Đường Nhân Đích Xan Trác ( Dịch )

Chương 670 - Q3 - Chương 179: Lãng Tử Hồi Đầu.

Q3 - Chương 179: Lãng tử hồi đầu. Q3 - Chương 179: Lãng tử hồi đầu.

Nếu là trước kia, Lý Trị không nói ra một câu như thế, cho thấy sau khi xử lý được một vị trọng thần, khiến hắn tự tin hơn nhiều. Vũ Mị cười vui vẻ:" Vậy bệ hạ cứ vờ không biết thiếp hạ lệnh truy sát con cháu Chử Toại Lương nhé."

Tâm trạng Lý Trị rất tốt, tay liên tục xoắn tai con gấu, không làm thế không phát tiết hết niềm vui của hắn: "Chử Toại Lương ngàn vạn lần không nên về chỉ trích trẫm, nhưng thiên ý đúng là không ở bên ông ta, gặp đúng lúc Nhị Bách Ngũ làm ra bài Minh nguyệt kỳ thời hữu. Khà khà, ở đạo thi từ, ai so được với y?"

"Thịnh thế xuất tài tử, Đại Đường cứ tiếp tục hưng thịnh thế này, rồi sớm muộn cũng có người tài hơn Vân Sơ xuất hiện." Vũ Mị khéo léo nịnh một câu:

Lý Trị cười to:" Nhận lời tốt lành của nàng rồi, nếu ngày đó tới, trẫm nâng chén mời trăng say ba ngày."

Vũ Mị nhân lúc Lý Trị vui vẻ nói:" Bệ hạ nhớ Hạ Lan Mẫn Chi chứ?"

Lý Trí vừa nghe một cái đã bực bội xua tay:" Thứ phế vật."

"Bệ hạ, Hạ Lan Mẫn Chi không còn như xưa nữa, hắn muốn hòa hiếu với Thổ Phồn."

"Hả? Thật sao?" Chuyện này cho tới nơi chưa có nhân tuyển, Lý Trí khá phiền lòng, người thân phận cao ai chịu cưới một nữ nhân Thổ Phồn, nếu địa vị thân phận không đủ, đối phương chê:

"Thật đó."

"Xem ra lần này hắn đúng là muốn làm chút chuyện thật rồi, nếu như hắn nỗ lực, vậy trẫm cho hắn cơ hội này."

Vũ Mị kiêu hãnh nói:" Người Vũ gia thiếp cũng đau phải toàn phường giá áo túi cơm. Bệ hạ cho thiếp mời trăng một chén nhé."

Lý Trị vui vẻ cùng Vũ Mị nâng chén mời trăng uống cạn.

Ánh mắt Lý Trị nhanh chóng bị một khu vực tối đen thu hút, hắn nhận ngay ra đó là chỗ nào, cười nhạt gọi Tả Xuân tới:" Mang cho phủ Triệu công 500 chiếc đèn, ngày Tết vui thế này, sao lại đen xì xì chẳng thấy ánh đèn nào như thế?"

Tả Xuân nhận lệnh rời đi, Lý Trị và Vũ Mị nhìn nhau cười mãi không thôi.

Từ lúc chuyện Chử Toại Lương ủ mầm ở Trường An cũng có một nhân vật khác nổi lên, Hạ Lan Mẫn Chi thành tấm gương lãng tử quay đầu ngàn vàng không đổi ở Trường An.

Vị quý công tử trước kia phóng túng ngông cuồng buông thả không còn nữa, thay vào đó là một Hạ Lan Mẫn Chi khiêm nhường cẩn thận, nho nhã hiểu biết.

Mặc dù chân bị gãy, vẫn phải ngồi xe lăn, nhưng được một cô nương Thổ Phồn ở bên làm bạn, đi từng nơi giải quyết chuyện xấu mình làm trước kia.

Chẳng biết do người Đường quá lương thiện hay do uy lực của đồng tiền quá lớn, một hộ bị Hạ Lan Mẫn Chi hại cho song thân mất hết, huynh đệ vào tù, nữ tử tới thanh lâu. Nữ tử sau khi được Hạ Lan Mẫn Chi chuộc thân đã tổ chức tang lễ long trong cho cha mẹ, huynh đệ cứu ra khỏi tù được làm tiểu quan cửu phẩm, nữ tử ở thanh lâu năm năm kia gả cho một tiểu lại thiếu phủ giám, đôi huynh muội đó liền cảm kích rơi lệ.

Cũng trở thành một giai thoại đẹp ở phường thị.

Hảo huynh đệ trước kia cắt áo dứt tình, bị Hạ Lan Mẫn Chi hại cho thê thảm không bằng chó lợn. Sau khi Hạ Lan Mẫn Chi xin lỗi, trở mình thành người trên người khác, hận không thể chết vì Hạ Lan Mẫn Chi.

Chuyện như vậy rất nhiều, rất nhiều ...

