất thảm, toàn thân là vết thương bị loài cá biển khác cắn xé.

Cá lớn chết, chư hầu hoăng.

Khi ai cũng nghi Cao Câu Ly vương đang bị vây khốn trong thành chết thì ngày 9, Kim Dữu Tín thu được tin dữ, Tân La vương Kim Xuân Thu hoăng.

Khi toàn quân Tân La để tang, đang bàng hoàng thì tường thành Bình Nhưỡng tựa hồ không gì phá nổ sụp đổ trong những tiếng nổ lớn liên miên.

Gần như chỉ tích tắc trước bức tường thành còn sừng sững đứng đó, thế rồi mặt đất rung chuyển, ánh lửa bùng lên cùng tiếng nổ dữ dội, tất cả nhấn chìm trong bụi mù, đất đá bay tứ tung.

Đợi khi bụi đất lắng xuống thì tường Thành Bình Nhưỡng nham nhở như răng cưa, khắp nơi là lỗ hỏng lớn.

Quách Đãi Phong hét lớn thúc ngựa dẫn bộ hạ xông vào lỗ hổng trước tiên.

Cùng lúc đó các quân Đại Đường từ trong kinh hãi tỉnh lại, bỏ chiến mã, xông vào thành.

Cánh quân của Tiết Nhân Quý và Bùi Hành Kiệm không động đậy, hai đội quân toàn kỵ binh này đợi đại quân Tân La tràn vào thành thì một trái một phải xông vào quân trại của Tân La.

Lý Tích ngồi trên một gò đồi, nhìn thành Bình Nhưỡng ở dưới chân khắp nơi bốc lửa, cầm chén rượu ngon ủ lâu năm, ông ta chỉ đợi thời khắc này, nhưng tới giờ còn chưa uống, không biết đợi cái gì.

Không lâu sau tín sứ của Tiết Nhân Quý tới.

"Báo, bẩm đại soái, tả quân không tìm thấy Kim Dữu Tín."

Ông ta nắm chặt chén rượu, nhìn tín sứ của Bùi Hành Kiệm vừa tới nơi, không đợi hắn nói đã hỏi trước:" Không thấy bóng dáng Tân La thái tử Kim Pháp Mẫn đúng không?"

Sứ giả vội nói:" Vâng, đang tra khảo hàng tốt."

Lý Tích than:" Cây quý của Tạ gia, thi thoảng cũng có lá vàng, trên đời mấy chuyện được trọn vẹn. Người đâu, lệnh Quách Đãi Phong nhường đường, để quân Tân La đi đầu, nói với người Tân La, sau trận chiến cho họ cướp thành ba ngày."

Sứ giả vội vàng rời đi.

Trưởng sử Bàng Đồng Thiện nói:" Hai người đó chạy mất, phiền toái to rồi."

Lý Tích chỉ nói:" Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên."

"Kim Dữu Tín và Kim Pháp Mẫn đều không thấy đâu, ắt tinh nhuệ của Tân La cũng không có ở đây. Chúng ta không che giấu được lâu, nếu chuyện này khiến người Cao Câu Ly và Tân La liên hợp thì không phải chuyện tốt." Bàng Đồng Thiện khôn nhịn được hỏi:" Mạt tướng không hiểu hành động này của đại soái, rõ ràng có thể phá Cao Câu Ly trước rồi đánh Tân La, đó mới là cách yên ổn nhất, vì sao gấp gáp tấn công hai đằng?"

Lý Tích lạnh nhạt đáp:" Không làm thế sao thể hiện được quân uy hiển hách của bản soái."

Bàng Đồng Thiện thấy Anh công bắt đầu lấy chiêu vô lại ra, chắp tay:" Mạt tướng biết đại soái không nghĩ thế."

Lý Tích thình lình rống lên:" Lão phu nghĩ thế đấy."

Ông ta nổi giận, chúng tướng đồng loạt cúi đầu, chỉ hi vọng mình không bị lấy làm vật trút giận, cả Bàng Đồng Thiện cũng lùi ra.

Nhưng Bàng Đồng Thiện quá lo rồi, quân Tân La từ khi vào thành Bình Nhưỡng liền tiến hành chiến tranh đường phố tàn khốc cùng cướp bóc chém giết, không hề có ý quay giáo nhắm vào quân Đường.

Cũng vì mệnh lệnh của Lý Tích khiến cho Quách Đãi Phong đánh tới hoàng cung Cao Câu Ly phải ngửa mặt lên trời gào thét, lỡ mất cơ hội bắt vua.

"Bẩm đại soái, hoàng thành bị phá, quân Tân La tìm khắp nơi không Cao Câu Lý vương và văn võ đại thần."

"Bẩm đại soái, phủ Uyên Cái Tô Văn kháng cự dự dội, Quách tướng quân xin giúp đỡ người Tân La."

"Bẩm đại soái, người Tân La đốt thành, thế lửa hung mãnh ..."

Nghe bẩm báo suốt một ngày, Lý Tích rốt cuộc đặt chén rượu chưa uống xuống, nói với Bàng Đồng Thiện:" Lệnh tướng sĩ rút hết trước khi trời tối, tiếp tục vây thành."

