Ngày mười sáu tháng tư, đợt nóng đầu tiên trong năm tới Trường An, mặt trời từ sáng sớm đã gay gắt, mặt đất chưa bị nung nóng, nhưng thời tiết khó chịu rồi. Trưa ngày hôm đó trong Khúc Giang cung truyền ra tin, Hàn quốc phu nhân đột ngột qua đời.
Ngu Tu Dung biết tin này bề ngoài cảm thán vài câu thương tiếc, khi vào phòng ngủ tức thì kéo tay Vân Sơ thảo luận Hàn quốc phu nhân chết kiểu gì.
"Thiếp nghe nói Hàn quốc phu nhân thu nhiều diện thủ, nghe nói toàn là thiếu niên thân thể cường tráng, dung nhan tuấn mỹ. Trên thuyền chỉ mình bà ấy là nữ, còn lại toàn là nam tử .... Nghe nói lúc chết trên người không có lấy một mảnh vải ..."
Vân Sơ đang viết chữ kinh ngạc ngẩng đầu lên:" Nàng nghe ai nói thế, ai mà dám nói ra chuyện như vậy?"
Ngu Tu Dung bĩu môi:" Thiếp tưởng tượng không được à?"
Ài, tin đồn chính là sinh ra như thế đấy, chỉ cần mấy phụ nhân tụ tập với nhau, sau đó người này truyền qua tai người kia, thế là tin đồn thành thật:" Mấy ngày qua nàng khó tính quá đấy."
"Thiếp là bà bầu, không có nam nhân an ủi, tối rúc vào lòng chàng bị chàng tránh đi, đã thế còn không cho thiếp tưởng tượng linh tinh à?"
Hàn quốc phu nhân chết, phủ Chu quốc công tổ chức đại tang.
Đáng thương cho Hạ Lan Mẫn Chi còn chưa để tang cho đại mẫu xong lại phải để tang cho mẫu thân, có thể nói là cực kỳ, cực kỳ đáng thương.
Nghe nói Hạ Lan Mẫn Chi đang để tang ở Hồng Hộc Nguyên nghe tin dữ nhất thời không chịu đựng nổi, thiếu chút nữa đi theo mẫu thân. May mà có phó nhân dốc lòng cứu chữa mới qua khỏi, sau đó đưa về Trường An tổ chức tang sự.
Chân Hạ Lan Mẫn Chi đã gần lành rồi, nhưng đi vẫn tập tễnh, người gầy dộc cả đi, hai mắt hõm sâu, râu ria lởm chởm, nào còn bộ dạng quý công tử hào hoa nữa.
Hàn quốc phu nhân Vũ Thuận hưởng dương 35 tuổi, Lý Trị thăng làm Trịnh quốc phu nhân, cho hạ táng với lễ quốc phu nhân.
Vì thỏa mãn tâm lý ưa náo nhiệt của Ngu Tu Dung, Vân gia phái hầu phu nhân đại biểu đội ngũ đi phúng điếu.
Vân Na cũng đòi đi xem trò vui, bị Vân Sơ giữ chặt lấy, không cho nó đi. Không có khuôn mặt giỏi đóng kịch giỏi rơi lệ như Thôi nương tử, Ngu Tu Dung thì khỏi đi xem náo nhiệt, chẳng may tới đó nó cười thành tiếng thì ca ca đây cũng đỡ cho không nổi.
Chẳng biết làm sao mà câu hỏi, ai giết Hàn quốc phu nhân lại thành một trong mười đề tài nóng nhất Trường An.
Tửu lâu trong phòng, quán trà đầu thôn, đâu đâu cũng có trí quả, đưa ra các loại giả thuyết khác nhau, trong đó có một luận điệu được ưa chuộng ... Cái chết của Vũ Thuận liên quan tới vị hoàng hậu thích ghen tuông.
Cái thói xấu thích ăn cả tỷ muội của hoàng đế thì ở Trường An nay có phải chuyện gì mới mẻ đâu, trước đó còn có tiểu Ngụy quốc phu nhân chết, đem sự hiếu kỳ của người Trường An đẩy tới đỉnh điểm.
Đến ngay cả nhân sĩ rảnh rỗi buồn chán như Ngu Tu Dung còn tưởng tượng ra câu chuyện ly kỳ, vậy các trí giá ở tửu lâu, quán trà càng vẽ ra câu chuyện làm người ta gật đầu không ngớt.
