Đường Nhân Đích Xan Trác ( Dịch )

Chương 671 - Q3 - Chương 180: Hiếu Tử Hiền Tôn.

Q3 - Chương 180: Hiếu tử hiền tôn. Q3 - Chương 180: Hiếu tử hiền tôn.

Sau bảy ngày phúng điếu, Đại quốc phu nhân được chôn ở Hồng Độc Nguyên Hàm Dương, khi Vũ Mị tới bái tế mẫu thân thấy Hạ Lan Mẫn Chi ở trong gian nhà cỏ trông linh cữu cho ngoại tổ mẫu.

Vì trong thời gian trông coi linh cữu không được cạo râu cắt tóc, nên khuông mặt vốn nhẵn nhụi của Hạ Lan Mẫn Chi đã mọc thêm lớp râu rậm, tựa hồ sau một đêm trưởng thành chững chạc hơn rất nhiều.

Chính vì thế Vũ Mị mới thực sự ngồi xuống nói chuyện đàng hoàng với đứa ngoại sinh này."

"Ngươi thực sự thích nữ tử Thổ Phồn đó à?" Vũ Mị chưa bao giờ tin đứa cháu này thành người tốt, hắn có thể thay đổi, nhưng càng không phải loại tốt lành gì:

Hạ Lan Mẫn Chi không che giấu:" Cháu nhìn trúng Tượng Hùng bộ, nếu coi Đốn Châu chính là Tượng Hùng bộ thì đúng, cháu thích nàng."

Vũ Mị cười nhẹ, chẳng qua chỉ là đã nhìn thấy cái hay của quyền lực mà thôi, nàng chẳng bất ngờ:" Ngươi tới Tượng Hùng bộ rồi sẽ làm gì?"

"Toàn lực giúp Tượng Hùng bộ lớn mạnh, như thế họ ắt không chịu mỗi thằng nhãi con miệng còn hôi sữa làm vương của mình."

"Tiếp đó?"

Hạ Lan Mẫn Chi không dám che giấu:" Trong cuộc chiến giữa Thổ Phồn và Tượng Hùng bộ, cháu sẽ cố gắng mở rộng lực lượng của mình, sau đó mượn lực lượng của Đại Đường, bình định Thổ Phồn, trở thành vị vương chúa tệ một phương."

Vũ Mị cảm thấy thú vị, cười to:" Tiếp sau nữa thì sao? Từ cao nguyên đánh xuống, tranh hành với Đại Đường à?"

"Đại Đường lúc này đã vô cùng vững vàng, sau sao có thể lay động được, bất kể là Tiết Nhân Quý, Bùi Hành Kiệm hay Vân Sơ, đối trận với họ, cháu không có chút khả năng chiến thắng nào."

Hạ Lan Mẫn Chi thề thốt:" Chỉ cần nhị di vẫn là hoàng hậu Đại Đường, cháu sẽ không bước chân vào Đại Đường nửa bước."

Vũ Mị thích những người có dã tâm, nhưng không thích loại ngu xuẩn cuồng vọng vô tri, những lời này rất vừa ý nàng:" Ngươi muốn ta giúp ngươi thế nào?"

"Cháu cần một món hồi môn đáng kể, vì như thuốc nổi. Xin nhị di hạ lệnh để xưởng thuốc nổ phái người tới làm thầy cháu." Hạ Lan Mẫn Chi quỳ cả hai gối, khấu đầu với Vũ Mị:

Vũ Mị khẽ lắc đầu:" Thuốc nổ là trọng khí của Đại Đường, làm sao có thể dễ dàng tiết lộ ra ngoài."

Hạ Lan Mẫn Chi không chỉ một mực khấu đầu:" Xin hoàng hậu thành toàn."

"Thành hay không là ở bệ hạ." Vũ Mị nói xong lần nữa tới bên mộ mẫu thân bái tế rồi dẫn đại đội nhân mã trở về:

Đợi người hoàng hậu đã đi xa, Đốn Châu tức thì tới bên cạnh Hạ Lan Mẫn Chi hỏi gấp:" Thế nào rồi, chàng đã được nhị di ủng hộ chưa?"

Dù là mùa đông Hạ Lan Mẫn Chi cũng toát mồ hôi, đừng nghĩ cuộc nói chuyện vừa rồi là đơn giản, hắn đã cân nhắc nhiều ngày. Hắn không sợ chết, hắn chỉ sợ chết trước khi mục đích đạt được thôi:" Nhị di ta không phải là nữ nhân tầm thường, chúng ta hiện giờ chẳng có gì cả, muốn nhị di ta ủng hộ, chúng ta phải làm nhiều việc hơn nữa."

Đốn Châu cười to:" Giống như chàng dùng gối giết chết ngoại tổ mẫu hả? Chuyện thú vị như thế có làm tiếp không?"

