Lý Hoằng tới Vân gia từ lúc xẩm tối, bình thường nó không tới Vân gia muộn như vậy, nhưng hôm nay là trường hợp đặc biệt, tới chủ yếu là để hóng tin tức, nghe Ngu Tu Dung nói vậy thì tiếp lời ngay:" Sư nương, phụ hoàng và mẫu hậu khẳng định sư phụ là nhi tử của Huyền Trang đại sư đấy."
"Cái gì?" Ngu Tu Dung cả kinh, nếu đế hậu nhận định như vậy thì không phải chuyện nhỏ, tay nàng muốn vặn nát cả khăn tay, vội vàng kéo Lý Hoằng vào phòng:" Bệ hạ và hoàng hậu nói sao?"
Lý Hoằng cười gian:" Hôm nay nghe tin đại sư có giác ngộ, phụ hoàng đi gặp, ta đợi phụ hoàng về mới đến hỏi chuyện. Tới Thái Cực cung thì thấy phụ hoàng và mẫu hậu uống rượu, cười nói vui vẻ lắm, ta hỏi mới biết, Huyền Trang đại sư hàn thiền hai mươi ba năm là vì cắt đứt với thế tục."
"Huyền Trang đại sư còn ví hai mươi ba năm hàn thiền thành ve sầu hai mươi ba năm phá kén. Ý tứ là sư phụ như ve sầu mùa đông ẩn trong lòng đại sư hai mươi ba năm, giờ đã đột phát trái tim đại sư, biến thành ve sầu rồi."
"Vì thế đại sư đã được giải thoát."
Thôi Dao hỏi vội:" Thế chẳng phải là Huyền Trang đại sư sẽ bỏ mặc quân hầu sao? Ông ấy thì được giải thoát rồi, để lại quân hầu một mình lẻ loi trên đời à?"
Ngu tu Dung lườm Thôi Dao:" Cái gì mà một mình lẻ loi, chẳng phải còn ta, còn muội tử của chàng, còn đám con à? Lẻ loi đâu ra?"
Thôi Dao tu Nho thuật, nàng ghét nhất là sự tuyệt tình tuyệt nghĩa của đám hòa thượng:" Thì không phải lẻ loi, nhưng phụ tử tình thân, sao có thể nói cắt là cắt, giác ngộ gì chứ? Chẳng lẽ vứt bỏ đi trái tim là giác ngộ?"
Chuyện này đám trẻ con không được tham gia, Lý Hoằng tất nhiên đã đủ tiêu chuẩn bàn luận rồi, ít người còn coi nó là trẻ con lắm:" Ta thấy cách làm của Huyền Trang đại sư cao minh hơn. Tuy đại sư không nói ra, nhưng trong lòng phụ hoàng, mẫu hậu mỗi lần nhắc tới sư phụ, hẳn nhớ tới đại sư."
"Đại sư là thế ngoại cao nhân có thể cắt bỏ, nhưng phụ hoàng mẫu hậu ta không nghĩ thế. Dù thế nào chuyện này sẽ củng cố vị trí sư phụ trong lòng phụ hoàng và mẫu hậu."
"Nhất là mẫu hậu ta, người rất tin Phật."
Ngu Tu Dung lắc đầu, cách nhìn này của Lý Hoằng chứa quá nhiều âm mưu, quá thế tục, nàng không tin Huyền Trang đại sư làm thế, chân tướng hẳn sâu xa hơn.
Có lẽ người duy nhất có thể lý giải được là trượng phu.
Trời cũng đã tối, Lý Hoằng không tiện ở lại lâu hơn nữa chuẩn bị về nên gọi Lý Tư, phát hiện muội tử gần đây hình như xinh đẹp hơn rồi, Lý Hoằng tóm lấy muốn thơm một cái, Lý Tư ra sức phản kháng còn đá Lý Hoằng một cái.
Thấy Ngu Tu Dung, Thôi Dao, Thôi nương tử nhìn mình chằm chằm thì ngượng ngùng buông Lý Tư ra:" Tiểu Tư gần đây thêm xinh đẹp, sư nương đúng là biết nuôi trẻ con."
"Nhắc tới chuyện xinh đẹp." Thôi Dao nhìn Lý Hoằng càng thêm bất thường:" Gần đây hoàng hậu có bảo Thôi gia đại nương tử tiến cung, còn dặn mang theo vài nương tử xinh đẹp trong nhà, thái tử nhìn trúng ai rồi?"
Lý Hằng thoải mái nói:" Thôi gia chắc không hi vọng gì đâu, mẫu thân ta rất coi trọng Bùi gia, còn nhắc tới một nữ tử tên Bùi Uyển Oánh."
