Vân Sơ dùng bài Minh Nguyệt Kỳ Thời Hữu của Vương Phi để hát bài Thủy điệu ca đầu, hi vọng Xuân ma ma có thể nhớ được, về hát cho Vũ Mị nghe.
Chuyện này sẽ rất có lợi cho Xuân ma ma.
Xuân ma ma hơi ngốc, cùng Vân Sơ hát tới bảy tám lượt mới nhớ, mà lúc đó người trong phòng đã đều biết hát, thậm chí có người bới móc.
"Cách hát của ngươi không được rồi, nhạc sư không thể hòa khúc, đã vượt phạm trù ngũ âm cung thương giác trưng vũ, không tính là lễ nhạc."
Vân Sơ đúng là ăn ở có vấn đề, làm xong thơ hay như thế không ai khen, đến khi bới ra được sơ hở thì Bùi Hành Kiệm lại rất hưng phấn.
"Thế có hay không?" Vân Sơ hỏi:
"Hay nhưng mà vượt chế rồi." Bùi Hành Kiệm nhắc lại:
"Hay là được, không có nhạc phù hợp để phối hợp đó là do đám nhạc công vô dụng."
Công Tôn đẩy mấy nam nhân nhìn Vân Sơ tới đỏ mắt ra, hoan hỉ nói:" Cho ta, cho ta đi, ta nhất định phú ra khúc từ thật hay."
Bùi Hành Kiệm nhìn nữ nhân vừa ngốc vừa cố chấp của mình, nghiến răng nói:" Nàng muốn tranh đoạt với hoàng hậu à?"
Công Tôn mới nhớ ra chuyện này nguy hiểm, vội vàng cúi đầu xuống, trốn sau lưng Ngu Tu Dung, chỉ là nàng rất cao, Ngu Tu Dung không che nổi.
Xuân ma ma đứng đó cười ngốc nghếch, như không nghe thấy lời Công Tôn. Tới khi Thôi nương tử mang hộp thức ăn đầy thịt và đậu đũa khô đưa cho nàng, Xuân ma ma mới hớn hở thi lễ với người trong phòng, mang thơ Vân Sơ ngự chế lên xe ngựa chuẩn bị về.
Vừa ra cửa thì gặp Vân Na và thái tử, trong tay hai đứa là mũ trụ, bảo vệ tay, gối làm bằng trúc, thở hồng hộc chạy từ ngoài vào, toàn thân bụi đất.
Lý Hoằng thấy Xuân ma ma cầm hột thức ăn thì mở ra xem:" Bớt ăn thứ này đi, cẩn thận béo chết ngươi."
Xuân ma ma cẩn thận nói:" Vân Na tiểu nương tử nói ngon lắm."
"Nếu ngươi cũng chạy nhảy suốt này giống Vân Na tỷ thì tất nhiên là ăn cái gì cũng được. Nhưng ngươi suốt ngày ngồi cùng mẫu hậu, mông đã to thế kia rồi, ăn thêm nhiều thịt, cẩn thận mông to tới không qua được cửa."
Lý Hoằng nói xong chạy vào nhà hô to tuyên bố:" Hai năm nữa thôi Vân Na tỷ tỷ sẽ không đánh thắng được ta nữa."
Xuân ma ma thấy thái tử đi rồi liền một tay xách hộp thức ăn, một tay cầm thơ, lên xe ngựa.
Nàng rất hi vọng xe ngựa có thể đi chậm một chút, đáng tiếc tên đánh xe chẳng chịu chiều lòng nàng.
Đi qua cầu gỗ, tới đoạn rừng trúc ở góc nhà ăn lớn, trong bóng tối, có một đôi nam nữ đang gặm nhau, còn có đôi gấu khoang ôm nhau kinh hoàng nhìn đôi nam nữ đó.
Nam tử ngồi trên xe lăn, nữ tử ngồi trên đùi nam tử, Xuân ma ma thậm chí nhìn thấy hai cẳng chân trắng nõn. Nàng biết họ làm gì, nhưng đáng tiếc không có thời gian xem ... Thật là mình sống còn không bằng cả hai con gấu kia.
Xe ngựa chậm chạp rời phường Tấn Xương, khi ra được tới ngoài thì tốc độ tăng lên vèo vèo, Xuân ma ma vèn rèm cửa nhìn lại mãi.
Khi Xuân ma ma vội vàng chạy về Lưỡng Nghi điện thì Tả Xuân gác ở cửa nói nhỏ:" Tạm thời đừng vào."
Xuân ma ma giơ cuộn giấy lên:" Hoàng hậu yêu cầu thư này."
"Ngươi cũng chẳng vào được đâu, con gấu lớn đang nằm sau cửa."
"Ta phải vào hầu hạ hoàng hậu ..."
Xuân ma ma lấy ra một miếng thịt đặt ở cửa, tức thì nghe thấy có tiếng cào cửa, rồi cửa mở ra. Nàng liền nhét thịt vào miệng con gấu lớn, sau đó đi nhanh vào.
