Đường Nhân Đích Xan Trác ( Dịch )

Chương 693 - Q3 - Chương 201: Huyền Trang Lục Căn Bất Tịnh.

Q3 - Chương 201: Huyền Trang lục căn bất tịnh. Q3 - Chương 201: Huyền Trang lục căn bất tịnh.

Bị Huyền Trang xua đuổi, Vân Sơ nhảy khỏi tường cao, không ngờ vừa nhảy xuống liền thấy Con khỉ già ngồi ở góc tối của tường, mắt như tỏa sáng nhìn Vân Sơ, còn mang theo nụ cười thô bỉ.

"Tà mà ngoại đạo? Nghiệt chướng? Ngươi là nghiệt chướng của ông ấy?"

Vân Sơ biết ngay ông ta hiểu lầm, lắc đầu:" Ông nhầm rồi."

Con khỉ già khẳng định chắc nịch:" Huyền Trang luôn thanh tĩnh hiền hòa, vậy mà hôm nay nói chuyện với ngươi giọng nói có thêm chút hoảng loạn."

"Năm xưa khi bọn ta đi trong sa mạc, lúc sắp chết khát, ông ấy vẫn có thể ngồi trên cát đả tọa, đối với chuyện sinh tử, không để trong lòng. Một người đã thoát khỏi sinh tử, vậy mà gặp ngươi một cái liền trở nên bất an, đây là điều chưa từng có trong mấy chục năm ta biết ông ấy."

"Nể giao tình mười mấy năm giữa chúng ta, ngươi nói chuyện ngươi biết ra đi, đừng để ta khổ sở suy đoán nữa."

Vân Sơ cười nhạt:" Ta thấy ông chẳng thống khổ gì hết, còn có vẻ vui lắm, thế thì cứ thong thả mà đoán đi."

Nói xong đi vào phòng.

Con khỉ già ở phía sau gọi với theo:" Na Cáp là thánh nữ Phật môn, là nữ vương Phật quốc, chuyện cưới gả ngươi không thể định đoạt thay nó."

Vân Sơ quay lại bên cạnh Con khỉ già, giọng nói nghiêm túc:" Ta sẽ không tùy tiện quyết định thay Vân Na, có điều các người cũng không được quyết định thay nó, chuyện này phải để Vân Na tự quyết."

Con khỉ già thở dài:" Na Cáp mắt lập lờ xuân tình, không tốt, không tốt."

"Ta xem hộ Vân Na rồi, chỉ là thứ phế vật, ta chuẩn bị xử lý thứ phế vật đó."

"Ngươi làm thế sẽ tổn thương cho đứa bé đó, đừng thấy nó lúc nào cũng vô tâm, chẳng suy nghĩ gì, kỳ thực nó là đứa bé nhạy cảm. Cho nên chuyện này để lão nạp làm."

Vân Sơ nheo mắt:" Nói thế có nghĩa ông cũng biết rồi?"

Con khi giả gật đầu:" Nhi tử của Tả giám môn đại tướng quân, cũng là kẻ từng trần truồng cưỡi ngựa trong nhà Hứa Kính Tông."

"Luyến đồng à?"

"Có thể coi là một thiếu niên rất có chí tiến thủ, muốn thể hiện nam sắc trong số đông kỹ nữ, hi vọng lấy đó làm thang tiến lên, thực ra cũng không có gì để chỉ trích."

Gân xanh trên tay Vân Sơ nổi lên, nghiến răng phát ra tiếng gầm từ cổ họng:" Loại cặn bã đó mà dám vấy bẩn Vân Na, ta sẽ băm hắn ra nuôi chó."

"Hắn chẳng qua chỉ là thứ công cụ thôi, ngươi nên tìm Hứa Kính Tông."

"Hứa Kính Tông cũng phải chết."

Con khỉ già xua tay:" Ngươi không giết được đâu, Hứa Kính Tông rất sợ chết, lúc nào cũng ru rú trong nhà, trừ lên triều thì không đi đâu cả."

"Đề phòng người ta dùng thuốc nổ hại chết, ông ta bỏ xe ngựa, di chuyển chỉ ngồi bộ liễn đơn giản. Trong phủ lúc nào cũng có đông đảo bộ khúc."

"Chuyện ẩm thực càng cẩn thận, thường ngày ăn cơm luôn có người thử độc. Ở đạo sợ chết, ông ta là người số một mà ta từng thấy."

Vân Sơ bất ngờ, những chuyện này quyết không thể ngày một ngày hai mà tìm hiểu được, giống như y đã phái hết lực lượng đi mà chưa biết:" Ông thử giết Hứa Kính Tông rồi à?"

Con khỉ già gật đầu:" Thử lâu rồi, năm xưa ngươi ở Quốc tử giám dùng phi thạch ném chết trưởng tôn của Hứa Kinh Tông, bọn ta chuẩn bị đủ manh mối dụ ông ta vào bẫy."

