Đường Nhân Đích Xan Trác ( Dịch )

Chương 732 - Q3 - Chương 240: Thời Khắc Vinh Quang Nhất Của Vũ Mị. (2)

Q3 - Chương 240: Thời khắc vinh quang nhất của Vũ Mị. (2) Q3 - Chương 240: Thời khắc vinh quang nhất của Vũ Mị. (2)

Kỳ cảnh chưa từng có xuất hiện trên bầu trời Khúc Giang cung, đàn chim nhỏ bay ào ào trên không trung, càng lúc càng có thêm nhiều con chim nhỏ gia nhập, đàn chim mỗi lúc một lớn.

Bọn chúng bay lên, bay xuống đội hình biến đổi liên hồi, dù là có chim săn mồi lao vào đội ngũ đó cũng bị vô số con chim nhỏ bay vun vút làm hoa mắt chóng mặt phải thoát ra.

Vài trăm vài nghìn con chim nhỏ tụ tập không là gì, nhưng khi số lượng bọn chúng lên tới cả vạn, chục vạn tụ tập với nhau thì tạo nên một khung cảnh vô cùng hoành tráng. Bọn chúng lúc thì như đám mây, lúc thành hình rồng, lúc thành hình phượng, tóm lại trong đầu người ta nghĩ tới cái gì, nó ắt giống cái đó.

Mà trên là đàn chim bay, dưới là mặt đất, chỉ có duy nhất Vũ Mị đứng ở đài cao, váy đỏ viền vàng càng thêm muôn phần bắt mắt.

Không biết là vị phu nhân nào quỳ xuống đầu tiên hô lên:" Bách điểu triều phụng, bách điểu triều phụng, đây là điềm cát tường, hoàng hậu là chân phụng chuyển thế."

Không ai hô chẳng phần đông chẳng liên tưởng tới đâu, bọn họ chỉ kinh ngạc trước cảnh lạ thôi, nhưng có người hô ra rồi, tức thì cảnh tượng Vũ Mị đứng giữa đàn chim thực sự chấn động vô cùng.

"Bách điểu triều phụng, đúng rồi ... Là bách điểu triều phụng đấy ..."

"Hoàng hậu đúng là chân phụng rồi!"

"Bọn chúng tới triều bái hoàng hậu."

Trong tiếng ồn ào đàn chim gây ra, đám mệnh phụ khiếp hãi quỳ rạp xuống, một số còn khóc to, muốn tới gần Vũ Mị, có lão phụ nhân tóc đã bạc còn bò lên thang, dùng tay chạm vào vạt áo dài của Vũ Mị, để hưởng chút quý khí của phượng hoàng.

Cùng lúc ấy Lý Trị nghe thấy Khúc Giang phát sinh biến cố thì vội vàng chạy tới, mặt âm trầm nhìn chim chóc bay đầy trời.

Lý Trị nhìn Tả Xuân một cái, ông ta lập tức hiểu ý cưỡi ngựa đi ngay, không lâu sau có một đội giáp sĩ rầm rập tiến vào Khúc Giang. Bọn họ giương cung bắn lên cao, những cây cung này đều buộc lôi hỏa đạn, hơn trăm quả lôi hỏa đạn nổ tung.

Đám chim săn mồi nhạy bén với nguy hiểm tức thì bay tứ tán, đàn chim nhỏ thấy không còn uy hiếp nữa tản dần, mà trên không liên tục phát ra tiếng nổ làm chúng vội vàng bay đi nơi khác.

Vũ Mị vốn đứng trên cao hoan hỉ nhìn đàn chim bao quay mình, khi tiếng nổ vang lên, sắc mặt nàng thoáng cái đã đanh lại như thép.

Chẳng bao lâu toàn bộ chim chóc đã bay khỏi Khúc giang cung, trừ để lại vô số phân chim thì chẳng còn gì, ngay cả đám chim trĩ đẹp mắt tới trước tiên cũng bay mất không còn dấu vết.

Lý Trị không giải thích gì với Vũ Mị, thấy đàn chim đã bay đi rồi hắn cũng đi luôn, khiến đám mệnh phụ đang quỳ dưới đất nhất thời không biết phải làm sao.

Vũ Mị nói nhỏ:" Bình thân đi."

Mọi người bấy giờ mới từ từ đứng lên, nhưng trong lòng tim đập thình thịch, tận mắt nhìn thấy đế hậu bất hòa, chẳng phải là chuyện gì tốt.

Tới đó không cần nói nữa rồi, chim đã đi, người cũng giải tán.

Ngu Tu Dung dẫn Vân Na và Lý Tư rời khỏi Khúc Giang cung, ngồi trên xe mà hồn phách chưa quay về, trong đầu nàng toàn hình ảnh đàn chim bay quanh Vũ Mị.

"Chuyện này có gì đâu." Giọng Vân Na vang lên bên tai Ngu Tu Dung:" Muội và ca ca ở Thiên Sơn còn nhìn thấy những đàn chim lớn hơn cơ, ca ca nói, chim nhỏ tập hợp lại để chống chim lớn."

