Đông chinh được thành công lớn, uy vọng của Lý Tích trong lòng bách tính Đại Đường lên cao tới mức gần ngang với thần thánh.
Tùy văn đế chinh phạt Cao Câu Ly, thất bại.
Tùy dương đế chinh phạt Cao Câu Ly, thất bại.
Thái tông hoàng đế chinh phạt Câu Câu Ly, bỏ dở giữa chừng.
Khi Lý Trị lên làm hoàng đế, đánh một trận dẹp Tam Hàn, đây là thắng lợi mang tính đỉnh cao của Đại Đường.
Dưới sự uy hiếp của thắng lợi này, Lộc Đông Tán lần nữa phái sứ giả tới, mang theo hỏi thăm của Văn Thành công chúa, cùng với yêu cầu trở về thăm người thân.
Trong số nữ nhi Đại Đường gả đi, không chỉ có Văn Thành công chúa về thăm người thân, còn có mười một công chúa khác.
Lý Trị hạ lệnh tất cả vương của các ky mi quốc, ky mi bộ tộc, phải tới Trường An trước tháng mười một.
Từ tháng chín, trong Hồng lư tự đã chật kín khách tới từ trời nam biển bác, nhân số trên 6000 người.
Những người này tràn ngập tò mò với mỗi cành cây ngọn cỏ ở Trường An, còn có rất nhiều khách nhân không sợ lạnh, ngồi bên Chu Tước đại nhai nhìn người qua kẻ không dứt.
Bọn họ thích nhìn cuộc sống của bách tính bên trong các phường thị, mỗi phường thị lại có một điểm đặc sắc riêng, tựa hồ như lãnh địa nhỏ. Bọn họ thích tới Chợ Đông, Chợ Tây chỉ để nhìn số hàng hóa ê hề đủ kiểu.
Phường Tấn Xương ăn tiêu số một Trường An, mỗi ngày đều xuất hiện nhiều quý nhân có quan viên Hồng lư tự đi cùng.
Bọn họ rất hào phóng, vung thay một cái là mua cả đống thẻ trúc, suốt dọc đường ăn uống ban thưởng rộng rãi, làm bách tính trong phường cực thích những vị khách tướng mạo cổ quái này.
Chuyện làm ăn ở phường Bình Khang tốt tới không tưởng tượng được, mỹ nhân trong phường tiếp khách ngày đêm, có người còn đem cả cống phẩm chuẩn bị hiến hoàng đế đổi tiền, mua lấy nụ cười giai nhân.
Quản gia Lưu Nghĩa của Vân phủ quen hết quan viên Hồng lư tự, chẳng phải ông ta cố ý leo cao, mà là đám người đó ngày nào cũng tới, thông qua Lưu Nghĩa để khách nhân mình tháp tùng có chiêu đãi đặc thù.
Quý nhân như Văn Thành công chúa tới cũng được đi, mời phu nhân nhà mình làm bạn, tháp tùng công chúa ăn hết món ngon trong phường, xem những công trình dân sinh tiên tiến trong phường rồi tới chùa Đại Từ Ân bái tế Văn Đức hoàng hậu.
Bây giờ Lưu Nghĩa cực kỳ coi thường đám quan viên Hồng lư tự, vì đám người đó tìm ông ta là vì hi vọng phường Tấn Xương chiêu đãi miễn phí những quý nhân này.
Một hai lần, thậm chí chục lần, Vân gia gia nghiệp lớn chẳng để ý, tới cả chục lần rồi mà vẫn còn muốn ăn miễn phí thì quá đáng lắm.
Vì thế gần đây Lưu Nghĩa đều trốn trong nhà cùng đám Cửu Phì uống rượu tán gẫu tắm nắng còn hơn đi chiêu đãi cái thứ gọi là quý nhân.
Đó chưa phải phiền toái duy nhất, trong mắt bách tính phường Tấn Xương, đám khách quý này quá bẩn, bẩn tới không chịu nổi.
Gần đây cái đoạn kênh dùng đám trẻ con ăn mày tới phường Tấn Xương rửa tay rửa mặt được mở rộng gấp đôi, giờ to như cái ao rồi.
Thậm chí còn làm thêm từng ống trúc cho nước chảy xuống ao, khung cảnh vô cùng u nhã.
Phủ binh trông cửa nhận được lệnh, bất kỳ ai vào phường Tấn Xương phải rửa tay ở đây mới được vào.