Ngu Tu Dung nhích người về phía trước:" Bùi Uyển Oánh trông thế nào?"
Lý Hoằng cầm lấy quả lê trên bàn ngoạm mạnh:" Ai mà biết, mẫu thân ta nhìn trúng."
Ngu Tu Dung hỏi:" Thái tử không quan tâm à?"
"Người ta cũng coi trọng hai chữ thái tử thôi, là thái tử nạp phi, không liên quan gì tới Lý Hoằng." Lý Hoằng cứ như nói về người không liên quan vậy:
Chuyện này đã xuất hiện từ mấy năm trước rồi, bây giờ Lý Hoằng rất giỏi chia tách hai người ra, đôi khi chẳng cần phải cố ý, chỉ cần gặp đúng hoàn cảnh là thái tử hoặc Lý Hoằng sẽ luân phiên xuất hiện hết sức tự nhiên.
Thậm chí nó còn thử tiếp nhận một loại học vấn hai mặt, loại nào thích hợp cho thái tử thì để thái tử dùng, mặt nào thích hợp
Ngu Tu Dung nhìn bộ dạng lưu manh của Lý Hoằng chẳng giống vị thái tử ngoài kia đồn đại, đánh mắt cho Thôi Dao, nàng sợ đứa bé này cứ tách người làm hai thân phận như vậy sẽ điên.
Thôi Dao khẽ lắc đầu, vì thái tử thường xuyên tới Vân gia chơi, nàng cũng chú ý tới hai tính cách trái ngược của nó rồi. Là tiên sinh giáo dục người, nàng đương nhiên tò mò về chuyện này. Khi nghiên cứu chuyện xảy ra trước kia của Lý Hoằng, nàng đoán, thời điểm xảy ra biến cố có lẽ là khi Lý Hoằng vô tình làm chết hơn bảy trăm người nhà thái tử tẩy mã, trong đó có cả già trẻ lớn bé.
Một đứa bé chưa tới mười tuổi trải qua chuyện này, tính cách phân cực cũng không có gì lạ.
Giống như trượng phu nàng, nếu không có tính cách Cửu Phì chống đỡ, e là sớm nổi điên.
Thế nên chuyện này nói ra không hoàn toàn xấu.
Lý Hoằng rốt cuộc trước khi đi kịp thơm vào má Lý Tư một cái, còn dùng cái miệng đầy nước lê của nó thơm sau đó cười ha hả chạy mất, làm Lý Tư la hét ầm ĩ, cuống cuồng đi lau mặt.
Không còn việc gì nữa, đại môn Vân gia đóng lại.
Ngu Tu Dung có thói quen ngủ sớm, bất kể là Huyền Trang đại sư giác ngộ, hay Lý Hoằng có phải bị tinh thần phân liệt như Thôi Dao phân tích hay không đều không liên quan tới phụ nhân nội trạch như nàng, thế nào cũng có người xử lý mấy chuyện đó.
Giường của nàng rất lớn, không lớn không được, vì từ khi Vân Sơ rời Trường An, bốn đứa bé Lý Tư, Vân Cẩn, Vân Cẩm, Vân Tam đều ngủ trên giường nàng. Đây là tài sản quan trọng nhất của Vân gia, không đặt bên cạnh nàng không yên tâm.
Thôi Dao nhiều phen nói với Ngu Tu Dung đừng làm thế, chỉ tiểu hộ mới có chuyện cả nhà nằm chung một cái giường.
Ngu Tu Dung hồi nhỏ cô độc, không biết trải qua bao nhiêu đêm thấp thỏm sợ hãi, nên nàng không để các con mình thấy không ai bảo vệ chúng.
Cho nên mỗi tối đếm mấy đứa con bên cạnh có đủ không rồi mới ngủ là lạc thú của nàng.
Trước tiên Ngu Tu Dung lấy chăn bọc Vân Tam lại đặt bên cạnh mình, sau đó Vân Cẩm đặt bên cạnh Vân Tam, tiếp đó nữa là Vân Cẩn, Lý Tư ở trong cùng. Lý Tư là đứa bám người nhất, đừng thấy nó nằm trong cùng, nửa đêm tỉnh lại chẳng biết nó rúc vào lòng Ngu Tu Dung lúc nào không hay.
Đuổi thế nào cũng không đi.
Lâu dần Ngu Tu Dung cũng kệ.
Phụ thân không có nhà, đàn con sẽ bất an, đó là suy nghĩ của Ngu Tu Dung, nên lúc thế mẫu thân như nàng phải bảo vệ, an ủi các con.