Vân Sơ vô vỗ cái ghế bọc bông bên cạnh, bảo Vân Na ngồi xuống.
Không biết vì sao Vân Na nhích từng chút một, cẩn thận ngồi xuống bên cạnh y, không đợi y hỏi, Vân Na đã ôm lấy Vân Sơ, chưa gì đã giở giọng làm nũng sở trường:" Ca ca, muội sau này nhất định theo Tà Vân đại sư đọc kinh, không lười biếng nữa."
Vân Sơ cười nhẹ, không nhớ lần trước mình ôm Vân Na là lúc nào, chỉ thấy nó lớn rồi, nên giữ khoảng cách.
Không phải đây là thói quen tới Đại Đường mới có, mà sâu trong lòng y nghĩ vậy, dù Vân Na có sống cùng y ở thế giới kia, Vân Sơ vẫn làm thế.
Lần này thì khác, Vân Sơ giống hồi nhỏ, ôm Vân Na trong lòng, khẽ vỗ lưng muội muội:" Không thích niệm Phật thì thôi, đợi Từ Vân đại sư vân du quay về, ca ca không cho bà ấy vào nhà là được."
"Thật ạ?" Vân Na mừng rỡ ngẩng mặt nhìn ca ca, hồi lâu mới dè dặt nói:" Ca, muội không muốn rời Trường An, không muốn rời phường Tấn Xương ... Hầu tử a gia cứ nói muội sẽ thành nữ vương tôn quý nhất sa mạc, nói muội sẽ giúp con dân của muội sống hạnh phúc ... Muội cũng thích lắm ... Nhưng mà muội không muốn rời xa ca ca, tẩu tẩu, nha đầu đầu to, còn cả Mỹ Ngọc Nhi, Thải Vân Nương ... Ca ca, muội chỉ muốn cả nhà chúng ta sống cùng nhau thôi."
Muội tử đúng là lớn rồi, dù đây là quá trình rất dài, Vân Sơ luôn thấy mới hôm qua Vân Na ăn vạ tìm đủ cách đòi mình nướng hạn thát, thoắt cái đã cùng ca ca nói chuyện nhân sinh rồi, lòng bùi ngùi khó tả:" Không muốn rời Trường An cũng được, nhưng mà nữ hài tử lớn rồi phải gả đi, không thể sống cùng ca ca, tẩu tẩu cả đời."
"Đợi muội có người trong lòng rồi, muội sẽ muốn đi, sống cuộc sống nhỏ của riêng mình ..."
Ngày hôm đó Vân Sơ nói chuyện với Vân Na rất lâu, Vân Na dựa vào vai ca ca, thi thoảng ừ một tiếng. Bình thường là Vân Na ríu rít nói với Vân Sơ toàn thứ vớ vẩn vô dụng, Vân Sơ luôn lắng nghe nghiêm túc, thi thoảng đưa ra kiến nghị giúp muội tử hoàn thiện suy nghĩ còn ấu trí.
Mãi tới lúc ăn cơm Ngu Tu Dung gọi, hai huynh muội mới rời phòng, Vân Sơ đã ra quyết định, chuẩn bị gặp Huyền Trang đại sư nói chuyện tử tế một lần.
Còn Con khỉ già thì không cách nào nói chuyện được, ông già đó còn sống vì một lý do duy nhất là đưa Vân Na lên vị trí của thần.
Bữa cơm tối nay cả nhà tụ tập rất vui vẻ. Vân Na còn hoạt bát gấp mấy lần thường ngày, chẳng ngồi được tại chỗ dù chỉ một khắc. Bình thường nó luôn là đứa ăn nhiều nhất, hôm nay chỉ chạy lăng xăng gắp thức ăn cho mọi người, tựa hồ nhìn mọi người ăn thôi cũng làm nó vui rồi. Bị Ngu Tu Dung quát về chỗ, Vân Na cười hì hì gắp thức ăn cho nàng, hiếu thảo tới mức làm Ngu Tu Dung mở mồm mắng cũng thấy vướng trong cổ họng ...
Con khỉ gia hết sức nhạy bén, hành vi khác lạ của Vân Na khiến ông ta sinh lo lắng.
Có điều Vân Sơ kệ ông ta, ông ta có mộng tưởng gì là của ông ta, Vân Na có thể tiếp nhận một phần, không thể bắt nó gánh hết.
Tuy Trường An cứ thi thoảng lại có tin không hay truyền ra, thế nhưng năm mới vẫn cứ tới đúng hẹn, dù thời tiết chẳng hề ấm áp hơn song người đi đường hết sức nhộn nhịp.