Phát ra quân lệnh đó xong Lý Tích về đại trướng ngủ say.

Mặt trời khuất núi, đất trời tối dần, chỉ có thành Bình Nhưỡng ngày một sáng.

Đến sáng, Lý Tích rửa ráy xong ăn ít quân lương rồi quay về ngọn đồi hôm qua quan sát thành Bình Nhưỡng từ trên cao.

Thành Bình Nhưỡng từ huyên náo đã yên tĩnh trở lại, chỉ có lửa vẫn cháy, nhưng thế lửa không được như trước.

Bàng Đồng Thiện thức suốt đêm đi tới bẩm báo:" Đại soái, tối qua người Tân La đã biết bị bao vây, đánh ra ngoài bị quân ta đánh lui."

Lý Tích có vẻ không bận tâm lắm:" Triều đình phái sứ giả tới chưa?"

Bàng Đồng Thiện cau mày:" Chưa ạ."

"Vậy tiếp tục bao vây."

"Đại soái, nếu đã trở mặt với Tân La, vậy thì phải tốc chiến tốc thắng, sau đó dời đại quân tới Tân La, nếu không để Kim Pháp Mẫn lên làm Tân La vương ổn định thế cục, muốn hạ Tân La sẽ tốn thời gian sức lực."

"Ba mươi vạn đại quân ở ngoài quá lâu, quốc khố trống rống, không thể trì hoãn nữa."

Lý Tích lắc đầu:" Chúng ta đánh xong rồi."

"Mạt tướng cho rằng chiến sự mới được một nửa."

"Lão phu cũng nghĩ thế, nhưng vẫn nên đợi đặc sứ triều đình tới đi."

Bàng Đồng Thiện trầm mặc một lúc bước tới một bước hỏi:" Có chuyện gì mạt tướng không biết sao?"

"Tán kỵ thường thị Lưu Xuân Lai hai mươi ngày trước tới đưa mật chỉ của bệ hạ, yêu cầu chúng ta để lại một phần quân đội Tân La, giao cho tân Nhạc Lạc quận vương, Tân La vương."

" Kim Pháp Mẫn sao?"

Cao Khản nói vào:" Kim Nhân Vấn, thứ tử của Kim Xuân Thu."

Bàng Đồng Thiện nổi giận:" Vậy chúng ta nỗ lực diệt Tân La uổng phí à?"

Khế Tất Hà Lực lên tiếng:" Chinh phạt Tân La vốn không nằm trong phạm trù đông chinh, nâng đỡ Kim Nhân Vấn mới là một mắt xích trong đó. "

"Hôm qua nhường người Tân La vào thanh chiến đấu với người Cao Câu Ly đã là Anh Công vượt quyền rồi. "

Bàng Đồng Thiện siết chặt nắm đấm, vung lên không phát tiết bất mãn:" Trước kia định ra sách lược đông chinh, đáng lẽ chúng ta nên bạo dạn hơn."

Khế Tất Hà Lực cảm thán:" Chúng ta đã đánh giá cao sức mạnh của Cao Câu Ly, nên đưa ra tính toán có phần dè dặt, dẫn tới chuyện đáng tiếc thế này."

Bàng Đồng Thiện nghiến răng:"Chúng ta nên ra tay giết hết quân Tân La trong thành."

Khế Tất Hà Lực không tán thành:" Như vậy sẽ làm trái ý chỉ của bệ hạ."

"Do ta truyền lệnh thiếu chu toàn, khiến đại quân hiểu lầm quân lệnh mới có chuyện này." Bàng Đồng Thiện quyết định hi sinh rồi:

Lý Tích cười to:" Tội này sao có thể do ngươi gánh một mình, là do lão phu say rượu trước trận."

"Lệnh cho đám huynh đệ tiến quân đi."

Tùng! Tùng! Tùng!

Tiếng trống trận bất ngờ vang lên từ trung quân, Bùi Hành Kiệm, Tiết Nhân Quý mắt sáng lên, đồng loạt chỉ tường thành đổ nát:" Tiến công!"

Tùng! Tùng! Tùng!

Quách Đãi Phong thì chẳng có chút hứng thú tác chiến nào, uể oải nhìn phó tướng:" Đánh chắc tiến chắc, đừng đi đầu nữa."

Đợi đại quân vượt qua tường thành, Quách Đãi Phong nhìn hai cánh quân trái phải xông tới như sao băng thì cười khẩy:" Đồ ngu xuẩn."

(*) Trên lịch sử khi quân Đường đông chinh Uyên Cái Tô Văn chết rồi.

(**) Đường và Tân La trên lịch sử cũng chỉ lợi dụng nhau, vừa diệt xong Cao Câu Ly thì hai bên lao vào đập nhau luôn. Tân La ghê lắm, truyện này không thể hiện hết tính toán của Tân La, thậm chí mình thấy lần đông chinh này Tân La mới là bên lãi to.

Bình Luận (0)
Comment