Có điều không một ai nhắc tới chuyện vệ sinh, không thể nói phường Tấn Xương chê người ta bận được, vậy là không hay.
Trong phường giờ thành tinh cả rồi, ai cũng nói đây là nơi trú chân của Văn Đức hoàng hậu, đi vào rửa sạch tay chân mặt mũi là lễ nghi.
Đem yêu cầu vệ sinh phường Tấn Xương ra nói với người từ trời nam biển bắc này người ta không chết thẹn thì cũng rút đao chém chết ngươi.
Thế là Lưu Nghĩa lén hạ lệnh, đem toàn bộ bát đũa đám quý nhân kia từng dùng để riêng, từ nay chuyên môn dùng chiêu đãi quý nhân.
Bách tính Trường An có một mùa đông bận rộn, nhưng sự kiện trọng đại nhất chưa tới, ai ai cũng đáng ngóng chờ đại quân trở về.
Về tới Trường An trước tiên không ngờ là đội ngũ truy trọng.
Từ xe vàng bạc, áo giáp, lụa gấm ... Từng đàn chiến mã, trâu, đi qua Xuân Minh phía đông Trường An, theo đường Xuân Minh tới hoàng thành.
Riêng đội ngũ này đi ba ngày ba đêm mới hết.
Trung quân của Lý Tích đến chập tối lần lượt về tới Trường An.
Trước tên là Trường Tôn Vô Kỵ suất lĩnh bách quan mang theo mỹ tửu, mỹ thực rời thành trăm dặm nghênh đón.
Tiếp tới thái tử Lý Hoằng dẫn theo hoàng tộc và đội lễ nhạc nghênh đón ở Bá Kiều.
Đại quân nghỉ ngơi ngoài thành một đêm, sáng hôm sau trời chưa sáng đã dậy chỉnh đốn. Hoàng đế đích thân tới Xuân Minh Môn nghênh tiếp, tiếp theo đó là đại điển Lý Tích trả soái ấn, kiểm duyệt các lộ tướng quân đông chinh.
Kiểm duyệt xong là nghi thức hiến tù binh.
Sau nghi thức hiến tù binh, Lý Trị sẽ hạ lệnh cho nữ tử Trường An tới cởi giáp cho tướng sĩ. Thông thường cởi giáp cho tướng sĩ đều là chính thê, thay triều phục vào thành khoe công.
Đùng! Đùng! Đùng!
Ma tiếng động lớn từ Xuân Minh môn truyền tới.
Lý Trị đã tắm rửa ăn chay ba ngày đang ngồi trên bồ đoàn, mở mắt ra nói với hoàng hậu:" Hùng sư bách chiến của trẫm về rồi."
Vũ Mị hơi khom người:" Từ nay trở đi thiên hạ hưng vong chỉ trong một ý niệm của bệ hạ."
"Đại thắng trở về thì phải có khí thế của đại thắng, trẫm định xá miễn cho lỗi lầm của tướng sĩ đông chinh, nàng thấy sao?"
"Nếu chỉ là lỗi lầm, bệ hạ tất nhiên có thể xá miễn. Có điều lỗi có thể miễn, tội vẫn phải phạt.
Lý Trị cười:" Trong sách công lao của Anh công, từ Khế Tất Hà Lực, Cao Khản, Bàng Đồng Thiện tới Tiết Nhân Quý, Vân Sơ, Bùi Hành Kiệm cùng mỗi đô úy chiết trùng đều không ít tội."
"Nếu theo luật pháp mà luận thì trẫm phải giết hết mới là công chính vô tư.."
"Mai trên điển lễ thu soái ấn ngày mai, trẫm đem phần tội ở sách công lao đốt hết, chỉ luận công thôi."
Vũ Mị chỉ nói:" Vậy thì lần này bệ hạ phải thưởng lớn rồi."
Lý Tích cười ha hả:" Lần đông chinh lần này là đại sự năm mươi năm của Đại Đường ta, nay phiền não đã trừ hết, trẫm không keo kiệt ban thưởng. Có điều phân phong tước vị nhiều quá cũng không tốt. "
"Bên này nhiều lên, bên kia ..."
Vũ Mị tiếp lời:" Triều vua nào triều thần đó, giờ chính thức tới lúc bệ hạ bỏ cũ nạp mới rồi, thứ cần bỏ thì phải bỏ, vạn vạn lần không thể mềm lòng."