Đường Nhân Đích Xan Trác ( Dịch )

Chương 856 - Chương 099: Tới Lúc Chọn Thái Tử Phi Rồi.

Chương 099: Tới lúc chọn thái tử phi rồi. Chương 099: Tới lúc chọn thái tử phi rồi.

Đàn vịt kêu càng cạc đinh tai nhức óc lượng quanh tháp Đại Nhạn, dưới đôi cánh của bọn chúng là thành Trường An mà huynh muội Vân Sơ nhung nhớ.

Lúc này Trường An đã là cuối thu, trừ tùng bách và trúc ra, những cây khác không vàng lá thì cũng đã rụng sạch rồi.

Những cây hòe luôn rụng lá sớm nhất, đang vươn cành cây cong queo quái dị, hưởng thụ hơi ấm không nhiều độ cuối thu.

Chung Nam Sơn bao phủ bởi một màu đỏ rực như lửa, bất kể là lá phong đỏ hay là các loại cây khác, chúng đợi một trận gió lớn, hoặc một người về sẽ khơi lên vũ điệu lá cây rực rỡ nhất.

Trong cơn gió se lạnh, Lý Hoằng hai tay cầm đao múa trước phòng ngủ, lần này nó dùng hoành đao chính thức, loại đao này khá nặng, cần hai tay mới khống chế được.

Thân trên để trần đã xuất hiện cơ bắp rõ rệt, đao trong tay đâm, chém, gạt, đỡ, rất có nhịp điệu.

Không giống đứa bé trai mười hai tuổi khác, Lý Hoằng chăm chỉ luyện võ bất chấp gió mưa, nay trên mặt không còn má phính trẻ con nữa, đôi mắt đan phượng của hoàng tộc Lý thị, cái cằm góc cạnh cùng dần xuất hiện, thấp thoáng bóng dáng thiếu niên rồi.

Đao phạt ngang chém một chiếc lá rụng, Lý Hoằng thở ra thu đao lại, hai chân vững vàng, nó bắt lấy phiến lá rồi thở dài, đao chưa đủ nhanh, mới chỉ làm rách lá, chưa cắt làm đôi được.

Hoạn quan Lưu Hùng đi tới khoác áo choàng lên người thái tử:" Điện hạ, bệ hạ triệu ạ."

Lý Hoằng cau mày, có điều không nói gì cả, đi rửa ráy, một tuần hương sau nó đã từ Đông cung vào Thái Cực cung.

Con gấu lớn ngày một to, nó càng lúc càng lười vận động, suốt ngày thời gian nó ngủ còn nhiều hơn lúc thức.

Vì gấu lớn không đi, Lý Trị cũng không đi, thế là gần đây hắn béo lên không ít.

Thân thể quá béo sẽ không lợi cho tuổi thọ, vì thế chỉ cần Lý Hoằng tới Thái Cực cung, nhìn thấy con gấu lười kia là sẽ truy sát khiến nó chạy khắp nơi.

Hôm nay gấu lớn không lười, một mình trong rừng trúc bẻ trúc ăn, vừa thấy bóng dáng Lý Hoằng, nó liền dùng đôi móng lớn che mặt, tựa hồ chỉ cần không thấy Lý Hoằng thì Lý hoằng cũng không thấy nó.

Chẳng biết từ lúc nào Lý Hoằng vào tấm cung hoàng đế phải được hoạn quan tuyên triệu, không còn như trước, muốn vào là vào nữa.

Lần này khi đang đợi ở cửa thì hoạn quan nới với nó, mẫu hậu nó cũng có mặt, Lý Hoằng đẩy hoạn quan ra, sải bước vào Thái Cực điện.

Vừa đi qua ngưỡng cửa, Lý Hoằng nói to:" A gia, a nương, hài nhi tới rồi."

Tẩm cung trong Thái Cực điện rất rộng, mặt đất trải thảm đỏ sẫm, đi trên đó chẳng có chút tiếng động nào.

Lý Trị và Vũ Mị mỗi người ngồi bên một cái bàn đầy món ăn, tựa hồ đang ăn sáng, đây là chuyện hiếm thấy, Lý Hoằng thích nhìn cảnh này.

Lý Trị chắp tay với phụ hoàng, mẫu hậu coi như thi lễ, nhìn trái nhìn phải đánh giá thức ăn của hai người rồi lấy cái bồ đoàn ngồi bên bàn phụ hoàng.

Vũ Mị thích ăn đồ ngọt, Lý Hoằng không thích, so ra nó thích cơm rau thanh đạm bên bàn phụ thân hơn.

Lý Trị đợi Lý Hoằng uống một bát cháo mới hói:" Tối qua con tinh đầy tự trào ra rồi à?"

Nếu là trẻ con nhà bình thường nếu đột nhiên nghe cha mẹ nói chuyện cực kỳ riêng tư này của mình, nhất định là xấu hổ bỏ chạy.

