Đường Nhân Đích Xan Trác ( Dịch )

Chương 657 - Q3 - Chương 166: Dạ Tiệc Hoàng Gia. (1)

Q3 - Chương 166: Dạ tiệc hoàng gia. (1) Q3 - Chương 166: Dạ tiệc hoàng gia. (1)

Khi Lý Hoằng và Vân Sơ lên đường tới đại nội tham gia dạ yến hoàng tộc thì Quách Đãi Phong say rồi. Lý Hoằng phái người an bài chỗ ngủ cho hắn, hiện nó chưa có thái tử phi, có thể nam tử ngoài ở lại Đông cung.

Cấm vệ Tiêu Tự Nghiệp nhìn chằm chằm Thái Tử và Vân Sơ cưỡi ngựa tới Thái Cực cung, người bảo vệ quanh họ lên tới 200.

Vân Sơ cũng nhìn thấy Tiêu Tự Nghiệp.

Do Lý Hoằng chuyên môn chỉ cho y nhìn, nó hi vọng vào thời điểm thích hợp nào đó sẽ tuyển Tiêu Tự Nghiệp vào thái tử lục soái.

Lý Hoằng không ngồi xe, nghe nói xa giá của Lý Tích bị nổ tung, nó không dám ngồi.

Nguyên nhân vì sao chuốc say Quách Đãi Phong cũng chẳng có gì to tát, hai năm rồi không gặp sư phụ, nếu bỏ lỡ cơ hội này, họ không biết bao lâu mới có cơ hội nói chuyện riêng. Lý Hoằng vẻ mặt kích động, chẳng hề phù hợp với nội dung nó nói ra: "Sư phụ, cảm giác ngồi lên xe cứ nghi ngờ có thuốc nổ dưới môn thật là tệ. Ta còn nhỏ, chưa làm gì đã chết thì lỗ quá."

"Có muốn thử cảm giác bị ám sát không?" Vân Sơ chợt hỏi:

Cái này còn phải nghĩ à? Lý Hoằng lắc đầu ngay: "Không muốn."

"Đừng nghĩ xung quanh ngươi có 200 người là an toàn, đừng nghĩ không ngồi xe là an toàn. Cũng đừng cho rằng dựa vào người khác bảo vệ là an toàn."

"Nhưng ta là thái tử, cần gì lên trận giết địch."

Vân Sơ hỏi:" Có biết vì sao võ công của ta cao như thế không?"

"Vân Na tỷ tỷ nói, sư phụ có thiên phú dị bẩm." Lý Hoằng nói với giọng rất tin tưởng:

Loại như Hạ Lan Mẫn Chi mới gọi là thiên phú dị bẩm, nha đầu bất học vô thuật, Vân Sơ mắng: "Thiên phú dị bẩm cái rắm, có biết dùng từ không vậy? Võ công của ta sở dĩ cao như vậy là vì sợ chết. Khi ở Tây Vực, ta và Vân Na không có ai dựa vào, muốn sống trừ khi bản thân phải cường đại."

"Khi còn bé ta không đánh lại được người lớn thì ta dùng độc, sau lợi dụng địa thế, rồi biết đặt bẫy, dựa vào vũ lực là khi ta trưởng thành rồi."

"Giờ ngươi nói đi, một con cừu làm sao mới không để bị sói ăn thịt?"

Lý Hoằng trả lời ngay:" Mài sừng cho sắc, rèn tứ chi thật khỏe, nếu không thì phải biến thành sói, nếu vẫn không được phải đem con cừu khác cho sói ăn."

Vân Sơ chỉ nó:" Xem đi, giờ sự cường đại của ngươi mới chỉ dừng ở cái mồm thôi. Nếu có ý nghĩ tồi thì thử xem hiệu quả thế nào?"

Từ Đông cung tới Thái cực cung chỉ cách nhau một bức tường, rất lâu trước kia Lý Thừa Càn qua Trường Nhạc Môn đánh vào Thái cực cung.

Đáng tiếc chỉ vẻn vẹn là vào được thôi, sau đó toàn bộ thuộc hạ của hắn chết ở đây, 4000 thái tử lục soái, không ai sống sót.

Khi đi qua Trường Nhạc Môn, Vân Sơ quan sát địa hình bốn xung quanh, nói với Lý Hoằng:" Đây là tử địa."

Lý Hoằng gật đầu không đáp.

Đêm nay Giao Thừa, hoàng đế tổ chức dạ yến, chẳng thể vì một cái xe bỗng dưng nổ tung mà hủy bỏ, ngay cả chuyện phái quân đội phong tỏa toàn thành cũng bị rút lại rồi, danh nghĩa không thể quấy nhiễu bách tính ăn Tết.

