Con khỉ già lần nữa bị lão thần tiên đánh gãy chân thời gian này ru rú trong nhà không gặp ai.
Khi Vân Sơ gặp ông ta thì ông ta đã có thể chống quải trượng mà đi rồi.
Mặc dù trông ngày càng quắt queo, nhưng tinh thần lão già rất thịnh vương, xem chừng sống chục năm nữa cũng không thành vấn đề.
Con khỉ già không nói chuyện Phật Đạo phân tranh ở Phong Dụ Cốc với Vân Sơ, bất kể nơi đó có vàng hay không, dù ở đó chỉ có một bãi cứt cho thì Phật môn cũng không thể lùi dù chỉ một bước.
"Huyền Trang đại sư không coi trọng Phật Đạo tranh đấu, nhưng cực kỳ để ý chuyện bách tính Lâu Lan đột nhiên biến mất 28 năm trước, muốn ta tra tới khi chân tướng rõ ràng mới thôi."
Vân Sơ nghĩ một lúc rồi nói:" Theo ta biết tựa hồ là do sông đổi dòng khiến Lâu Lan không còn nguồn nước mới xảy ra di cư. Ông cũng biết đấy, người Tây Vực sống dựa vào ốc đảo, ốc đảo không còn thì tới lúc họ phải đi rồi.
Con khỉ già lắc đầu:" Không giống, những người đó lúc rời đi cực kỳ vội vã. Hơn nữa ta sống ở Tây Vực lâu như thế, chưa từng thấy di cư mà không mang theo lương thực, chuyện này không hợp lý."
"Vậy Huyền Trang đại sư nói sao?"
"Ông ấy nói, Phật môn có ba nghìn thế giới, người Lâu Lan đi tới thế giới khác rồi."
Câu này làm tim Vân Sơ đập mạnh, vẫn kiên trì nói:" Đó chỉ là một cách nói, tới giờ chưa ai thấy thế giới khác ngoài thế giới của chúng ta."
"Huyền Trang thấy rồi, ông ấy nói thấy chim sắt cực lớn bay trên trời, rồng sắt cực lớn chạy dưới đất, ông ta thấy thành thị tráng lệ như hải thị thận lâu ... Ngươi biết đấy, ông ấy không bao giờ nói dối." Con khỉ già khẳng định:
Vân Sơ hít sâu: " Ông định tìm kiếm thế nào?"
Con khỉ già lấy ra một tấm bản đồ Tây Vực, Vân Sơ phát hiện trên đó vẽ một khu tam giác lớn.
Khu tam giác này gần như bao gồm toàn bộ nơi Vân Sơ sinh ra và lớn lên.
Con khỉ già nói:" Khu tam giác này do Huyền Trang vẽ đấy."
Vân Sơ có thể nói một cách chắc chắn, thời khắc mình tới thế giới này, thiên địa nhất định có dị tượng.
Chim sắt lớn mà Huyền Trang nhìn thấy là máy bay lớn ở sân bay Đôn Hoàng, rồng sắt lớn mà Huyền Trang thấy chính là tàu hỏa từ Lan Châu tới Ô Lỗ Mộc Tề. Đáng tiếc đầu máy hơi nước bị đào thái lâu rồi, nếu không ông ấy sẽ thấy rồng lớn phun khỏi.
Trên sa mạc thường xuyên xuất hiện hải thị thận lâu, đó là tác dụng ánh sáng bị bẻ cong khi chiếu qua hơi nước, đem thành phố ở xa chiếu lên không trung. Sau đó Huyền Trang nhìn thấy cảnh tượng thần kỳ chưa từng có.
Mà bức tượng Đại địa chi tử nằm cô độc trên sa mạc chính là một trong số những thứ ông ta không hiểu được.
Sau đó khi ông ta nhìn thấy Vân Sơ biến thành đứa bé, một người chịu ảnh hưởng cực sâu của lý luận Phật môn như ông ta gọi đó là chân tướng thế giới.
Huyền Trang luôn tìm kiếm nguyên nhân cảnh tượng ông ta nhìn thấy, giống như câu ông nói với Vân Na --- Không có nhân quả mới là đáng sợ nhất.
Sự sợ hãi của nhân loại tới từ vô tri.
Người Lâu Lan biến mất ở thời đại khoa học hưng thịnh của Vân Sơ cũng là câu đó chưa có lời giải.
"Ta nên gặp mặt trò chuyện với Huyền Trang đại sư một lần." Vân Sơ nói với Con khỉ già:
Con khỉ già lắc đầu:" Ngươi gặp Huyền Trang chỉ làm loạn tu hành của ông ấy, gây ra thêm nhiều mê hoạch mà thôi."
