Đường Nhân Đích Xan Trác ( Dịch )

Chương 662 - Q3 - Chương 171: Trở Về Với Nhân Gian. (1)

Q3 - Chương 171: Trở về với nhân gian. (1) Q3 - Chương 171: Trở về với nhân gian. (1)

Thành Trường An đêm nay khắp nơi rực sáng ánh đèn, nhưng chẳng nơi nào sáng bàng Thái Cực cung, ở đây đăng hỏa sáng rực như ban ngày.

Lý Trị và Vũ Mị đứng trên nơi cao nhất, nhìn xuống thành Trường An như bàn cờ, cả hai người đều chẳng có tâm tư nói chuyện, trông có chút mệt mỏi.

Khoảng cách rất xa nhưng từ nơi ánh đèn rực sáng tận trời kia, có thể nhận ra đó là con phượng hoàng lớn ở cổng phường Tấn Xương.

Hồi lâu sau Lý Trị mới nói:" Ta không thích dùng mật điệp giết người, như thế mất thể diện hoàng gia."

Vũ Mị giọng cứng rắn rất nhiều:" Ngự sử đại phu Lý Sào không chết sẽ vô cùng bất lợi cho bệ hạ."

"Lấy quốc pháp mà giết là được."

"Bệ hạ chưa quên luật pháp Đại Đường do Trường Tôn Vô Kỵ biên soạn chứ?"

"Vậy không tới mức đem việc Lý Sảo xác định là kéo bè kết đảng."

"Bệ hạ yên tâm, khống chế rất tốt, không liên lụy nhiều người, mà quan lại Triệu Châu cũng thay một lượt rồi."

Lý Trị nhất thời không nói được gì, cuối cùng thở dài vỗ tay, con gấu lớn nửa đen nửa trắng ục à ục ịch chạy tới. Lý trị đặt tay phải lên đầu nó, nói với Vũ Mị:" Khuya rồi, nghỉ ngơi đi."

Nói rồi dẫn con gấu về tẩm cung.

Vũ Mị tiễn hoàng đế đi, khẽ lẩm bẩm:" Ta chỉ làm việc bệ hạ ngài muốn làm mà không dám làm thôi, cứ như là ta sai vậy."

Vì hôm nay là đêm Giao Thừa không giới nghiêm, nên từ Chu Tước đại nhai tới các phường thị, đâu đâu cũng toàn là người.

Mà nơi chen chúc chật chội nhất chắc chắn là phường Tấn Xương rồi.

Vào ngày Tết, phường Tấn Xương không thu tiền vé vào cửa, thế nên mới tới gần cổng phường thôi đã chật cứng tới không chen lên nổi nữa, rất nhiều người nhà không có điều kiện bình thường tiếc tiền qua cửa, chỉ nghe tới phường Tấn Xương qua lời kể, hôm nay nhất quyết vào cho bằng được.

Mỗi năm phường Tấn Xương lại có thứ mới, chưa từng lặp lại.

Như năm nay mười hai chiếc đèn lồng cực lớn, mỗi chiếc lại được để hở mười hai khe to bằng cái bát, chiếu ra mười hai cột sáng hình trụ. Những cột sáng này chiếu cho con phường hoàng lớn khảm đầy bảo thạch tỏa hào quang ngũ sắc rực rỡ.

Đám đông từ từ đi qua cổng phường dưới con phượng hoàng lớn, tiếng kêu vợ gọi con không dứt.

Đêm nay không có tuyết, trời cực lạnh, hơi trắng mọi người phả ra bao phủ cổng phường, để lại cả lớp sương trắng, chẳng ai thấy lạnh cạnh, từ lớn tới bé chỉ có sự vui vẻ mong đợi.

Quỷ đầu to Lý Tư cưỡi ngựa trúc, tay cầm đao gỗ, phát ra tiếng thét chói tai. Đối diện nó cũng có một đứa bé cưỡi ngựa trúc đang múa may trường mâu gỗ, muốn quyết phen tử chiến.

Đám đông vây quanh tích cực hò hét, mắt thấy một cuộc đại chiến sắp nổ ra, Vân Na mặc trang phục con lừa làm bằng nan tre và lụa từ trong bóng tối chạy nhanh tới, đoạt đao gỗ của nữ tướng, thuận tay lấy luôn trường mâu nam tướng. Sau đó bắt chước lừa nhún nhảy đi về phía ánh đèn tàn, sau lưng nó còn đi theo hai nam tướng nữ tướng cưỡi ngựa trúc khóc nức nở.

Lý Thận theo đám đông nhích từng chút một mới vào được phường Tấn Xương, cũng chẳng biết là dây thần kinh nào không bình thường, không ngờ lấy từ trong ống tay áo ra một cái sáo ngọc, lại còn vừa thổi vừa múa.

Tiếng sáo trong trẻo, hoạt bát, đôi khi như chim hót, lúc lại như mục đồng về muộn.

Có tiếng sáo, có người nhảy múa, những người xếp hàng vào phường Tấn Xương không còn nóng nảy nữa, một vài cái mông cũng đong đưa uốn éo theo, đủ loại động tác kỳ quái, làm Lý Hoằng cười to.