Ngu Tu Dung giật mình vội thò đầu ra nhìn xung quanh, bấy giờ mới phát hiện chỉ còn mỗi xe ngựa nhà mình vẫn lề mề đi trên quan lộ, còn xe ngựa nhà khác đã chạy không còn tăm tích gì nữa. Cũng phải thôi, chuyện hôm nay quá chấn động mà, họ phải mang tin về nhà chứ.

Không chỉ hàm nghĩa của chuyện bách điểu triều phụng, mà còn chuyện hoàng đế phá hỏng tới khắc huy hoàng nhất của hoàng hậu.

Vân Na thấy tẩu tẩu mặt vẫn còn đờ đẫn, nói:" Về hỏi ca ca không phải là xong sao, huynh ấy cái gì cũng biết, dù huynh ấy không biết thì Huyền Trang đại sư sẽ biết."

Xe ngựa về tới Vân gia, Ngu Tu Dung sai Cửu Phì tới huyện nha mời trượng phu về nhà nói chuyện.

Vân Sơ sau khi nghe Ngu Tu Dung kể lại toàn bộ quá trình xảy ra bách điểu triều phụng, y còn chấn động hơn cả nàng, lẩm bẩm:" Đến cả ông trời cũng thành toàn cho Vũ Mị."

Ngũ Tu Dung gật đầu lia lịa:" Đúng thế mà, hoàng hậu chính là nữ nhân tôn quý nhất thiên hạ."

Vân Sơ không nói gì nữa, ý y rõ ràng không phải như thế.

Vào thời điểm này, không ai tin Vũ Mị còn có tham vọng lớn hớn, nói cho ai người ta cũng không tin, dù là Lý Trị cũng không tin.

Nói ra người Lý gia từ Lý Uyển trở đi ở chuyện cười lão bà đều vô cùng may mắn.

Lý Uyên thời trẻ là một tên hoàn khố không hơn không kém, nguyên do ông ta có thể thành khai quốc hoàng đế của Lý Đường vì ông ta có ba đứa nhi tử giỏi Lý Kiến Thành, Lý Thế Dân, Lý Nguyên Cát.

Mà cả ba đứa nhi tử này do Đậu hoàng hậu sinh ra, bản thân Đậu hoàng hậu không hề tầm thường.

Bà không chỉ dạy ra được ba nhi tử giỏi, còn có cả một nữ nhi là người đầu tiên được an táng với nghi lễ võ hầu, Bình Dương công chúa Lý Tú Ninh. Giúp trượng phu từ kẻ phóng túng thành điển hình lãng tử quay đầu.

Bà thành điển hình tề gia cái thế.

Sau khi Đậu thị qua đời, Lý Uyên quay lại kiếp sống phòng túng, nhưng đến khi ông ta giá băng chỉ có một vị hoàng hậu. Hoàn thành tâm nguyện sống cùng giường, chết cùng huyệt.

Khi lịch sử tới thời Lý Thế Dân, ông ta vào năm mười lăm tuổi, râu còn chưa mọc, ôm đôi đại nhạn cưới Trường Tôn thị, muội muội quen biết từ nhỏ.

Vào thời đại đó, mấy người được may mắn biết trước tân nương như Lý Thế Dân, còn trải qua cả tuổi thơ vô tư với nhau.

Khi Lý Thế Dân mười tám tuổi theo phụ thân tới Thái Nguyên, Trường Tôn thị mười sáu tuổi đi cùng, kiên định ủng hộ trượng phu đánh cược với vận mệnh.

Lý Thế Dân hai bảy tuổi phát động sự biến Huyền Vũ Môn, Trường Tôn thị chỉ huy toàn bộ người nhà mẹ đẻ, làm chỗ dựa vững chắc nhất.

Khi Úy Trì Cung ép Lý Uyên thoái vị, Trường Tôn thị mặc giáp vào cung, tắm máu hậu cung, giết sạch những người gây bất lợi cho trượng phu.

Lý Thế Dân đăng cơ, Trường Tôn thị hoàn toàn buông quyền, không hỏi tới chuyện triều đường nữa.

Trường Tôn thị mất sớm, có thể nói là tổn thất đau đớn nhất của Đại Đường vào giai đoạn đó.

Bà không chỉ là thê tử, còn là đồng bọn, là chiến hữu, là người thân, tri kỷ của Lý Thế Dân.

Nên khi bà mất có được thụy hiệu tốt nhất mà một nữ nhân có thể có Văn Đức hoàng hậu.

Đem so với Đậu hoàng hậu, Trường Tôn hoàng hậu trước đó, Vương hoàng hậu của Lý Trị còn chẳng đáng gọi là một con gà so với phượng hoàng.

Có lẽ đó mới là nguyên nhân chính Lý Trị phế truất nàng, hắn muốn có hoàng hậu có thể giúp đỡ mình như tổ phụ và phụ thân.

Không phải nói chứ Lý Trị lựa chọn đúng rồi, Vũ Mị thực sự là hoàng hậu lý tưởng của hắn, phiền toàn duy nhất là Vũ Mị quá mạnh mẽ.

Hẳn lúc này đây hắn đã dần cảm nhận được áp lực của thê tử lên mình rồi.

#Team Vũ Đế # Lý Trị từ chức đi =))

Bình Luận (0)
Comment