Vân Sơ biết, hoàng đế làm thế rất muốn thu hồi sắt trong tay Trường Tôn gia, cùng với muối và cá muối trong tay rất nhiều gia tộc.
Rượu là thứ bị vạ lây, chuẩn xác mà nói là hoàng đế chướng mắt Vân gia dựa vào thuốc sát trùng kiếm lợi nhuận lớn.
Vân Sơ tin, đó là dấu hiệu hoàng đế chuẩn bị lấy y làm gương, nếu Vân Sơ hiểu chuyện, phải mau mau đem công nghệ làm thuốc sát trùng giao ra, do triều đình thao tác. Như vậy nói không chừng Vân gia còn chút lợi ích để lại cho con cháu.
Giờ hoàng đế muốn đem muối sắt thành quốc doanh chân chính thì phải chọn hồng mềm để bóp trước, đó chính là rượu, hay nói chính xác là Vân gia.
Đây là đại nghĩa, không phải thù oán riêng.
Trên danh nghĩa thuốc sát trùng là của lão thần tiên, nên Hộ bộ gửi văn thư tới lão thần tiên, lão thần tiên phái một đạo đồng tới nhà Vân gia.
Vân Sơ không chút chậm trễ giao bí phương làm thuốc sát trùng cho tiểu đạo đồng, sau đó tiểu đạo đồng tới hộ bộ một chuyến, khi về lại đưa cho Vân Sơ một văn thư. Trên văn thư nói, sau này Vân gia vẫn có thể làm thuốc sát trùng, nhưng số lượng quy định là một vạn vò, rượu để làm thuốc sát trùng do hộ bộ cung cấp.
Cho nên Vân Sơ sau khi giao ra bí phương thuốc sát trùng, thu nhập không giảm mà còn tăng.
Tất nhiên đó là lợi ích khi y đang được thánh sủng, ngày nào đó y làm hoàng đế chướng mất thì một vò cũng không được sản xuất, chẳng thể nào so với việc nắm bí phương trong tay.
Đấy là Vân Sơ thì chuyện này nhẹ nhàng như vậy, đổi lại nhà khác, chuyện tự sát, đốt bí phương không phải là không có.
Không còn mối lo ngoài, tới lúc Lý Trị trừ họa trong rồi.
Tháng một năm Hiểu Khánh thứ ba, Lý Trị hạ chỉ miễn trừ ba năm tiền lương của Hà Bắc Đạo, để tạ ơn bách tính Hà Bắc Đạo đã ủng hộ quân đội trong thời gian đông chinh.
Tháng hai năm Hiểu Khánh thứ ba, Lý Trị hạ chỉ miễn trừ hai năm tiền lương Hà Đông Đạo, hi vọng có thể làm giàu cho dân.
Đồng thời phái Lý Nghĩa Phù làm Hà Bắc Đạo truất trắc sứ, toàn quyền xử lý mọi việc.
So với trên triều sọ bóng sợ gió thì bách tính hai huyện Vạn Niên, Trường An cực kỳ vui vẻ.
Dù chẳng tổn thất gì Vân Sơ vẫn lấy chuyện hiến lên bí phương để làm cớ dâng tấu xin phúc lợi cho bách tính, được hoàng đế đồng ý.
Thế là huyện Vạn Niên tiến thêm một bước trừ bỏ lệnh giới nghiêm, từ khi ( Điều lệ quản lý huyện Vạn Niên, Trường An) được ban bố, cho phép các phường liền kề nhau được phép mở cửa thông với nhau, cho phép bách tính phường liền kề được tự do qua lại.
Hưởng ứng chính sách này đầu tiên là Chợ Đông, Chợ Tây, phường Tấn Xương, phường Quang Phúc, phường Bình Khang, những phường thương nghiệp.
Điều này giúp thời gian kinh doanh trong thành Trường An được kéo dài.
Điều này khiến Lý Trị thích nhìn ngắm thành Trường An hài lòng, vì tới tối, Trường An không còn tối om om nữa, mà có thêm vào nơi sáng rồi.
Ánh sáng đó là do hắn cho phép, nên hắn rất kiêu ngạo.
Lý Trị không giết người, cho nên Chử Toại Lương giả bị trục xuất khỏi Trường An, nhưng ai cũng biết ông ta chết là cái chắc, vì Đại Đường còn có một vị hoàng hậu lòng dạ độc ác.
Bây giờ không ai dám xem nhẹ ý kiến của Lý Trị nữa.
Thế nhưng trong mắt bách tính, hoàng đế vẫn rất nhân từ, hoàng đế đã hứa với bách tính, cố gắng đem thuế má đã tăng vào năm Vĩnh Huy giảm xuống tới mức bằng năm Trinh Quan thứ mười. Đồng thời hứa với bách tính, sau này bách tính khai khẩn đất hoang, một nửa sẽ thuộc về ruộng vĩnh nghiệp.