Tiếng cười luôn truyền nhiễm, càng chẳng nói đây là ngày Tết vui vẻ, vì thế ngay cả Vân Sơ cũng lắc mông ... Có điều y lắc mông để huých người khác chen bừa bãi lên trên.

Đại Đường có thói quen thức đêm đón Giao Thừa, có điều người lớn đón Giao Thừa là đề phòng trẻ con bị niên thú tha đi mà cả đêm không ngủ.

Với tình trạng chén lấn của phường Tấn Xương thế này, đừng nói là niên thú không dám tới, cả yêu ma quỷ quái cũng không dám tới.

Ngày trước ở Trường An, năm sáu vũ cơ nhảy múa đã là biểu diễn vũ đạo lớn rồi, giờ cảnh tượng trăm vũ cơ cùng xuất hiện không còn hiếm nữa.

Song thực sự làm người Trường An điên cuồng là gà rán phát tán mùi thảo dược.

Loại này vốn là gà nướng, về sau phát hiện ra tốc độ nướng gà không theo kịp tốc độ bán, thế là thương nhân nghĩ tới gà rán, nhưng gà rán chín cũng tốt nhiều thời gian.

Rồi Tôn lão thần tiên xuất hiện, ông cụ chuyên môn phối một loại thảo dược điều âm bổ dương. Trước tiên dùng thứ thảo dược thơm ngát này luộc chín gà, sau đó vớt ra phơi khô, cuối cùng cho vào chảo dầu sôi chiến qua, làm da cháy vàng là có thể bán.

Nên loại gà này có một cái tên vang đội đó là gà thần tiên.

Loại gà này vừa xuất hiện một cái là thịnh hành khắp Trường An, khiến lão thần tiên khi ăn loại gà này cũng phải tò mò hỏi, làm sao làm ra món ăn ngon như thế?

Chỉ cần là người trong túi có vài đồng tiền vào phường Tấn Xương nhất định sẽ mua một con gà thần tiên.

Đám người ở trên yến hội hoàng gia ăn không biết ngon là gì ngửi mùi gà rán một cái là chủ động móc tiền mua cho mỗi người một con gà rán.

Vân Sơ nhìn mỡ rán gà đen xì xì rồi, y không muốn bị ung thư ở Đại Đường nên không ăn.

Lý Hoằng vốn thèm lắm, nhưng thấy Vân Sơ không động đậy thì biết ngay thứ này không tốt cho tuổi thọ, thế là nó không ăn, nhưng mua cho bốn hộ vệ mỗi người một con.

Dù sao bọn họ chẳng quan tâm cái đó.

Lý Hoằng quen thuộc phường Tấn Xương lắm rồi, đi qua một hiệu bán kem, nó chẳng động lòng với thứ kem màu sắc lòe loẹt bày bên ngoài, chuyên môn gọi keo đậu xanh màu sắc khó coi.

Vì là phúc lợi thái tử cấp, đám hộ vệ đều được loại kem màu mè kia.

Trước mặt bao nhiêu người, Đại Đường thái tử điện hạ đi qua một tiểu thương bán kẹo hồ lô, nó ngang nhiên rút một que kẹo hồ lô không trả tiền, bỏ lại một câu Vân Na tỷ tỷ thay tiền. Thế là người bán kẹo chạy mất, sợ đám người phía sau cũng nói ra hai chữ chữ Vân Na rồi lấy kéo thì hắn sạt nghiệp.

Bùi Hành Kiệm phát hiện ra, từ khi vào phường Tấn Xương, thái tử điện hạ xưa nay được các vị đại nho khen ngợi chững chạc hiểu chuyện biến thành một đứa bé nghịch ngợm vô lý.

Ngay cả hai con gấu méo được tắm rửa sạch sẽ cho mặc áo đỏ ngồi bên đường lấy may chẳng trêu chọc vào ai cũng bị nó chạy tới tóm tai, còn đá vài phát vào mông, đẩy chúng ngã lăn tròn rồi cười khanh khách. Đợi hai con gấu đưa tay ra xin ăn thì nó chạy mất chứ không cho như những du khách khác.

Tiết Nhân Quý thấy Vân Sơ dừng lại ở quầy sách của nhà Đồng Bản thì cũng tò mò cầm một cuốn sách lên xem thử, vừa lật xem vài trang liền bị hình vẽ mỹ nhân trên đó làm đỏ mặt tía tai.

Bùi Hành Kiệm thì mở một cuộn tranh ra, thế một mỹ nhân khỏa thân với kích thước người thật xuất hiện trước mặt mọi người. Tức thì xung quanh vang lên tiếng nữ nhân la hét, người ta vội vàng né tránh, ném cho hắn ánh mắt khinh ghét.

Vân Sơ quay mặt đi phì cười, y biết ngay sẽ có kết quả như vậy mà, hai tên ngốc này căn bản không biết loại sách nhà Đồng Bản bán là cái gì.

Bình Luận (0)
Comment