Đường Nhân Đích Xan Trác ( Dịch )

Chương 703 - Q3 - Chương 211: Đánh Lạc Hướng.

Q3 - Chương 211: Đánh lạc hướng. Q3 - Chương 211: Đánh lạc hướng.

Vào tháng 5 Vân Sơ dùng chính danh nghĩa của mình đưa ra một tuyên bố công khai tới thương gia toàn thành Trường An, chuẩn bị xây dựng lại phường Vĩnh Nhạc thuộc huyện Vạn Niên. Cùng lúc đó Ôn Nhu cũng đưa ra tuyên bố tương tự, hắn chuẩn bị xây dựng lại phường Sùng Đức của huyện Trường An.

Vân Sơ vẫn thế, lấy chuyện làm ăn ở phường Tấn Xương làm đảm bảo, chuẩn bị không bỏ đồng nào, phá bỏ toàn bộ nhà cửa cũ, xây dựng lại thành giống phường Quang Phúc ngay sát nó.

Kế hoạch của Ôn Nhu cũng không quá cấp tiến, kế hoạch xây dựng lại chỉ khống chế ở phường Sùng Đức, hắn không có gì để thế chấp, chỉ có thể dùng danh nghĩa cá nhân, hi vọng tìm được thương gia có khí phách, có nhãn quang tham dự vào kế hoạch lớn này.

Ấy vậy mà người người cho rằng vật thế chấp của Ôn Nhu đáng tin hơn.

Vân Sơ tới giờ vẫn chẳng hiểu, đám người Đường nghèo rớt, ấy vậy mà lại có thói quen coi tiền tài như bùn đất, thứ thanh danh hư vô xa xôi còn được người ta coi trọng hơn đảm bảo của y.

Cũng phải thôi, nếu Vân Sơ làm hỏng, cùng lắm là bồi thường ít tiền tài, Ôn Nhu làm hỏng chuyện, cả đời hắn không cách nào ngẩng đầu làm người nữa.

Trước kia Bùi Hành Kiệm làm huyện lệnh Trường An hắn lấy danh nghĩa huyện nha Trường An đảm bảo, không phải danh nghĩa cá nhân. Nếu không có Lưu Nhân Quỹ và Vân Sơ cứu lại sau đó thì danh tiếng quan phủ huyện Trường An vứt đi rồi.

Huyện Vạn Niên đã khai phát mấy phường thị, phường An Nghiệp sát bên trường Vĩnh Lạc chính là cái mới nhất được khai phát, đã có Nhà ăn lớn và Khách sạn lớn lập ở đó rồi. Thêm vào nó nằm sát Chu Tước đại nhai, nên dần dần thành mảnh đất thương nghiệp chỉ kém phường Tấn Xương và hai chợ đông tây.

Chỉ tiếc rằng cư dân phường An Nghiệp đã bán đi nhà ở đắt đỏ của mình, chuyển tới phường xa hơn, cho nên bọn họ chẳng hưởng thụ được lợi ích thương nghiệp nơi này đem lại.

Người dân phường Vĩnh Lạc sớm kiễng chân chờ đợi chuyện này tới lượt mình, cũng đã sẵn sàng đem nhà mới bán đi, chuyển tới chỗ xa xôi hơn sinh sống.

Bọn họ mang nguyện vọng mỹ hảo nhất, kỳ vọng chuyện tốt lần nữa rơi lên đầu mình.

Chuyện này bản thân Vân Sơ còn chẳng dám đảm bảo, không biết lòng tin của họ ở đây ra nữa.

Rời khu vực thương nghiệp phồn hoa, tới chỗ nghèo hơn nát hơn, kém hơn, đúng là kiếm được khoản tiền lớn. Nhưng khi bọn họ dùng số tiền này để cưới vợ, sinh con, chẳng bao lâu bọn họ nghèo vẫn hoàn nghèo.

Mới đầu Vân Sơ không dự liệu được chuyện này, có điều nhà giàu tập trung vào phường thương nghiệp, vẫn có lợi cho sự phát triển của phường thị.

Do Vân Sơ khai phát phường thị nào là cơ bản tất cả người ở đó đều kiếm được rất nhiều tiền. Vì thế lần này bách tính, thương gia, thậm chí là cả một số nhà tương đối giàu có ở phường Vĩnh Lạc sau khi nghe tin khai phát phường thị thì lập tức xếp hàng tới huyện nha, bắt đầu đối chiếu địa khế, chuẩn bị chuyển đi.

Đó là cái lợi của việc xây dựng lại phường nghèo, người có tiền ở trong phường không nhiều, hoặc có thể nói là mức độ giàu có của họ chưa đủ đạt tới mức đối kháng với nha môn, cho nên chuyện di dời vô cùng thuận lợi.

Nếu ngày nào đó đầu óc Vân Sơ đột nhiên có vấn đề, y đập đi xây dựng lại phường thị toàn là đại hộ nhân gia, y sẽ bồi thường tới không còn cái quần mà mặc.