Hoàng đế còn phế bỏ nhục hình, lấy đánh roi, gậy để thay thế, đi đày không quá 500 dặm.
Hoàng đế còn quy đinh, rời nhà trong vòng 500 dặm không cần lộ dẫn, bỏ thói xấu thu tiền vào thành.
Còn lập ra quy củ mới, ví như chủ nhân không được vô cớ giết hại nô tỳ, nếu bị phát hiện sẽ phải nộp tiền chuộc tội.
Những điều lệ mới được đưa ra vào năm Hiển Khánh thứ ba được mọi người gọi chung là --- Hiển Khánh tân chính.
Những điều luật này mang tới lợi ích thiết thực cho bách tính, thậm chí bách tính thành Trường An còn tổ chức một nhóm cụ già, mang theo vạn dân tán, cùng với một cái cáo choàng phúc thọ được cắt từ vô số áo thọ của các cụ già góp lại mà thành, đem tặng hoàng đế.
Khi hơn ba trăm cụ già gần đất xa trời giương vạn dân tán, nâng áo choàng đội mưa tuyết đi bộ trên Chu Tước đại nhai, khiến bách tính toàn thành đổ ra xem.
Lý Trị sau khi được tin dẫn hoàng hậu và văn võ bá quan đi bộ từ Thái Cực điện tới cửa hoàng thành.
Dưới ánh mắt vạn dân, Lý Trị được các cụ già triều bái, cùng hoàng hậu đỡ từng người dậy, nhận lấy lễ vật, còn dìu hai cụ già trên trăm tuổi lên xa giá, tới Thái Cực điện yến tiệc.
Trên yến tiệc, Lý Trị làm ca khúc chúc thọ các cụ già, sau bữa tiệc ban thưởng hậu hĩnh, phái xe ngựa đưa từng người về nhà.
Rất nhanh tin tức 300 cụ già cầu phúc cho hoàng đế cùng với tân điều lệ Hiển Khánh tân chính truyền khắp Đại Đường.
Đồng thời còn truyền ra một câu nói của hoàng đế.
"Bách tính của trẫm là bách tính tốt nhất, không được bạc đãi."
Có huyện Vạn Niên và Trường An đi đầu, công tác lấy lòng hoàng đế được các châu huyện khác ở Đại Đường triển khai oanh liệt, đoán chừng đủ Lý Trị cao hứng cả năm.
Một gian phòng nhỏ nằm trong tiểu viện ở sau một khách sạn như vô vàn khách sạn nằm ở chợ Tây ồn ào nhốn nháo.
"Hi vọng sau chuyện này có thể làm chuyện tàn độc chỉ phát sinh trên triều, không tới mức lan xuống dân gian."
Địch Nhân Kiệt uống ngụm trà nóng, súc súc miệng, thời gian qua hắn phải dạy các cụ già nói những lời cát tường, tới mức viên họng rồi.
À, đúng vậy đấy, chuyện này do Vân Sơ, Ôn Nhu, Địch Nhân Kiệt dốc sức tác thành, nhằm cổ vũ hoàng đế làm nhiều việc tốt cho bách tính.
Ôn Nhu thở dài:" Lão tổ nhà ta đã dâng tấu cáo lão, bệ hạ phê duyệt rồi, còn ban thưởng, cho phép lão tổ về quê nhà chăm sóc từ đường tổ tông."
"Lão tổ còn nói đã tách hoàn toàn ta ra khỏi tộc phổ trong từ đường, sau này dù xảy ra chuyện gì, cũng không liên quan tới Ôn gia nữa."
"Không chỉ nhà ta làm thế, rất nhiều môn phiệt cũng làm như vậy, đem con cháu xuất sắc nhất đuổi ra khỏi cửa, còn làm tàn nhẫn, tuyệt tình hơn nhà ta nhiều."
Hoàng đế thu hồi muối, sắt, rượu đề triều đình kinh doanh đã cho thấy quyết tâm đả kích huân quý cùng đại gia tộc lâu đời.
Thời gian qua các chiết trùng đô úy ở địa phương không ngừng vào kinh, nhiều người được bố trí vào thập lục về.
Cả Trương Đông Hải từng theo Vân Sơ đi Liêu Đông lần này thăng liền ba cấp, vào tả vũ vệ làm tả tướng quân, quan chức thậm chí ngang với Vân Sơ.
Vân Sơ ngồi dựa vào cửa sổ đọc văn thư, hờ hững nói:" Chúng ta đã làm hết sức rồi, chỉ cần phong ba trên triều không liên lụy tới dân gian là đủ."