Đường Nhân Đích Xan Trác ( Dịch )

Chương 689 - Q3 - Chương 197: Vân Na Cần Giáo Dục.

Q3 - Chương 197: Vân Na cần giáo dục. Q3 - Chương 197: Vân Na cần giáo dục.

Cơn mưa mùa hè khó đoán, gió thổi lúc tạt ngang lúc tạt dọc, dù thiếu niên áo đen đứng dưới mái hiên sơn môn chùa Đại Từ Âm vẫn ướt như gà nhúng nước, nhưng hắn biến bất lợi thành ưu thế của mình.

"Trông cái mặt ngươi thật buồn cười." Từ chỗ Vân Na truyền tới tràng cười khẽ:

Thiếu niên áo đen dùng tay vuốt nước mưa ròng ròng trên mặt:" Ta chỉ muốn nhìn thấy nàng."

"Giờ ngươi nhìn thấy rồi, đi được rồi đó."

"Vậy mai ta có thể nhìn thấy nàng không?"

Vân Na lắc đầu:" Chưa chắc, mai cả nhà ta sẽ tới Tê Vân Tự gặp Huyền Trang đại sư."

"Biết rồi, tới khi đó ta sẽ đứng bên đường, nàng vén rèm xe lên cho ta nhìn một cái là được."

"Không được."

"Chỉ nhìn một cái thôi."

Vân Sơ chưa bao giờ thấy Vân Na lộ ra vẻ mặt thẹn thò đó, không khó nhận ra, nó rất thích thiếu niên áo đen.

Hơn nữa tiễn thiếu niên đó đi xa rồi, nó vẫn đứng nhìn rất lâu mới xuống thang, vác thang trở về.

Vân Sơ cũng nhìn theo thiếu niên đó rất lâu. Khi thiếu niên áo đen đó đi, hai người mặc áo tơi gác bên ngoài hậu trạch Vân gia cũng đi theo hắn.

Nếu như Vân Na gặp được một thiếu niên tốt, hai đứa bắt đầu chuyến hành trình ái tình mông lung, Vân Sơ không định can thiệp, phát triển đến đâu phải xem chúng. Nếu tu được thành chính quả, Vân Sơ sẽ vui vẻ cõng muội tử gả đi.

Nếu không thành, chỉ cần Vân Na không tổn thương, đây cũng coi là chuyện tốt, trải qua một lần yêu đương, có tác dụng thúc đẩy phát triển của nữ hài tử.

Thế nhưng tên thiếu niên áo đen đó biểu hiện quá lão luyện rồi, khi thiếu niên ở tuổi này ngây ngây ngô ngô, hắn đã biết lợi dụng bộ dạng tuấn mỹ của mình, biết làm sao gương mắt đó càng thêm thu hút, biết dùng chi tiết nhỏ quyến rũ đối phương.

Thứ chó má này nói không chừng là dân chuyên nghiệp.

Vân Na bản tính đơn thuần, chỉ cần người ta không thể hiện địch ý quá rõ ràng, nó sẽ coi đó là người tốt.

Kẻ mang mưu đồ tính kế người vô tâm, Vân Na trúng chiêu là bình thường.

Vân Sơ thu lại lửa giận, khi quay về thấy Vân Na má đỏ bừng bừng đang cùng Vân Cẩn nô đùa, y vờ như không biết chuyện này, tránh làm hỏng niềm vui của muội tử.

Rốt cuộc chuyện này có phải như mình nghĩ không, chập tối nay sẽ biết.

Vốn định nghỉ ngơi ở nhà vài ngày, vì chuyện này mà Vân Sơ rời nhà tới huyện nha Vạn Niên.

Dọc đường đi không ngừng có bóng ngươi tới gần y rồi mau chóng rời đi. Khi Vân Sơ tới quan thự không lâu thì tin tức liên quan tới thiếu niên kia đổ xuống như tuyết.

Hắc y thiếu niên kia không phải là thứ mặt trắng do người ta nuôi như Vân Sơ đoán, tên đó không ngờ là đứa con thứ sáu của Tả giám môn Tiền Cửu Lũng, tên Tiền Tâm Vũ.

Nay đang học ở Quốc tử giám, tọa sư là Lễ bộ thượng thư Hứa Kính Tông.

Kỳ quái nhất ở chỗ, Hứa Kính Tông là phụ thân của thê tử tục huyền của Tiền Cửu Lũng, tức là nhạc phụ của Tiền Cửu Lũng.

Người có thể làm giám môn đại tướng quân thì trước kia ắt phải là gia nô của Thái tông hoàng đế, giống như tên Cửu Phì của Vân gia, nếu Vân Sơ thành hoàng đế, hắn sẽ là giám môn đại tướng quân.

Gia nô của hoàng đế cũng là gia nô, thân phận của loại người này chẳng thể đưa ra so bì với triều thần.