Hạ Lan Mẫn Chi không giận mà còn cười theo:" Nhị di ta giết chết hai vị thân huynh trưởng, giết chết một đám thân tộc Vũ thị, nhưng để lại không ít hậu nhân thân tộc để bồi dưỡng."

"Nếu như chúng ta giết chết thêm vài thân độc Vũ thị, có khi hoàng hậu sẽ coi trọng chúng ta."

"Đốn Châu, chúng ta còn phải đi một con đường rất xa."

Đốn Châu dìu Hạ Lan Mẫn Chi trở lại xe:" Ta giúp chàng giết người ở Trường An, tới Tượng Hùng bộ, chàng phải giúp ta giết người. Cuối cùng giết sạch tất cả chúng ta sẽ thành vương và vương hậu cao nguyên."

"Nói đi, tiếp theo chúng ta giết ai?"

Hạ Lan Mẫn Chi ôm lấy vòng eo nhỏ của Đốn Châu:" Tất nhiên là người nhị di ta căm hận nhất, mẫu thân ta, bà ta là nữ nhân ngu xuẩn, bà ta phải chết vì sự ngu xuẩn của mình."

Sau Tết, hơi thở mùa xuân lặng lẽ tới gần, mặc dù thành Trường An vẫn run rẩy trong gió lạnh, nhưng trên con sông chảy quanh thành, những tảng băng đã bắt đầu nứt vỡ thành vô vàn tảng băng nhỏ, tiếng lách tách nghe thấy suốt đêm ngày. Băng nhỏ đi không giữ được nước nữa, nước sông ào ạt chảy về xuôi vô số tảng băng nổi bập bềnh.

Liễu bên Bá Kiều cũng chú chồi nhỏ trên cành, dần dần lớn lên.

Cái lạnh này không duy trì được lâu nữa, người huyện nha Vạn Niên cũng bắt đầu bận rộn.

Trọng điểm vẫn là bồi dưỡng cây bông giống.

Trải qua mấy năm trồng bông, các bác sĩ của Ti nông tự đã phát hiện ra, nếu như gây giống cây non trước, đợi tới mua đông đất tan giá, trồng cây ra ruộng lớn, như thế cây sẽ lớn nhanh hơn, tránh được mưa thu liên miên.

Thời tiết Quan Trung lúc này ẩm thấp mà ôn hòa, chỉ cần xây dựng một căn nhà gỗ ở nơi có ánh sáng sung túc, dùng giấy đào hoa ngăn cách hơi lạnh, là có thể làm hạt giống nảy mầm mọc lá trước thời hạn.

Trồng bông mang lại lợi ích gấp ba lần trồng lương thực, ai cũng thấy rồi, bây giờ người huyện Vạn Niên không còn bài xích trồng bông nữa, coi nó thành chuyện quan trọng nhất trong năm.

Giống như mấy năm gần đây, nửa tháng sau Tết là huyện Vạn Niên nhất định sẽ huy động lượng lớn lương thực, phân phối cho bách tính dùng làm khẩu lương.

Làm vậy là để đề phòng, dù bông cho gặp thiên tai, bách tính không liên lụy.

Làm như vậy quan phủ có thể lấy đi gần như tất cả lợi nhuận của việc trồng bông, còn bách tính không còn lo lắng về lương thực trong cả năm. Hơn nữa trong quá trình trồng bông, còn có được phí lao động nhất định.

Bách tính đảm bảo cuộc sống, quan phủ hưởng thụ lợi ích lớn đồng thời gánh hết nguy hiểm, thế là công bằng.

Nguồn lương thực của huyện Vạn Niên không tới từ đông nam, cũng không phải là lương thực giá cao thông qua vận hà vận chuyển tới.

Một bộ phận tới từ huyện lớn có sản lượng lương thực cao ở Quan Trung như Kỳ Sơn, Chu Chí, Sơn Dương, bộ phận còn lại tới từ Lũng Hữu Đạo.

Một nửa lương thực mua bằng tiền, nửa khác thì dùng vải bông trao đổi.

Như thế làm giá lương thực huyện Vạn Niên rẻ hơn ở huyện Trường An.

Có điều được hưởng ưu đãi lương thực giá rẻ này chỉ có nông phu trồng bông, các nữ công nhân tham gia vào sản nghiệp dệt bông, bọn họ có thể dùng thẻ bài quan phủ cấp cho tới hiệu lương thực chỉ định mua lương thực giới hạn với giá rẻ.

Bằng vào quy định này thôi đủ khiến nghề trồng bông và dệt bông thành nghề nghiệp được người bình thường hâm mộ nhất trong thành Trường An.

Năm nay Vân Sơ chuẩn bị dồn sức đem mức sống của bách tính huyện Vạn Niên lên tới nấc thang mới, cũng là để chuẩn bị trước cho việc chiếm lấy huyện Trường An mà y thèm muốn đã lâu.

Bình Luận (0)
Comment