Nhiều khi mọi người nghĩ kiếm tiền từ người giàu dễ nhất, nhưng không biết rằng trên đời này người nghèo mới luôn luôn bị kiếm tiền.

Vân Sơ sẽ không xây lại phường thị gần Hoàng Thành, ngay cả trong suy nghĩ cũng chưa từng xuất hiện, hiện giờ xây dựng lại phường nghèo khó là một trong số ít chuyện tốt mà y có thể làm được vì người nghèo.

Ít nhất y đã cho những người nghèo khó nhiều năm một cơ hội trở mình thành nhà giàu. Cơ hội cho rồi, họ không trở mình được thì đành chịu.

Mỗi lần huyện Vạn Niên chuẩn bị cải tạo phường thị là bữa tiệc cuồng hoan của đám thương gia lớn Trường An.

Vì chuyện này đã làm thuần thục lắm rồi, cho nên Vân Sơ không cần ra mặt, để quản gia Lưu Nghĩa cùng một đám trướng phòng giao thiệp với thương gia các nơi, nhanh chóng xác định chuyện này.

Có điều lần này y thêm vào danh sách đen, những thương gia có chống lưng là đại hộ đâm sau lưng y ở chuyện trồng bông bị loại bỏ, cơ hội giành cho nhà khác.

Tất nhiên những đại hộ thẳng thắn xòe bài với Vân Sơ như Trường Tôn Xung hoặc nộp lên người nhà mình thì không thành vấn đề nữa, còn kẻ cho rằng có thể bịt tai che mắt qua chuyện này thì nhầm rồi.

Kết quả là lại có thêm một đám thương gia phơi mông đi dạo phố.

Phía bên Ôn Nhu còn thuận lợi hơn, vì hắn đen hạng mục kiến thiết phường Sùng Đức và Vĩnh Lạc gộp làm một.

Đám đại thương cổ muốn có được hạng mục ở phường Vĩnh Lạc thì phải làm luôn hạng mục phường Sùng Đức, nếu không thì khỏi làm cả hai.

Ở chuyện này huyện Vạn Niên và huyện Trường An thái độ cực kỳ thống nhất, không cho đám đại thương cổ cơ hội kén cá chọn canh.

Vì thế đám đại thương cổ hoặc hợp tung, hoặc liên hoành, dốc toàn bộ sức lực ra tranh đoạt lợi nhuận.

Hoạt động phá rỡ tái xây dựng bắt đầu với thanh thế to lớn, tất cả đổ dồn sự chú ý vào đó, cho nên chuyện Vân Sơ và Ôn Nhu gây dựng các liên minh thương nghiệp không có mấy người chú ý.

Phát hiện ra sự thay đổi đầu tiên là đám người trung gian quanh năm bám vào các sản nghiệp hút máu.

Trước kia các tiểu thương muốn hoàn thành một vụ mua bán khó tránh khỏi cần người trung gian dưa đường dắt lối. Bây giờ mô hình này tựa hồ xảy ra ít thay đổi, những thương nhân trước kia thường tìm tới trung gian để nhờ tìm người mua bán hàng hóa, giờ không tới nhà nữa.

Chuyện sản xuất, tiêu thụ của bọn họ hình như không thay đổi gì cả, nhất là những tiểu thương cần phải dùng người trung gian kết nối với Hồ thương, giờ hàng hóa của họ đang được từng con lạc đà của người Hồ đưa đi Tây Vực.

Mà không qua tay người trung gian.

Đám người trung gian tin tức cực kỳ linh thông chỉ hai ngày đã phát hiện vấn đề.

Vì người Hồ sống trong Hố thành của Khúc Giang lý đem những thứ mình cần mua bán viết ra trên tấm bảng trắng cực lớn, rồi ghi rõ giá tiền.

Bất kể là mua hay bán, đều phải ghi rõ số lượng và giá cả, vì thuế lại thường trú ở huyện Vạn Niên sẽ dựa vào đó để thu thuế.

Khi người trung gian đi giày âm dương nhìn thấy trước tấm bảng trắng cực lớn tụ tập rất nhiều tiểu thương cùng người Hồ đang nắm tay mặc cả, ai nấy mặt vàng như nghệ.

Bảng trắng như thế ở trong Hố Thành có tận ba cái, một cái cho người Hồ, một cái cho người Đường.

Còn bảng cuối cùng ghi chi chít những giao dịch thành công ngày hôm trước, bao gồm số lượng, phẩm chất, giá cả để cho thương nhân người Hồ và thương cổ Đại Đường vùng ngoài có cái tham khảo.

Vân Sơ gọi phương thức giao dịch này là "giao dịch thành thật", nhắm vào đám người trung gian trừ việc tốt không làm thì chuyện gì cũng làm. Lấy thành thật, uy tín, đảm bảo thủ hút thương nhân các nơi tới giao dịch, nhất là giao dịch số lượng lớn.

Bình Luận (0)
Comment