Khi mỹ danh lãng tử quay đầu của Hạ Lan Mẫn Chi truyền rộng khắp, những phó dịch của phủ Chu quốc công bị Hàn quốc phu nhân đưa đi cũng được trả về.

Đám phó dịch đã hiểu Hạ Lan Mẫn Chi như lòng bàn tay đó nơm nớp lo sợ trở về, thậm chí có người trước kia từng đắc tội với hắn còn bổ trốn. Khi ai cũng nghĩ sẽ bị hành hạ đủ kiểu thì kinh ngạc phát hiện một Hạ Lan Mẫn Chi hoàn toàn khác, đối đãi với từng người đều tựa như gió xuân tháng ba, ai cũng dễ chịu.

Tất cả những đức tính tốt đẹp người ta ca tụng đều thấy được trên người Hạ Lan Mẫn Chi, đám gia phó hoan hỉ cho rằng ngày phủ Chu quốc công hưng thịnh không xa.

Sự thay đổi của Hạ Lan Mẫn Chi khiến Vũ Mị cho rằng một phen khổ công dạy bảo của mình nhiều năm qua đã có tác dụng.

Vì thế dần dà ở nhiều trường hợp đưa đứa ngoại sinh này đi theo, cho hắn có hội làm việc.

Chỉ là người mẫn cảm nhận ra Hạ Lan Mẫn Chi có chút kỳ lạ, như hắn thích ngủ một mình ở trong phòng trong cửa.

Bình thường lúc rảnh rỗi, hắn ngồi ở ngưỡng cửa Đại Môn uống rượu, uống một nửa, đổ một nửa, uống tới lúc cao hứng thì cười điên cuồng.

Đương nhiên là tuy hơi lạ, nhưng so với Hạ Lan Mẫn Chi trước kia thì chẳng là gì.

Tước vị mà nhà Vũ Mị có nhiều nhất là các loại phu nhân, Đại quốc phu nhân, Hàn quốc phu nhân, Ngụy quốc phu nhân, đủ thấy vinh sủng một thời ra sao.

Ngày 21 tháng Giêng, Hội Nguyên Tiêu phường Tấn Xương dài chưa từng có đã kết thúc, dừng biểu diễn hoa đăng, dừng mua bán thương nghiệp, để lại cả đống hỗn độn thì đại thọ 80 của Đại quốc phu nhân tới.

Đại quốc phu nhân Dương thị 44 tuổi gả cho Vũ Sĩ Hoạch, vậy mà còn sinh ra được ba tỷ muội Vũ thị.

Chuyện này đừng nói là hiếm có ở Đại Đường, ngay cả thế giới cũ của Vân Sơ cũng vô cùng hiếm có.

Nay bà đã 80 tuổi, có thể gọi là điềm lành, thêm vào còn là mẫu thân của hoàng hậu, cho nên người tới chúc thọ nhiều như biển.

Hạ Lan Mẫn Chi dẫn theo cả Đốn Châu, lúc này giai thoại về lãng tử quay đầu tới tai Dương thị, bà gọi hai người tới nói chuyện.

Thạch cao ở chân Hạ Lan Mẫn Chi còn chưa thảo bỏ, cho nên vẫn được Đốn Châu đẩy xe đưa đi khắp nơi.

Nhìn thấy Hạ Lan Mẫn Chi ngồi xe lăn, Dương thị rơi lệ, nói tối qua còn mơ thấy phụ thân của hắn, bây giờ hắn thực sự ngày càng giống phụ thân.

Nghe ngoại tổ mẫu nhắc tới phụ thân, Hạ Lan Mẫn Chi rơi lệ. Nhìn cảnh tổ tôn ôm nhau khóc, càng khiến người bên lão phu nhân khóc theo.

Khóc xong Dương thị dặn dò Hạ Lan Mẫn Chi phải thực sự thay đổi, làm người đáng hoàng, có thế mới xứng với nhị di hắn khổ công bồi dưỡng.

Hạ Lan Mẫn Chi mắt đỏ hoe thề không phụ sự kỳ vọng của trưởng bối, đợi khi chân lành rồi sẽ gánh lấy trọng trách phục hưng Vũ gia.

Lễ mừng thọ 80 của Dương thị hết sức náo nhiệt ấm áp, Vũ Mị không tới được tặng nhiều gấm lụa.

Có lẽ thấy ngoại tôn trưởng thành, bà không còn gì nuối tiếc nữa, trước khi trời sáng đã yên tĩnh qua đời.

Hạ Lan Mẫn Chi khóc tới ngất đi hai lần.

(*) Trên lịch sử thì lúc này Hạ Lan Mẫn Chi đã đổi họ Vũ, ăn thừa tự Vũ Sĩ Hoạch cha Vũ Mị vì Vũ Mị giết sạch hai ông anh rồi, thế nên mới kế thừa tước hiệu Chu quốc công, nên hắn mới nói gánh trọng trách phục hưng Vũ gia.

Bình Luận (0)
Comment