Không ngờ Hứa Kính Tông lại gả khuê nữ cho hắn, chẳng biết ông ta nhắm vào cái gì, nhưng Tiền Tâm Vũ là một nô phó.

Nô phó hay không, với Vân Sơ chẳng là cái gì, nếu Tiền Tâm Vũ có tài hoa, sau này vươn lên vẫn là một hảo hán.

Thế nhưng mỗi lúc lại có thêm nhiều tin tức về tên Tiền Tâm Vũ này gửi tới, Vân Sơ phát hiện ra tên khốn đó là thứ dựa vào vẻ ngoài để ăn cơm nhão.

Khi Ôn Nhu tới thì Vân Sơ đã dán đầy các loại giấy viết thông tin về Tiền Tâm Vũ lên tường, y còn lấy sợi chỉ đỏ, đen để nối các tin tức khác nhau.

Ôn Nhu tới nơi không nói không rằng, thuận theo từng sợ chỉ để đọc tin tức.

Vân Sơ mặt hết sức âm trầm, hai tay đan vào nhau, đợi Ôn Nhu đọc xong hết thông tin mới hỏi:" Làm sao để Vân Na không bị tổn thương bây giờ?"

Ôn Nhu cười:" Dễ thôi mà, thay đổi thói quen thẩm mỹ của Vân Na là được."

"Không được làm Vân Na tổn thương."

"Sao có thể làm tổn thương Vân Na được, khuê nữ nhà đại hộ tới tuổi hoài xuân đều được loại giáo dục này, chỉ hoàng gia không có. Cho nên hoàng gia cơ bản là chẳng có nổi mấy khuê nữ tốt, ngược lại khuê nữ đại hộ thì đại đa số là không tệ."

Vân Sơ thiếu kiến thức ở phương diện này:" Giáo dục gì thế?"

"Nhìn nam nhân."

"Nhìn ra sao?"

Ôn Nhu cười:" Đó là bản lĩnh độc môn của lễ giáo ma ma, ta là nam tử, làm sao biết được."

"Nói chung là trước khi thành thân với phu nhân ta, nha hoàn thiếp thân của phu nhân còn tới ngủ cùng ta một đêm, nghe nói đó cũng là một phần ..."

Đang nói rất đắc ý, thấy mặt Vân Sơ tối đen, Ôn Nhu vội vàng nói:"Đó là bí ký bất truyền của nhiều thế gia đại hộ, Thôi ma ma phải biết mới đúng. Có điều muốn mời lễ giáo ma ma như thế phải cần gia chủ như ngươi tới nhà dùng lễ bái sư mời, người ta mới tới."

"Tốn kém là tất nhiên, có điều với ngươi mà nói thì chút tiền đó chẳng là gì."

Tiền bạc thì không phải vấn đề, nhưng Vân Sơ không tin tưởng giáo dục thời đại này:" Sẽ không dạy hư muội muội ta chứ?"

"Làm sao dạy hư được, ngươi nói dạy hư là thế nào?"

"Ý ta là dạy Vân Na thành loại nữ nhân trơ trơ như khúc gỗ, sau này không hoạt bát không vui vẻ được nữa, đó chính là dạy hư."

Ôn Nhu suy nghĩ một lúc rồi lắc đâu:" Không có chuyện đó đâu. Thập lục muội của ta có tính cách không khác Vân Na là bao, năm ngoái gả cho nhi tử của Toánh Xuyên thứ sử, nó được lễ giáo ma ma dạy nửa năm, trừ trở nên khôn ngoan hơn thì tính cách chẳng thay đổi gì."

"Nếu ngươi muốn biết nhiều hơn thì ta về hỏi phu nhân ta, nàng cũng từng học."

Hắn rất khôn khéo, không hỏi Vân Sơ xử lý tên Tiền Tâm Vũ ra sao. Chuyện này đã rõ rồi, người bày trò là Hứa Kính Tông, vì thân phận quá chói mắt và tiền tài của Vân Na bị lão ta chú ý.

Mà Hứa Kính Tông là người xa hoa cực độ, từ thời Thái tông hoàng đế, mọi sai lầm ông ta phạm phải đều liên quan tới tiền.

Cho tới giờ tuy là lão già gần đất ra trời, vẫn dùng hành lang trên cao nối tầng hai trong nhà lại với nhau, mỗi khi tới xuân hè, mới kỹ nữ có tiếng ở Trường An tới, không mặc y phục cưỡi ngựa đi qua hành lang ... Nên ông ta cần tiền.

Hứa Kính Tông luôn đề phòng Vân Sơ, vì y có phân lượng nhất định trong lòng hoàng đế, không thể dùng thủ đoạn hãm hại y, nên dùng Tiền Tâm Vũ để từ từ mưu đồ.

Nếu như Vân Na mắc bẫy, Tiền Tâm Vũ dù cưới được Vân Na cũng lãi lớn rồi.

Bình Luận (0)
Comment