Nhưng ba người ngồi ăn ở đây là hoàng đế, hoàng hậu và thái tử.

Hoàng gia không có việc riêng, nên Lý Hoằng dù chẳng thoải mái nhưng nó không chạy mất, còn lấy thêm một cái bánh bao, tâm tình bình tĩnh lại rồi mới hỏi:" A gia cũng xuất hiện chuyện này khi mười hai à?"

Lý Trị nhìn nhi tử cường tráng như trâu, lắc đầu:" Năm đó phụ hoàng con yếu ớt, đến mười bốn tuổi mới có."

Vũ Mị đưa tay ra nắn cánh tay đã rắn chắc của nhi tử, nói:" Nên sớm ngày định thái tử phi rồi."

Lý Hoằng nghe chuyện này thì cúi đầu xuống, Lý Trị nói:" Cho con một cơ hội, trừ Vân Na ra có thích ai không?"

"Không phải là Vân Na nên ai cũng được ạ, phụ hoàng hẫu hậu cứ quyết định, cho dù không tương thân tương ái, thì hài nhi vẫn làm được tương kính như tân."

Rõ ràng là câu trả lời khốn kiếp, nhưng Lý Trị và Vũ Mị lại hết sức hài lòng.

Vì đứa bé này dù cực kỳ yêu thương Vân Na, nhưng biết đúng sai, hiểu Vân Na không thể làm thái tử phi nên đem hôn sự giao phụ mẫu quyết định. Lại còn đảm bảo sẽ đối đãi tốt với thái tử phi mà phụ mẫu lựa chọn.

Nhi tử hiểu chuyện như vậy, còn mong gì hơn nữa.

Vũ Mị cười tủm tỉm:" Trong cung mẫu hậu có mấy đứa xinh đẹp lắm, hay mẫu hậu phái chúng tới hầu hạ con?"

Lý Hoằng đang ăn như gió cuốn mây tàn vội đặt bát xuống, mang giọng điệu ông cụ non ra:" Hứa thái phó cảnh cáo hài nhi, tuổi trẻ hoang đường, tuổi già rơi lệ. Lý thái phó nói, phong vân hội tụ, long hổ tương giao khi mây dày, sương nặng, khi mây mỏng sương mờ chẳng mưa nổi."

"Vân sư phó nói, thiếu niên hiểu chuyện nam nữ sớm, như cây nhỏ gặp phải rìu lớn, lúc đó võ đạo đừng mong tiến được."

Lý Trị chỉ mặt nó cười to:" Nếu vừa rồi mà con đồng ý với mẫu hậu con để những nữ tử đó vào Đông cung, con sẽ ba năm không dám nhìn nữ tử nữa, ha ha ha ha ..."

Vũ Mị cũng phì cười, những đạo lý Lý Hoằng nói, họ lại chẳng biết sao, thằng nhóc còn nghiêm túc nói ra như thật vậy, buồn cười không chịu nổi.

Lý Hoằng nhìn đôi phụ mẫu cười nghiêng ngả mà câm nín, đêm qua nó mơ thấy Vân Na, sau đó chẳng biết vì sao xảy ra chuyện xấu, sau đó dậy thay quần áo, chăn đệm, rồi đến sáng phụ hoàng mẫu hạ đã biết.

Chuyện này không làm Lý Hoằng bất ngờ, nó ăn gì, làm gì, đọc sách gì đều được ghi lại, phụ mẫu nó có thể xem bất kỳ khi nào, điều này được xem như là thể hiện tình thân, quan tâm của hoàng gia.

"Bùi thị nữ khá lắm." Vũ Mị thấy tâm tình Lý Trị không tệ, thừa cơ đề xuất nhân tuyển:

Lý Trị đang cười khựng lại:" Là Bùi thị nào?"

"Bùi Uyển Oánh nữ nhi của Kim ngô vệ tướng quân Bùi Cư Đạo, Bùi thị của Văn Hỉ Hà Đông."

"Xem qua rồi hẵng nói."

"Không ai hơn được đâu." Vũ Mị nói tới đó nhìn Lý Hoằng:" Đương nhiên không bằng được Vân Na."

Lý Hoằng ngẩng đầu lên nói:" Nếu phụ hoàng mẫu hậu đã quyết định rồi, vậy hãy cho Bùi Cư Đạo chức vị thanh quý, chớ làm kim ngô vệ tướng quân nữa.

Lý Trị hỏi:" Con lo ngoại thích?"

"Phụ hoàng xử trí Trường Tôn thị là anh minh, nhưng anh minh thì anh minh, vẫn làm hài nhi đau lòng. Có vết xem đổ này, hài nhi cho rằng sau này ngoại thích chỉ nên làm chức quan thanh quý, không nên đảm nhận thực chức."

Lý Trị gật gù:" Con trẫm thông minh lắm."

(*) Trên lịch sử thì Lý Hoằng đúng là cưới Bùi Uyển Oánh.

Bình Luận (0)
Comment