Khi ai ai cũng nghĩ Chu quốc công sẽ bị điên thì Hạ Lan Mẫn Chi gầy như que củi trở về, thế nhưng lễ nghi rất chu đáo, tạ ơn thiên sứ, nói với sứ giả, hi vọng nhị di đừng quá đau lòng, bảo trọng thân thể ... Cuối cùng còn nói nhân khẩu Vũ gia điêu linh, hi vọng nhị di xá miễn cho những tộc nhân Vũ thị bị đi đầy.
Người tới phủ Chu quốc công phúng điếu gần như đều là để hóng chuyện. Tới khi mọi người rồi đi, trong đầu chỉ còn hình ảnh Hạ Lan Mẫn Chi một mình ngây dại ngồi ở ngưỡng cửa phủ Chu quốc công, mặc đồ tang nhìn đàn kiến bận rộn dưới chân.
Thế là chẳng còn ai có tâm trạng nào xem náo nhiệt nữa, dù mẫu thân hắn không giữ hiếu đạo, quyến rũ hoàng đế, cẩu thả với nhiều nam tử, nhưng chàng trai trẻ này là người tốt.
Sinh ra trong cái nhà hỗn loạn như thế, vậy mà có thể quay đầu, thực sự đáng quý.
"Nữ tử Thổ Phồn giúp ứng phó tang lẽ thực sự không tệ, chẳng giống phu quân nói gì cả, người ta là hảo nữ tử rất lễ phép, còn chưa có hôn ước đã để tang cho Hàn quốc phu nhân, thật hâm mộ ..."
Ngu Tu Dung đi xem náo nhiệt, kết quả bị Hạ Lan Mân Chi và Đốn Châu nhét đầy một nồi cơm chó, về khen nức nở.
Vân Sơ xoa đầu Vân Na mở to mắt kinh hãi:" Sau này phải học người ta đấy."
Vân Na gật đầu:" Sau này muội không dùng gậy đánh người nữa."
Ngu Tu Dung lại nói với Vân Sơ:" Thật đáng thương, phu quân không nhìn thấy bộ dạng Chu quốc công ngồi ở ngưỡng cửa. Ôi, rõ ràng là nhà phú quý, sao sống còn chẳng bằng quỷ nghèo huyện Vạn Niên."
Vân Sơ cưới lão bà vài năm cũng học khôn rồi, không như trước kia theo đuổi người ta lại ví von sư tư đực với hổ cái, vuốt đuôi:" Vì phủ Chu quốc công không có đương gia chủ phụ như phu nhân đấy."
Ngu Tu Dung đang bi thương, nghe vậy hớn hở ngay:" Đúng thế thật, nếu Hàn quốc phu nhân mà biết liêm sỉ thì phủ Chu quốc công đã hưng vượng rồi."
Vân Na cực kỳ khúm núm tới bên Ngu Tu Dung, xoa bụng tẩu tử:" Trong đây nhất định là một tiểu chất nhi."
Ngu Tu Dung lại càng vui vẻ, gọi Thôi nương tử, Thôi nương tử chân chó chạy tới dìu nàng về phòng ngủ. Hôm nay đi xem náo nhiệt hơi lâu, Ngu Tu Dung mệt rồi.
Vân Na chạy ngay tới trước mặt Vân Sơ bày ra bộ mặt, mau mau khen muội đi:" Muội biểu hiện thế nào?"
Vân Sơ không còn gì để nói, bật ngón cái.
Trường An ngày một nóng, những nhà có tiền của bắt đầu lên kế hoạch tránh nắng rồi, chỉ còn đợi thu hoạch hè kết thúc là họ sẽ lên đường.
Mật thất tuy nhỏ nhưng thông gió tốt, cảm giác không hề bí, hơn nữa còn mát hơn bên ngoài không ít, mùa hè này không cần phải xuống nhà ngục huyện Vạn Niên tránh nóng nữa.
Vân Sơ đặt bếp lò lên bàn, chưa kịp châm lửa thì Ôn Nhu đã đi vào.
"Ta thấy Hàn quốc phu nhân chết bởi Hạ Lan Mẫn Chi." Ôn Nhu đưa ra phán đoán của mình:
Địch Nhân Kiệt ném roi ngựa lên bàn:" Theo ta biết, Hạ Lan Mẫn Chi đúng là chưa từng rời Hồng Độc Nguyên Hàm Dương."
"Ta khẳng định Hạ Lan Mẫn Chi giết mẹ mình, lợi dụng cái chết này ép hoàng hậu đồng ý hôn sự của mình và Đốn Châu, đồng thời còn đòi hoàng hậu nhiều vật tư hơn nữa để tới Thổ Phồn gây sóng gió."
Địch Nhân Kiệt rất ghét loại kết luận dựa vào thuyết âm mưu tăm tối không có chút chứng cứ hỗ trợ nào của Ôn Nhu, hừ một tiếng.