"Không ngờ người này bỏ cả mối thù lớn như vậy, coi như không có gì, suốt ngày sống ca vũ dâm loạn, làm cạm bẫy của ta không làm được gì."

Nếu như trong thời gian ngắn khó giết Hứa Kinh Tông, Vân Sơ chuyển mục tiêu:" Vậy giết Tiền Cửu Lũng."

"Chỉ là hạng gia nô, cần gì ngươi mạo hiểm. Lão tăng nghĩ sẵn hướng đi Tiền Tâm Vũ rồi. Khuy Cơ sẽ tự mình tới nhà Tiền Cửu Lũng hóa duyên, hi vọng đưa đứa con thứ sáu vốn có Phật tính trời sinh vào Phật môn ta."

"Một tên dâm đồ mà có Phật tính trên người à?" Vân Sơ khinh bỉ:" Hơn nữa Tiền Cửu Lũng sẽ tin sao?"

"Chùa Đại Từ Ân là đạo tràng của Văn Đức hoàng hậu, Tiền Cửu Lũng chỉ là một gia nô hoàng gia, bây giờ chùa Đại Từ Ân muốn nhi tử hắn vào chùa thờ phục Văn Đức hoàng hậu, hắn có tư cách từ chối sao?"

"Vậy giải thích thế nào cho Vân Na đây?"

Chuyện đã hỏi rõ ràng, theo lời Con khỉ già nói Tiền Tâm Vũ thích Vân Na là vì thân phật Phật nữ của Vân Na, cho nên dùng mọi tâm cơ tiếp cận nó, hoàn toàn vì để bái Phật thôi.

Sau khi thành hòa thượng, Tiền Tâm Vũ sẽ đưa ra nguyện vọng lớn, chuẩn bị đi xây ngôi chùa Phật môn ở vùng tận cùng tây nam, để quang diệu Phật môn.

Vân Sơ xác định mấy lượt cho chắc chắn chuyện này, khẳng định tên đó không về được Trường An làm người ta ghê tởm nữa mới hài lòng đi ngủ.

Khi khép mắt lại, Vân Sơ không khỏi suy nghĩ, Huyền Trang đưa y một bát sâu rồi để nhìn sâu hóa côn trùng bay đi là có ý gì.

Bất kể có nghĩ thông hay không, chuyện cũng có bước tiến quan trọng, Huyền Trang bắt đầu nói chuyện với y rồi.

Ngu Tu Dung ngủ rất say, vì mang thai nên hơi thở nàng nặng nề, còn ngáy nữa.

Vân Cẩn cuộn mình trong lòng mẹ, chẳng biết là nó tới từ lúc nào.

Bình thường nàng luôn nói coi hai đứa con như nhau, giờ triệt để bại lộ bản chất trọng nam khinh nữ của nàng.

Vì Vân Cẩn được nàng ôm trong lòng còn Vân Cẩm nẳm bên kia giường, chẳng những không được ôm mà một chân còn buông thõng xuống giường.

Vân Sơ bế khuê nữ lên, đặt nó ở giữa. Vân Cẩm mơ màng ngủ chui vào lòng Vân Sơ rồi ngủ tiếp.

Đó là một đêm hạnh phúc.

Ngày tháng quy ẩn điền viên thật thoải mái, nhất là trốn ở Tê Vân Tự nơi mà hoàng quân không tùy tiện can thiệp, Vân Sơ thực sự làm được giống Đào Uyên Minh trong Quy khứ lai hề.

Khi quốc gia không có nguy nan, người có bản lĩnh đừng biểu hiện quá tốt, càng đừng thể hiện ra bộ dũng dũng mãnh tiến lên, khiến hoàng đế và đám đại lão chiếm cứ vị trí trên cao đã lâu chướng mắt.

Vì thế Vân Sơ thu lại mọi tính toàn dã tâm của mình.

Đổi lại bây giờ y mới thực sự trải qua cuộc sống của người Đường.

Sáng sớm nghe tiếng chim kêu thức dậy, mang theo tấm lưới, một giỏ cá, dẫn lão bà, muội tử, hài tử đem lưới cá chắn bên dòng suối nhỏ, vậy là có thể tự do hoạt động rồi.

Lão bà hoài thai ngồi trên cái đệm rất lớn, cùng phó phụ tán gẫu, chỉ huy phó phụ chuẩn bị thức ăn.

Muội tử và đám hài tử thì chạy lung tung bên suối cạn, la hét ầm ĩ.

Vân Sơ lấy thừng buộc bầu rượu thả vào trong dòng suối mát, sau đó cầm cuối sách vừa xem sách vừa đợi cá đâm đầu vào lưới.

Chẳng phải suy nghĩ gì, thư thái thong thả.

Bình Luận (0)
Comment