Trên giường hoàng hậu, rèm lụa đã buông xuống, che kín cả cái giường, Xuân ma ma thấp thoáng vẫn nhìn thấy bóng người hoàng hậu nhấp nhô ở trên ...
Hoàng hậu có thai, làm vậy là không được, Xuân ma ma định gọi liền nghe thấy trong màn truyền ra tiếng quát của hoàng hậu:" Cút !!!"
Không khí đêm Giao Thừa ở Vân gia chỉ có náo nhiệt hơn, không có náo nhiệt nhất.
Công Tôn lăn người một vòng, thanh kiếm từ dưới nách đâm ra, mang theo một dải lụa đỏ bay lên không, dải lụa được đôi tay nàng chỉ huy không ngừng điều khiển thanh trường kiếm bay trên cao như con rồng. sống động vô cùng.
Đám phụ nhân trẻ nhỏ xem Công Tôn biểu diễn reo hò không ngớt, đám nam tử thì vẫn ngồi trong đại sảnh mặt mày hậm hực.
Không phải là bọn họ không muốn đi xem mà Bùi Hành Kiệm mặt đằng đằng sát khí ngồi quay lưng chắn ở cửa đại sảnh không cho bọn họ đi. Công Tôn biểu diễn kiếm vũ sẽ mặc rất mỏng manh.
Từ sau khi Khố Địch Lưu Ly tiến môn, Bùi Hành Kiệm hoàn toàn không kiểm soát được Công Tôn nữa.
Tiết Nhân Quý thấy Bùi Hành Kiệm thực ra rất thảm, nhưng Vân Sơ, Ôn Nhu, Địch Nhật Kiệt lại nói, tên khốn này hưởng hết diễm phúc nhân gian rồi.
Con người khác nhau, tất nhiên cái nhìn khác nhau.
Bởi vậy khi Đốn Châu đẩy Hạ Lan Mẫn Chi ngồi xe lăn tới, sắc mặt mọi người cũng đủ kiểu.
Hạ Lan Mẫn Chi hết sức tình cảm nắm tay Đốn Châu nói với Vân Sơ:" Nàng nói, cảm ơn ngươi làm bị thương nàng, để nàng gặp được ta."
Ôn Nhu và Địch Nhân Kiệt trầm trồ, bọn họ không ngờ Hạ Lan Mẫn Chi có thể làm tiêu trừ thù hận giữa Vân Sơ và Đốn Châu.
Vân Sơ cũng cảm thán sức mạnh vĩ đại của ái tình:" Vậy ngươi có cảm kích ta không?"
Hạ Lan Mẫn Chi cười:" Đốn Châu đang học ngôn ngữ của chúng ta đấy, nàng đã hiểu một số lời rồi, sau này đừng nói chuyện như thế. Đốn Châu còn đề xuất điều kiện hòa giải.
"Nói ra xem."
"Đốn Châu cho rằng nam nhân của nàng hơn ngươi nhiều."
Vân Sơ gật đầu ngay:" Điểm này chắc chắn rồi."
"Vì để ngươi thừa nhận nam nhân của nàng hơn ngươi, nàng quyết định để một thứ quả trên đầu, ta sẽ đứng cách trăm bước, bắn trúng quả đó."
Cả đám người Vân Sơ trố mắt, dám chơi vậy luôn hả?
"Đồng thời, Vân Na cũng phải đội một thứ quả trên đầu, ngươi đứng cách trắm mét bắn. Chúng ta phân thắng bại."
Không đợi Vân Sơ nói gì, Vân Na đã hứng phấn nói:" Được! Được!"
Đốn Châu đi tới bàn lấy một quả quất to như trứng gà đặt lên đầu đi ra ngoài. Vân Na cũng muốn lấy quất, bị Ngu Tu dung bợp một phát, giữ chặt không cho động đậy.
Hạ Lan Mẫn Chi ngồi trên xe lăn chẳng chút do dự giương cung nhắm vào Đốn Châu bắn ngay, chỉ nghe pặc một tiếng, mũi tên mang theo tiếng gió cùng với mười mấy cái đầu ngoái theo.
Tên bắn xuyên quả quất còn ghim vào ván gỗ phía sau, tên rung bần bật, cho thấy chuẩn và mạnh thế nào, cả bậc đại sư về tiễn thuật như Tiết Nhân Quý phải giơ ngón cái thán phục.
Đốn Châu kiêu ngạo đi tới tuôn một tràng vào mặt Vân Sơ.
Hạ Lan Mẫn Chi phiên dịch:" Đốn Châu khen ta là dũng sĩ như hùng ưng, nếu ngươi không dám bắn vào quả quất trên đầu muội muội, ngươi chỉ là con quỷ nhát gan buộc đuôi hồ ly sau đầu."
(*) Tiết Nhân Quý có một truyền thuyết gọi là tam tiễn định giang sơn, khi bắn ba mũi tên giết luôn mấy chủ tướng địch, làm mười vạn quân tan vỡ. Tất nhiên đó là tiểu thuyết bà mình kể thôi, nhưng chắc chắn nói tới bắn cung Tiết Nhân Quý top 1 server.
(**) Ngân Hồ hoàn thành rồi nhé.