Rồi đột nhiên một tin vui cuối năm bất ngờ phát ra làm cả thành Trường An muốn nổ tung, đó là số thịt tựa hồ vô cùng vô tận của phường Tấn Xương sẽ bán ra cho bách tính với giá rẻ.
Khi những quán bán thịt chín của phường Tấn Xương xuất hiện ở các phường thị cả hai huyện Vạn Niên, Trường An, 50 vạn cân thịt chín mà người dân phường Tấn Xương làm suốt mười mấy ngày đã bán sạch trong hai ngày.
Vậy mà còn rất nhiều người kiễng chân mong đợi phường Tấn Xương bán ra nhiều thịt hơn nữa.
Lúc này chỉ còn có thể mua được số lượng rất hạn chế ở Chợ Đông, Chợ Tây cùng hai phường mới được xác lập là phường thương nghiệp bán lẻ, phường Tấn Xương và phường Quang Phúc. Thế nên những nơi này người chật ních, xếp thành từng hàng dài.
Bách tính ngoài thành Trường An biết tin muộn hơn chút, vội vàng vào thành thì mới biết, không phải vào thành, vì quan gia của huyện Vạn Niên rất chu đáo đã lập điểm bán thịt ở Khúc Giang lý rồi, khi mua thịt phải có thẻ chứng minh hộ khẩu, trong cho người trong thành trà trộn vào.
Ai mua được thịt cũng không quên cảm tạ hoàng đế, vì quan gia nói vậy, đây là chiến lợi phẩm lần Đông chinh vừa rồi.
Năm mới chưa đến, nhưng chỉ qua việc làm nhỏ Vân Sơ đã đưa không khí năm mới tới khắp lý phường của Trường An.
Tết đến mỗi lúc một gần rồi, thịt nấu xong rồi, bán thịt không cần nhiều người nữa, phường Tấn Xương đóng cửa lại, bắt đầu tưng bừng trang trí nhà cửa. Câu đối Tết màu đỏ dán lên cửa, đèn lồng màu đỏ giăng khắp nơi, mặt ai cũng háo hức.
Vân Sơ không muốn làm việc, y thích Trường An, thích hưởng thụ tất cả mọi thứ mình có ở Trường An.
Trước kia Tết phải đi làm là do cấp trên yêu cầu, vì cấp trên không muốn Tết phải đi làm, nên đem chuyện vốn thuộc phận sự của mình giao cho cấp dưới.
Tết năm ngoái ở Liêu Đông, lúc đó làm gì còn ai nghĩ tới Tết, chậm chí một bữa ăn tử tế vào ngày Tết cũng chẳng có. Ở đó chỉ có hai ngày, chiến đấu và không chiến đấu mà thôi. Thế nên năm nay Vân Sơ càng muốn cùng người nhà ăn một cái Tết yên ổn vui vẻ.
Trước kia Tết còn dẫn quan viên trong huyện đi tuần hành, muốn biểu hiện một thái độ tích cực.
Giờ khác rồi, thành hầu gia rồi, địa vị đủ cao rồi, quyền lực đủ lớn rồi, có thể học cấp trên, đem việc mình nên làm giao cho cấp dưới, để cấp dưới có cơ hội thể hiện tinh thần tiến bộ.
Hội Nguyên Tiêu năm nay của phường Tấn Xương bắt đầu sớm hơn bất kỳ năm nào khác, từ một ngày trước Giao Thừa tới tận 20 tháng Giêng mới dừng.
Trong Hội Nguyên Tiêu siêu dài năm nay, nội dung hoạt động cũng phong phú cũng là nhiều nhất.
Nhất là hoạt động dạo chơi năm nay càng sáng tạo ra thứ chưa từng có trong lịch sử, vì có biểu diễn phong tình đất cũ của Bách Tể, Cao Câu Ly, Tân La cùng với Thổ Phồn, Vu Điền, Quy Tư, Sơ Lặc, Khang Quốc, Thạch Quốc ... Phường Tấn Xương có thể gọi là phường quốc tế.
Thân là người đầu têu, Vân Sơ cũng muốn dẫn cả nhà hưởng thụ lạc thú dạo chơi.
Khi Vân Sơ đang háo hức cùng Vân Na an bài toàn bộ kế hoạch vui chơi năm mới của cả nhà thì ... Lý Trị lệnh Vân Sơ mặc giáp vào cung.
Thế là trong đêm Giao Thừa, Vân Sơ lên cơn cuồng nộ, chửi bới không biết bao nhiêu người, cuối cùng vẫn phải mặc lên trọng giáp, võ trang tận răng, tới Thái Cực cung đi làm.
Không thể không đi, vì xe ngựa của Lý Tích bị nổ tan tành, địa điểm vẫn là Hoàng Thành.