"Ông ấy có đủ mê hoặc rồi, vượt quá phạm vi chịu đựng của tuổi thọ, ngươi gặp ông ấy, khiến ông ấy mất đi sự an lành cuối cùng."
Vân Sơ hiểu ý Con khỉ già, Huyền Trang đại sư đã đi trên con đường sáng chói, không cần để ông khi về già, mang theo nghi vấn mà chết đi, đó là sự tổn thương lớn nhất.
" Ngươi là con cháu của Huyền Trang, tuy ta không biết hoàn cảnh nào sinh ra ngươi, nhưng ta tin chắc như vậy."
Vân Sơ cười gượng:" Vậy sao không đi tìm nữ vương kia để xác nhận."
Con khỉ già thở dài:" Nữ vương đã chết mười năm rồi, quốc gia của nàng cũng bị Thạch Quốc công phá, biến mất mười năm."
Vân Sơ thấy Con khỉ già thật thảm, người bận rộn như ông ta, lại vì chuyện không có đầu mối, phí công bao nhiêu năm.
Cho nên Vân Sơ đem canh gà hầm nhân sâm nhìn năm đẩy vào tay Con khỉ già, bảo ông ta bồi bổ thân thể.
Con khỉ già uống canh gà thong thả nói:" Không cần biết đúng sai, chỉ cần chúng ta thấy đúng là được."
"Ta cũng thấy thế cũng tốt, truy cứu quá sâu không tốt."
"Hiện giờ là tốt rồi, đợi hành cung của Na Cáp xây xong, nó có thể vào ở, tiếp nhận tín đồ triều bái."
Vân Sơ gãi đầu, Con khỉ già quá nghiêm túc ở chuyện này:" Hành cung ở đâu?"
"Trên Đại Tuyết Sơn, hai vạn tám nghìn nô lệ đang ngày đêm xây dựng, nhiều nhất hai năm nữa sẽ xây xong." Con khỉ già vớt nhân sâm trong canh ra, vừa nhai vừa nói:
Tây Vực có cả đống cái Đại Tuyết Sơn, Con khỉ già lập lờ như vậy là không muốn tiết lộ rồi, Vân Sơ bĩu môi:" Ta muốn nhìn thấy Vân Na thành thân sinh con, chứ không phải là thành nữ vương rắm chó."
"Na Cáp thành nữ vương vẫn có kể kết hôn sinh con, vẫn sống hạnh phúc an khang."
" Nó không giải quyết được chuyện phức tạp."
"Không cần Na Cáp giải quyết, chỉ cần vui vẻ làm nữ vương là được, có người giúp nó giải quyết mọi việc."
"Nói thế các ngươi chỉ cần một con rối chứ gì?"
"Ngươi sai rồi, Na Cáp sẽ là nữ vương không ai dám coi thường, mỗi lời nó nói ra là Phật chỉ. Na Cáp hơi ngốc nghếch một chút, hơi nghịch ngợm một chút, điều đó không ảnh hưởng tới chuyện làm nữ vương. Bọn ta cần trái tim vô tà, vô ưu, vô lo đó dẫn dắt bọn ta đi về phía ánh sáng, thế là đủ rồi. Mà Na Cáp lại mỹ lệ, thiện lương như thế ..."
Vân Sơ thấy mình chẳng còn gì để nói, Con khỉ già năm xưa ở Tây Vực miêu tả Trường An với y cũng dùng bộ dáng si mê, ngây ngất ... Giờ lại dùng sự cuồng nhiệt đó an bài Vân Na thành nữ vương ... đám cuồng tín này thật đáng sợ.
Trước kia Vân Sơ thấy Con khỉ già khao khát Trường An là một thứ bệnh, mình vì thấy ông ta đáng thương nên muốn thỏa mãn nguyện vọng của ông ta.
Bây giờ ông ta dụ dỗ Vân Na, mà không biết dụ dỗ bao năm rồi, với trí tuệ của Vân Na, Vân Sơ khẳng định, trong lòng nó đã có một Phật quốc.
Ông trời ơi, người đáng thương thực sự không phải Con khỉ già xảo trá, bỉ ối này mà là hai huynh muội họ bị coi thành công cụ.
Con khỉ già nhai nhân sâm xong nói với Vân Sơ đang đần mặt:" Bảo lão bà ngươi hầm ít thứ này cho ra, uống xong toàn thân khí huyết thông thuận, ăn được hai bát cơm."
Vân Sơ ừ một tiếng rồi rời phòng Con khỉ già, nhìn cái tháp Đại Nhạn nát mà thở dài.