Danh sách khách mời ban đầu không có Vân Sơ, tất nhiên cũng chẳng có Ngu Tu Dung, Vân Na, Lý Tư, vậy mà chẳng biết vì sao lại đột ngột xuất hiện trên danh sách.

Đầu Lý Tư rất to, tóc thì lưa thưa, cho nên trang sức của nữ hài tử chẳng gài được lên đầu. Vân Na định cho đứa bé này đổi tóc giả, Lý Tư không thích, vì thứ đó đội lên vừa nóng vừa ngứa, nó không chịu.

Hôm nay thì khác, Lý Tư phải ăn mặc cho quý phái, nếu không sẽ bị nữ tử hoàng tộc khác chế giễu.

"Không ai dám cười Tư Tư." Vân Na vừa nhấp ít son môi nói:

Ngu Tu Dung nhìn môi Vân Na đỏ chót, lập tức xách tai nó, lấy khăn tay lau sạch son môi đi.

"Môi của muội hồng hồng ướt ướt là đẹp nhất rồi, dùng thứ đó làm gì?" Ngu Tu Dung vừa nói vừa đeo lên cổ Vân Na dây chuyền vàng to như xích chó, sau đó đeo luôn cho Lý Tư một cái:

Vân Na muốn bỏ cái dây chuyền vàng này xuống, thứ này vừa nặng vừa ngu, lại còn khó coi.

Nó muốn đeo cho vòng đông hải châu mà ca ca cho.

Đợi hai tiểu cô nương mặc vào chiếc váy nhã nhặn trông hết sức hiền thục lại có ba nha hoàn tới giúp Ngu Tu Dung chỉnh búi tóc.

Búi tóc này dùng tóc giả, tốn những hai cân tóc mới làm xong búi tóc cho Ngu Tu Dung.

Vân Na và Lý Tư rất hâm mộ Ngu Tu Dung, trên đầu có hai cân tóc giả, lại còn cài kim bộ diêu, phượng sai, châu hoa, sau đầu còn có một cái bình phong bằng vàng.

Xong xuôi mọi thứ, trong tiếng khóc của Vân Cẩn, Vân Cẩm phải ở nhà, ba người ngồi xe ngựa của hầu phủ tới Hoàng Thành.

Thái cực cung không biết treo bao nhiêu đèn mà kể, sáng rực trong đêm. Vân Sơ tay đặt chuôi đao bên hông, đi theo Lý Hoằng vào Thái cực cung một cái thì bên trong đang huyên náo liền yên ắng hẳn.

Vì cả tòa đại điện chỉ mình Vân Sơ là toàn thân võ trang.

Lý Hoằng bé xíu đứng trước mặt, làm Vân Sơ mặc khải giáp trông càng thêm hùng tráng.

Hoàng đế, hoàng hậu còn chưa tới, nơi này tất nhiên Lý Hoằng có địa vị lớn nhất, nó lại chẳng đi tiếp xúc với người hoàng tộc, khẽ ho một tiếng rồi đi tới ngồi ở vị trí đầu tiên bên trái.

Vương gia ở kinh thành không nhiều, Kỷ vương Lý Thận xem như là vương gia tôn quý nhất sau Lý Hoằng, nên vị trí của hắn dưới Lý Hoằng.

Vân Sơ không thấy phế thái tử Lý Trung, chắc là sau này cũng không gặp được nữa. Trong điện còn có Bà Dương vương Lý Tố Tiết chẳng ai biết tới, sức khỏe hắn có vẻ không tốt, trong thời gian ngắn đã ho mấy lần.

Xem ra sau khi Tiêu thục phi bệnh chết, đứa nhi tử Lý Tố Tiết này cũng sắp chết vì bệnh rồi.

Khởi vương Lý Thượng Kim rất hiệu chuyện, vội vàng rời chỗ, thỉnh an đệ đệ Lý Hoằng.

Lý Hoằng rất có phong độ hỏi thăm Lý Thượng Kim, hai huynh đệ nói những lời làm người ngoài như Vân Sơ nghe cũng rất xấu hổ rồi về chỗ.

Vân Sơ lại đưa mắt nhìn tông thân Lý thị ngồi ở đây, thấy mình không cần qua lại với những người này, dù sao thì về sau Vũ Mị cũng giết sạch người trong đại điện này thôi.

Tới khi mười mãnh tưởng mặc khải giáp đi vào Thái Cực cung thì đại điện yên tĩnh tới độ nghe thấy tiếng kim rơi, ai ngồi yên chỗ đó, như phạm nhân đợi phán xét vậy.

Dạ tiệc hoàng gia đúng là khác người.

Thậm chí có người bắt đầu khóc rồi, chỉ là không dám khóc ra tiếng, chỉ lặng lẽ rơi lệ, đa phần run rẩy như bị động kinh.

Làm hoàng tộc Đại Đường thực sự không phải chuyện làm người ta hâm mộ.

Bình Luận (0)
Comment